CHÀNG RỂ BÁC SĨ

Diệp Phi bảo Tôn Bất Phàm tiếp tục khám cho bệnh nhân: “Đừng làm phiền bệnh nhân ở đây”

 

“Như nào, muốn đuổi bố mày hả?”

 

Người thanh niên mũi ưng cười nhạt, giơ chân đá vài cái ghế, sau đó đứng trước mặt Diệp Phi mà quát: “Nói cho mày biết, bố mày hôm nay phá phòng khám của mày”

 

Mấy chục người bạn cũng hứng thú nhìn Diệp Phi, tất cả bọn chúng đều khinh thường, cảm thấy khiêu khích thanh niên mũi ưng thì chịu chết đi.

 

“Các người có biết đây là đâu không hả? Có biết tôi là ai không?”

 

Chương Đại Cường vác cây búa đến, dám đến Diệp Chi Lâm làm loạn, đúng là muốn tìm chết.

 

“Anh là Chương Đại Cường, chủ tịch của châu báu Hằng An, anh ta là Thẩm Vân Phong, công ty dược liệu Thẩm Thị, còn tên này gọi là Chó Đen, một thằng côn đồ”

 

Thanh niên mũi ưng mỉm cười nhìn mọi người xung quanh, rồi lại nhìn vào Diệp Phi và cười toe toét: “Tao còn biết thân phận của mày”

 

“Là ông chủ của phòng khám này, cũng là con rể của nhà họ Đường”

 

“Diệp Phi”

 

Gã ta một mạch nói ra hết thân phận của mọi người.

 

Chương Đại Cường kinh ngạc nhìn nhau, đồng thời nhận ra đối phương không nhìn mình.

 

Chỉ có Diệp Phi im lặng, vẫn chậm rãi rửa tay.

 

Chương Đại Cường sững sờ phản ứng lại, dù sao anh ta cũng là người từng trải qua sóng gió, lại có Diệp Phi làm chỗ dựa nữa, cho nên cười lạnh nói: “Thằng nhóc, cho tôi lý do để tôi không dạy dỗ cậu”

 

Khi những lời này được nói ra, hàng chục công nhân đã vây quanh họ, trên tay đều cầm xẻng đang tỏa hơi nóng.

 

“Dạy dỗ tôi sao?”

 

Thanh niên mũi ưng cười nhạo: “Tôi tên là Hoàng Tam Trọng, con trai thứ ba của Hoàng Phi Hổ”

 

“Anh định dạy dỗ tôi như thế nào?”

 

Hoàng Tam Trọng sao?

 

Con trai thứ ba của Hoàng Phi Hổ hả?

 

Chương Đại Cường và những người khác hơi giật mình, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.

 

Chương Đại Cường nhớ rằng Hoàng Phi Hổ có ba con trai và một con gái, hai trong số họ đã có thành rựu và người con gái đã trở thành nhân vật quan trọng ở liên đoàn võ thuật.

 

Nhưng cậu con trai thứ ba lại không giống thế, suốt ngày ăn chơi, bắt nạt người khác, cách đây ba năm còn uống rượu khi lái xe đã đâm chết người, trở thành tin tức nóng hổi lúc đó.

 

Sau đó lại nghe gã ta bị tống vào tù, nhưng không ngờ gã ta lại trở về Trung Hải, lại còn xảy ra xung đột với Diệp Phi.

 

“Hóa ra là cậu Hoàng, khách quý đến, khách quý đến, ngồi xuống đi có gì từ từ nói chuyện”

 

Chương Đại Cường cười lớn: “Trưa nay tôi sẽ mời mọi người, chúng a không say không về”

 

Diệp Phi hôm qua đã xử lý Hoàng Thiên Kiều và người của gã, Chương Đại Cương đang cố gắng xoa dịu quan hệ với Hoàng Tam Trọng, để hai bên không một mất một còn nói cho cùng, Hoàng Phi Hổ là cao thủ số một ở Trung Hải, anh ta lo lắng Diệp Phi hiện tại không đối phó được Thẩm Vân Phong cũng hùa theo: “Đúng vậy, mọi chuyện thảo luận xong sẽ rất tốt”

 

“Cút đi, anh vẫn chưa có tư cách để mời tôi đâu, các người ở cùng nhau thì chuẩn bị cùng nhận hậu quả đi”

 

Hoàng Tam Trọng đẩy Chương Đại Cường sang một bên, sau đó chỉ vào Diệp Phi một cách diễu cợt: “Thằng nhóc, không phải mày ngang bướng lắm sao?

 

Rất kiêu ngạo sao? “

 

“Bây giờ kiêu ngạo một chút cho tao xem, thế nào?”

 

“Tao nói cho mày biết, nếu hôm nay không đứng dậy, vậy thì mày xong đời rồi”

 

“Tao sẽ phá cái phòng khám này, rồi đánh gãy hai chân của bọn mày”

 

“Có cái nào tính cái đấy” Gã ta hôm nay không chỉ đến trả thù, mà còn mang theo một nhiệm vụ đến đây, dù sao cũng phải phá hủy phòng khám cùng với Diệp Phi.

 

Mấy chục người bạn của gã cũng hét to, ồn ào kêu cho.

 

Diệp Phi đẹp mặt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi