CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 921

Ở trong quá khứ, hai người vẫn luôn đan xen thù hận, sao có thể ngồi uống trà nói chuyện như thế này chứ?

Kim Thúy Như cũng gật đầu: “Đã không có thì càng phải trân trọng.”

Ánh mắt Vương Nhất mang theo sự nguy hiểm nheo lại: “Tôi có chút không hiểu, những lời cô nói rốt cuộc câu nào là thật, câu nào là giả.”

Kim Thúy Như vẫn mỉm cười: “Người phụ nữ như thế này, mới thú vị không phải sao?”

Vương Nhất không trả lời, chỉ cười trừ.

“Đối với tôi mà nói, một người đàn ông như anh cũng rất thú vị.”

Kim Thúy Như lại đột nhiên lên tiếng, nhìn Vương Nhất nói.

Tóc dài ngang vai, khuôn mặt như trăng sáng.

Trên người còn có mùi hương nhàn nhạt, giống như mùi hương của trà, lại giống như mùi hương của cơ thể.

Vương Nhất vẫn không bị dao động, vẫn nhìn Kim Thúy Như với ánh mắt lạnh lùng.

“Trước khi trả lời câu hỏi của anh, anh trả lời tôi một vấn đề trước…”

Cô ta nheo mắt lại, lúc này cô ta đã thể hiện ra sự sắc bén.

“Anh cảm thấy tôi có từng thích anh không?”

Lời nói này của Kim Thúy Như khiến Vương Nhất hơi sững sờ, sau đó lắc đầu: “Không!”

“Vậy sao…”

Ánh mắt của Kim Thúy Như lập tức thay đổi, tất cả khí thế lập tức biến mất.

Cô ta nói tiếp: “Thích có rất nhiều kiểu, tình cảm sâu đậm là thích, lặng lẽ chúc phúc là thích, mèo với chuột….cũng là thích.”

“Rốt cuộc cô muốn nói gì?”

Vương Nhất không kiên nhẫn ngắt lời Kim Thúy Như, giọng nói trầm thấp.

Sát khí đột ngột phóng ra khiến Kim Thúy Như run rẩy.

Hai tay cô ta nắm chặt lấy cốc trà, dùng lực rất lớn, trên cổ tay đã trắng bệch.

Nhưng một lúc sau, cả người cô ta đều được thả lỏng, vẻ mặt thản nhiên, chỉ nói một câu rất khó hiểu.

“Cá và tay gấu không thể có cả, thiên sức và ác quỷ, chỉ là một suy nghĩ.”

“Ai là cá, ai là thiên sứ?”

Vương Nhất đột nhiên cảm thấy buồn cười.

Đương nhiên anh nghe ra được ý mà Kim Thúy Như muốn nói, chỉ là, anh sẽ không dễ dàng phụ họa theo lời nói của Kim Thúy Như.

Tình cảm đối với cô ta chỉ là một thủ đoạn để cô ta đạt được mục đích mà thôi.

Hôn nhân cũng vậy.

Kim Thúy Như chìm vào trong sự trầm tư, quay đầu liếc nhìn chiếc tủ ở đầu giường của cô ta.

Ở đó có một khung ảnh, nhưng, đã bị người khác cố tình úp xuống.

Nhìn rất lâu, cô ta mới quay mặt lại, ánh mắt bình tĩnh nhìn Vương Nhất: “Nếu như có một ngày, tôi sẽ ra tay với Lý Khinh Hồng của anh, anh sẽ làm như thế nào?”

“Tôi sẽ giết chết cô.”

Vương Nhất cũng bình tĩnh nhìn cô ta, giọng điệu bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi