CHÀNG RỂ BÁC SĨ

Chương 1119:

Mặc dù Diệp Phi lo lắng rằng Thẩm Hồng Tụ sẽ lại ám sát mình, nhưng anh vẫn không dừng việc mở cửa hàng trà thảo mộc.

Vào ngày hôm sau, sau khi trở về từ nhà hàng Hoàng Đình, Diệp Phi lập tức để người ta chở nguyên từ Trung Hải tới đây, sau đó nói mấy chỉ tiết với mẹ một lần.

Đợi Thẩm Bích Cầm chế biến trà thảo mộc được mình đánh giá tiêu chuẩn tám mươi phần trăm xong, Diệp Phi lập tức giao toàn bộ công đoạn ở giữa cho bà và bố.

Diệp Phi còn đưa một bình trà thảo mộc Thái Bà lớn cho Tiết Vô Danh, sau khi tên mập uống xong thì liên tục giơ ngón tay cái lên.

Anh ta nói một khi loại trà thảo mộc này ra mắt, nhất định sẽ càn quét toàn thành phố.

Anh ta cũng nói với Diệp Phi rằng nếu như cần sự giúp đỡ của anh ta cho công việc kinh doanh thì chỉ cân mở miệng, anh ta sẽ vui vẻ ra tay giúp đỡ.

Trong khoảng thời gian này, Trần Tích Mặc cũng đến cửa hàng để giúp đỡ, không chỉ tuyển phóng viên để quảng bá cho.

Diệp Phi mà còn mời mười mấy nhân viên cửa hàng đến để chuẩn bị giúp đỡ.

Diệp Phi đã từ chối một lần, nhưng Trần Tích Mặc lại cho rằng anh lòng dạ hẹp hòi, còn rầu rĩ về lời răn dạy của Trần Thần Hi ngày hôm qua.

Diệp Phi đành phải để cô ta tùy ý muốn làm gì thì làm.

“Diệp Phi, lát nữa đi cùng tôi đến quyền quán đi”

Bốn giờ chiều, cửa hàng đã chuẩn bị xong, chỉ chờ ngày mốt mở cửa, Trần Tích Mặc đang rảnh rõi kéo Diệp Phi mở miệng nói: “Đi với tôi đến tập quyền ở Võ Quán Thiên Tuyệt một chút”

“Anh còn nợ tôi một yêu cầu”

Trần Tích Mặc kéo tay Diệp Phi cười nói: “Thiên Thành suýt chút nữa thì xảy ra chuyện, sau khi trở về, tôi lập tức đến Võ Quán Thiên Tuyệt để tham gia một chương trình học chiến đấu, chuẩn bị để biến mình thành một người phụ nữ mạnh mẽ.”

Cô ta làm nũng: “Anh rất tài giỏi mà, đi với tôi xem một chút thôi.”

“Được, tôi đi cùng cô.” Mong cả nhà qua trang mới truyen3 chấm one đọc khích lệ nhóm nhé! Cám ơn cả nhà!

Vốn dĩ Diệp Phi muốn từ chối, nhưng khi nghe nói về Võ Quán Thiên Tuyệt, anh lại trở nên hứng thú, muốn xem võ quán dưới quyền của Lôi Thiên Tuyệt là như thế nào.

Tập đoàn Bến Cảng đã được Hoàng Tam Trọng thanh lọc một lần, toàn bộ cấu trúc đã được đơn giản hóa rất nhiều, lợi nhuận cũng được cải thiện đáng kể, Diệp Phi sẽ kiểm tra vấn đề võ thuật.

“Quá tốt rồi”

Nghe thấy Diệp Phi có nhã ý đi cùng mình, Trần Tích Mặc mừng rỡ nhảy cng lên, sau đó kéo Diệp Phi lên chiếc Porsche mới mua rồi rời đi.

Trong vòng hai mươi phút, Trần Tích Mặc đã đưa Diệp Phi đến Võ Quán Thiên Tuyệt.

Tám mươi tám quán.

Lôi Thiên Tuyệt dưới cờ Võ Minh cũng là binh cường mã tráng, ngoại trừ Tập đoàn Bến Cảng đẻ trứng vàng này ra, còn đang mở chín mươi chín võ quán tại Thiên Thành.

Ngoài việc để đệ tử Võ Minh rèn luyện bên ngoài ngày thường, những võ quán này còn hướng ra xã hội tuyển nhận các thiếu gia ăn chơi thuộc mọi tầng lớp, cho bọn họ một tháng mười vạn để mạ vàng.

Cho nên dưới cờ Hoàng Phi Hổ và Thẩm Thiên Sơn có khoảng mười ngàn đệ tử, trong danh sách đăng ký đệ tử Võ Minh ở Thiên Thành có hai mươi ngàn người.

Đương nhiên, bảy mươi phần trăm trong đó đều là người mạ vàng.

Hôm nay Trần Tích Mặc đến tham gia cũng là loại khoá học này, với lớp học vào thứ tư hàng tuần, trong vòng ba tháng, học phí ba mươi vạn.

Khi cô ta đưa Diệp Phi vào võ quán, đại sảnh đã chật cứng mấy chục người, tất cả đều đã thay quần áo và đang thảo luận với nhau.

“Tích Mặc, em đến rồi”

Trước khi Diệp Phi có thể kiểm tra hoàn cảnh, một thanh niên cao lớn đẹp trai cùng ai đó đã lao đến, nhìn Trần Tích Mặc một cách si mê rồi kêu lên: “Anh đã đợi em lâu lắm rồi”

Diệp Phi phát hiện ra rằng Thiên Hữu và Trương Vũ Yên cũng có mặt trong đám đông.

Trần Tích Mặc không ngạc nhiên khi nhìn thấy người thanh niên cao lớn, nhưng khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lại chìm xuống: “Thẩm Tư Thành, anh chờ tôi làm cái gì? Chúng ta đã không còn quan hệ từ lâu rồi”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi