CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 795

Bùng—

Ngay lập tức, ánh lửa ngập trời.

Xung quanh đều là tường đá, lửa không đốt được, nhưng những con sâu này thì thảm rồi.

Sâu vốn sợ lửa, lúc này ở trong ngọn lửa lớn như vậy thì như tai họa mang tính hủy diệt.

Bụp bụp—

Trong ngọn lửa ở đâu cũng có thể thấy tiếng nổ bụp, đều là tiếng sâu bị lửa đốt cháy khét.

“Bảo bối của tôi…”

Hồng Phật đau khổ khóc lên, trái tim đang nhỏ máu.

Những con sâu này đều là cổ trùng cô ta vất vả lắm mới bắt được, cứ như vậy thiêu cháy rồi.

Ánh lửa nhỏ dần, cuối cùng tắt đi, trên mặt đất đen xì một mảng, ở đâu cũng có thể thấy những con sâu cháy, không còn sự sống.

“Cô dám đốt chết các bảo bối của tôi, tôi phải luyện các ngươi thành nhân cổ!”

Hồng Phật nhìn Lãnh Nhan và Vương Nhất với ánh mắt hung ác, giọng nói tràn ngập sát ý lạnh lẽo.

“Cô làm được không?”

Lãnh Nhan cất bước đi tới trước mặt Hồng Phật, giống như xách cún con mà xách cô ta lên.

Điều ngoài dự liệu, cô ta vậy mà không phản đối, để mặc Lãnh Nhan xách cô ta lên.

Đột nhiên, cô ta nhìn Lãnh Nhan cười to: “Ha ha ha, tôi là đợi khoảnh khắc này, cô nhất định không ngờ, cơ thể của tôi cũng có độc—”

Nhưng cười xong thì cô ta không cười nổi nữa, bởi vì Lãnh Nhan căn bản không có một tí dấu hiệu của việc trúng độc.

“Cô sao lại không trúng độc?” Hồng Phật mặt mày kỳ quái hỏi.

“Ngu ngốc, tôi đeo găng tay.”

Lãnh Nhan nhìn Hồng Phật giống như nhìn kẻ ngốc, khua cái băng tay da màu đen mà cô ta vốn đeo ở trên tay.

“…”

Hồng Phật lập tức ngây dại, nhất thời không nói được lời nào nữa.

Một màn này, ngay cả người không kiệm lời như Vương Nhất cũng không khỏi bật cười: “Cô tên Hồng Phật đúng chứ? Là sát thủ đáng yêu nhất mà tôi từng gặp.”

“Không cho cười, không cho cười — Cẩn thận tôi luyện anh thành nhân cổ!”

Bị Lãnh Nhan xách trong tay, Hồng Phật vẫn thẹn quá hóa giận, còn không quên uy hiếp Vương Nhất.

Bộp—

Đột nhiên, trên người Hồng Phật truyền tới một âm thanh giòn tan.

Biểu cảm trên mặt Hồng Phật lập tức ngưng đọng, quay đầu tức giận nhìn Lãnh Nhan: “Cô làm cái gì? Tại sao đánh mông của tôi”

Lãnh Nhan mặt mày không cảm xúc: “Trẻ con không nghe lời thì phải đánh.”

Nói xong, lại dùng sức đánh vào mông của Hồng Phật, lập tức phát ra âm thanh giòn tan.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi