CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 776

Vương Nhất ngồi trên sô pha, vẻ mặt bình tĩnh: “Tôi sớm đã nói rồi, mặc kệ nhà họ Thẩm các người mạnh tới mức độ nào, tôi muốn tiêu diệt các người chỉ là chuyện lật bàn tay.”

Cơ thể của Thẩm Tử Kiện hơi run rẩy, thật ra anh ta từng nghĩ là Vương Nhất, nhưng không tin anh có khả năng lớn như vậy.

Cho dù bây giờ anh ta cũng không tin Vương Nhất là kẻ đứng sau.

“Vương Nhất, còn không mau thả tôi ra!”

Anh ta gầm lên với Vương Nhất: “Anh đây là bắt cóc, bắt cóc anh có biết không, nhân lúc ông nội của tôi còn chưa phát hiện, nếu anh thả tôi, tôi còn có thể tha cho anh!”

Đã tới lúc này rồi, Thẩm Tử Kiện vẫn đang uy hiếp Vương Nhất, khiến anh khẽ cười: “Anh dường như nhầm lẫn gì rồi, ông nội của anh bây giờ bản thân còn khó bảo vệ được, sao lại quản sống chết của anh chứ?”

Lời này làm cho cả người Thẩm Tử Kiện chấn động, đồng tử cũng co rút.

Anh ta nghĩ tới chuyện xảy ra ở nhà họ Thẩm, nhà họ Thẩm có sát thủ xuất hiện, suýt nữa đã giết ông nội.

“Đây cũng là anh làm sao?” Giọng nói của anh ta mang theo sự sửng sốt.

Vương Nhất cười mà không nói, bỗng nhiên ngẩng đầu, rất hứng thú mà nhìn Thẩm Tử Kiện: “Anh nói xem, nếu ông nội của anh biết anh xảy ra chuyện, ông ta liệu có không màng tất cả mà tới cứu anh không”

Thẩm Tử Kiện gật đầu theo lẽ đương nhiên: “Đó là điều đương nhiên—”

“Thật sự là như vậy sao?”

Khóe miệng của Vương Nhất nhếch lên nở nụ cười đầy thích thú: “Vậy thì để chúng ta xem thử, ở trước mặt lợi ích tuyệt đối, nhân tính sẽ như thế nào!”

Trước khi đi, Vương Nhất lệnh cho Lãnh Nhan nhốt Thẩm Tử Kiện ở biệt thự Sơn Thủy, chỉ cần giữ mạng của anh ta, còn lại thì tùy ý.

Còn chưa đợi Vương Nhất lên xe rời đi thì anh nghe thấy trong biệt thự truyền tới tiếng kêu thảm thiết cực kỳ phẫn nộ của Thẩm Tử Kiện.

“Không — Cô không thể đối xử với tôi như vậy!”

Vương Nhất cười hờ hững, lái xe rời đi.

Anh có thể đoán được, với tính cách của Lãnh Nhan, sẽ cho Thẩm Tử Kiện điều kiện ở tàn ác cỡ nào.

Cùng lúc đó, anh lại bảo Lãnh Nhan thông báo cho tất cả sát thủ đã tới Thiên An hai ngày nay đừng vọng động, mọi thứ gió yên biển lặng.

Thời gian như này, cũng duy trì 3 ngày, cuối cùng có người nhận thấy điều không đúng.

Thẩm Tử Kiện của nhà họ Thẩm, đã mất tích!

Ở đâu cũng không có bóng dáng của anh ta, giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Vương Nhất vừa đưa Vương Tử Lam tới nhà trẻ thì nhận được điện thoại của Lương Nhật Tân.

“Anh Vương, Thẩm Tử Kiện mất tích rồi!”

Trong điện thoại, giọng nói của Lương Nhật Tân mang theo sự chấn động.

Vương Nhất lại cười hờ hững, vẫn không hề kinh ngạc: “Chẳng qua chỉ ba ngày không thấy anh ta thì xác định là mất tích sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi