CHÀNG RỂ BÁC SĨ

Chương 1987:

Hắc La Sát sửng sốt một chút, sắc mặt lập tức thay đổi, không chút do dự bổ nhào về phía Miêu Truy Phong đang đi lên từ dưới núi Hơn nữa còn điên cuồng hét lên: “Chạy mau”

“Âm ầm!”

Mười tám tay súng Kim thị vô ý thức muốn chạy.

Chỉ là đã quá trễ.

Một loạt tiếng nổ đột ngột vang lên, toàn bộ đỉnh núi gần như đồng thời nổ tung.

Ánh lửa lóa mắt, đá vụn bay tứ tung, một lưỡng không khí to lớn bỗng nhiên bốc lên.

Không còn nghi ngờ nữa, đường đỉnh núi đã bị người ta động tay động chân rồi.

Mười tám tay súng Kim thị không chạy kịp bị nổ tung, thương vong nặng nề.

Mặc dù Hắc La Sát ôm chầm Miêu Truy Phong lập tức lăn ra ngoài, nhưng vẫn bị sóng xung kích hung hăng nổ tung đến giữa không trung.

Sau đó một ngọn lửa bốc lên người cô.

Toàn thân cháy bỏng.

Một lát sau, Hắc La Sát ôm Miêu Truy Phong rơi âm ầm xuống một khe suối.

Ngực Hắc La Sát đau đớn, tay trái bị gấy, toàn thân còn đen thui, cô không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẳm.

Đầu Miêu Truy Phong cũng chảy máu, lỗ tai nổ vang rất là đau đớn.

“Bang…” Vào lúc này, một lớp cỏ ngụy trang cực tốt hé ra, một người phụ nữ hung hăng cầm súng bước ra.

Chính là Thẩm Hồng Tụ.

“Bảng bằng bằng.” Cô ta một hơi nổ súng vào mười tám tên Kim thị tinh nhuệ, mặc kệ chết hay không, đầu toàn bộ đề nở hoa.

Một vũng máu tươi.

“Khốn kiếp!”

Hắc La Sát thấy cảnh này, cảm thấy một nỗi đau tan nát cõi lòng gần như ngạt thở.

Cô ta lấy một cây súng ngắn ra dí vào đối phương.

“Bằng.. Hắc La Sát đang muốn bóp cò, đã thấy một viên đạn bản tới trước.

Một tiếng vang trầm, đầu cô ta giật lùi, một cơn mưa máu trào ra giữa hai lông mày.

‘Vẻ mặt Hắc La Sát uất ức ngã xuống đất, con mắt trừng lớn, chết không nhắm mắt.

Cô ta thế nào cũng không nghĩ tới cô ta sẽ chết như thế.

Giờ phút này Miêu Truy Phong cũng tỉnh lại, đầu loạng choạng, anh ta tức giận quát: “Cô là ai?”

“Cô là ai hả?”

Thất bại trong gang tấc, còn toàn quân bị diệt, Miêu Truy Phong sao có thể không phát điên chứ.

“Hoàng tước!”

Thẩm Hồng Tụ không nói nhảm, một phát súng bản vào đầu Miêu Truy Phong.

“Đoàng…xám nhảy ra.

Gã cũng bản một phát ra.

Lúc Thẩm Hồng Tụ nổ súng, trong bụi cỏ cũng có một người áo Chỉ nghe thấy một tiếng đoàng, viên đạn của Thẩm Hồng Tụ muốn bản chết Miêu Truy Phong, bị đối phương bắn trúng lập tức rơi xuống.

‘Sắc mặt Thẩm Hồng Tụ biến đổi lớn, không ngờ đối phương lợi hại như vậy, lại có thể nổ súng chặn được viên đạn của mình.

“Đoàng đoàng đoàng…” Chỉ là cô ta không kịp nghĩ nhiều, nòng súng giường lên bản ba phát súng đoàng đoàng đoàng về phía người áo xám.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi