Giờ phút này, Cổ An Nhiên rất khẩn trương, không ngừng gào thét trong lòng: “Mau đi lấy pháp khí, mau đi lấy pháp khí đi!”
Dĩ nhiên, lúc này ông Cao còn khẩn trương hơn Cổ An Nhiên rất nhiều.
Bởi vì ông ta phát hiện ra, ông ta càng ngày càng đi lại gần pháp khí, cứ như một giây sau là có thể lấy được pháp khí mà trong mơ ông ta cũng muốn lấy cho bằng được.
Nhưng lúc ông ta chỉ còn cách pháp khí khoảng hai mét thì Long Mãng lại bỗng nhiên xoay người, như thần rồng vẫy đuôi một cái, tốc độ nhanh như ma quỷ quất về phía ông Cao. “Cẩn thận!”
Ông Cao cảm nhận được nguy hiểm, lập tức bay lên, tránh đi công kích lần này. Ông ta vẫn muốn tiến về giữa đầm, có thể khi nãy Long Mãng đã bỏ mặc Trần Hoàng Thiên, sau đó công kích mãnh liệt về phía ông Cao.
Ầm ầm ầm!
Ông Cao chiến đấu với Long Mãng trên mặt nước làm nước văng khắp nơi, mặc dù tạm thời chưa bị Long Mãng đánh bại, nhưng nó vẫn một mức áp chế đuổi theo ông ta. “Trần hoa, anh còn đứng ngày người ra đó làm gì, đi vào trong đầm cầm lấy pháp khí mau!” Cố An Nhiên la lớn. “Vô dụng thôi anh Trần a.” Lý Đạo Ngư cười nói: “Chỉ cần anh tiến lại gần một chút, Long Mãng sẽ lập tức quay lại tấn công anh, nếu ông Cao vẫn cố hành động như thế, thì nó sẽ một mực bảo vệ pháp khí, không cho bất cứ ai đến gần, cho nên nếu không đánh bại nó, sẽ không thể lấy được pháp khí.”
Trần Hoàng Thiên vốn muốn nhân cơ hội để đi xuống lấy pháo khí, sau khi nghe Lý Đạo Ngư nói thế, anh liền từ bỏ ý định đó. “Xem ra cần phải ra một đòn thật mạnh, để xem xem chúng ta có thể giết chết nó hay không!”
Nghĩ tới đây, Trần Hoàng Thiên liền nhảy vào trong nước, chỉ để lộ ra cái đầu.
Anh có thể chất ẩn long, vừa vào trong nước liền giống như cả về biển, ẩn long huyền khí trong cơ thể lập tức dâng lên cuồn cuộn, năng lượng cũng theo đó mà trở nên ngày càng lớn hơn. “Anh bơi qua bên đó đi chứ, trốn chui trốn lủi ở trong nước như thế muốn làm ba ba hay sao?” Cố An Nhiên vội vàng kêu lên. “Im miệng!”
Trần Hoàng Thiên quát lên một tiếng: “Nếu không phải là nể mặt ba cô, thì sáng nay khi ở quán lẩu tôi đã sớm giết chết cô rồi.” “Cái gì?”
Cổ An Nhiên không dám tin vào tai mình: “Anh điên rồi hả, với thực lực này của anh mà cũng đòi đáng chết tôi, ông Cao là để trang trí hả?”
Lý Đạo Ngư cười ha ha: “Cổ An Nhiên à, không phải là tôi hù dọa cô, nhưng nếu anh ta thật sự muốn giết cô, thì ông Cao đúng là muốn cứu cũng cứu không nổi.” “Nói láo!” Cổ An Nhiên giận tím người: “Anh ta bị Long Mãng dọa cho sợ đến mức phải trốn dưới nước làm ba ba rồi kia kìa, làm sao có thể so sánh với ông Cao đang ra sức tụ khí thành đạo để chiến đấu ở đây, anh ta làm sao có thể là đối thủ của ông ấy?”
Lý Đạo Ngư không muốn tranh cãi với cô ta, nên im lặng không nói gì nữa.
Nhưng mà ông ta cũng hơi buồn bực, Trần Hoàng Thiên trốn ở trong nước định làm cái gì vậy, muốn đánh lén Long Mãng hả? “Trần hoa, tôi khuyên anh nên mau đi giúp ông Cao đi, nếu như đánh bại được Long Mãng, có được pháp khí, có lẽ tôi sẽ tha cho anh một mạng, nếu không thì vì anh đã biết bí mật của pháp khi, tôi nhất định sẽ bảo ông Cao giết chết anh!”
Cổ An Nhiên thất ông Cao sắp không chịu đựng được nữa, nên gấp gáp hét về phía Trần Hoàng Thiên. “Tốt nhất cô nên im miệng lại, nếu còn nói lung tung thêm nữa, tôi sẽ giết chết cô!” Trần Hoàng Thiên trừng mắt nhìn Cố An Nhiên, năm một vốc nước ném về phía cô ta.
Quả cầu nước ném ra giống như đạn đại bác, tốc độ nhanh đến mức Cổ An Nhiên không kịp phản ứng lại.
Giây tiếp theo!
Bich!
Quả cầu nước đánh lên trên ngực Cổ An Nhiên. “Chao ôi!”
Cổ An Nhiên hét lên một tiếng, cô ta che ngực phải, bị đáng cho một đòn, có vẻ là rất đau, cô ta giận giữ gào lên: “Anh dám đánh vào nơi kiêu ngạo nhất của tôi. Thật sự là muốn đi tìm đường chết sao, chờ đến khi ông Cao quay lại, tôi nhất định sẽ bảo ông ấy đánh chết anh!”
Nhưng không ngờ rằng cô ta vừa dứt lời thì. “Aaa!” Một tiếng hét thảm thiết vang lên. . Truyện Phương Tây
Chỉ thấy ông Cao bị Long Mãng đánh vào bụng, cả người cong thành hình con tôm bị đánh bật ra ngoài. Sau khi bị ném lên bờ, ông ta phun ra một ngụm máu. “Ông Cao!”
Cổ An Nhiên kêu lên một tiếng, chạy đến đỡ ông Cao dậy. Vội vàng hỏi: “Ông Cao, ông thấy thế nào rồi, vết thương có nặng lắm không?” “Không sao.” Ông Cao quệt vết máu trên miệng, nói: “Khi nãy nghe thấy tiếng hét của cô, tôi bị phân tán nên mới không để ý, liền bị nó đánh.”
Cổ An Nhiên nghe thấy vậy, lập tức nổi giận, lao về phía Trần Hoàng Thiên như sư tử Hà Đông, đang chuẩn bị mở miệng mắng chửi.
Vào đúng lúc này, Trần Hoàng Thiên chui từ trong nước ra, nâng tay phải lên. Hồi thúc chân nguyên, một thanh quang đạo lập tức xuất hiện trên tay anh.
Vừa nhìn một cái, Cổ An Nhiên đã ngây ngần hết người.
Mặc dù cô ta không biết điều này có nghĩa là gì, nhưng bỗng nhiên lại bị Trần Hoàng Thiên hấp dẫn. Chỉ cảm thấy thật là đẹp trai quá đi!
Mà lúc này mắt ông Cao đang co rút lại, kinh ngạc muốn hét lên một cái. “Trời ơi! Anh ta vậy mà lại là một đại tông sư Đan Cảnh tầng chín, làm sao có thể như thể được!”
Cổ An Nhiên nghe thấy thế, cơ thể liền bị chấn động mạnh, khó tin hỏi: “Anh ta là Đan Cảnh tầng chín? Thế không phải là lợi hại hơn cả ông Cao sao?” “Đúng thế!” Ông Cao chưa tỉnh táo nói: “Cao hơn tôi một tầng thì làm sao không đấu lại tôi cho được? Chỉ trong mười chiêu đã có thể giết chết tôi rồi!” “Buồn cười hơn là khi nãy tôi còn nói phải giết anh ta, là tôi đã xem nhẹ anh hùng thiên hạ rồi!”
Nói đến đây, ông ta tự giễu đứng lên.
Mà Cổ An Nhiên lại như thể bị lạc ở trong mộng.
Cô ta nhớ lại những lời khi nãy Trần Hoàng Thiên nói, suy nghĩ đến mức hoảng hồn! Hóa ra khi ở trong quán lẩu, nếu anh ta thực sự muốn ra tay, thì đã giết chết cô rồi! “Ngao!”
Lúc này, Long Mãng bỗng nhiên gầm lên một tiếng, nhào về phía Trần Hoàng Thiên.
Cũng vào lúc này, Trần Hoàng Thiên chợt mở to hai mắt, hai tay cầm kiếm, hét lên một tiếng: “Rút kiếm chém thủy!”
Dứt lời, anh cầm kiếm chém về phía Long Mãng. “Có thể kết liễu nó sao?” Cổ An Nhiên không nhịn được bật thốt lên.
Ông Cao cười một tiếng: “Mặc dù cảnh giới của anh ta lớn hơn tôi một tầng, nhưng nhất định không thể chém được Long Mãng, bởi vì tôi tụ khí thành đạo để chém Long Mãng, cũng không thể chém ra máu, cho nên thanh kiếm này của anh ta cũng không thể làm được gì.”
Kết quả là ông ta vừa dứt lời, kiếm trong tay Trần Hoàng Thiên đã mạnh mẽ chém về phía đầu Long Mãng.
Xet!
Một tiếng chém nhức đầu vang lên. Chỉ thấy đầu của Long Mãng đã bị cắt rời ra, một đường cắt đến cổ của Long Mãng, máu tươi như thác chảy xuống đầm nước. “Làm sao có thể như thế được!”
Ông Cao và Lý Đạo Ngư đều kêu lên kinh ngạc, trong mắt hai người tràn ngập khiếp sợ, rung động cùng với nghi ngờ, không hiểu cùng với khó tin, biểu cảm vô cùng phức tap.
Long Mãng thật sự bị anh ta giết chết rồi? Hai người họ thật sự không dám tin vào sự thật này!
Cổ An Nhiên cũng sợ ngây người, miệng mở to có thể nhét vào cả một trái táo. Biểu cảm kinh hãi, trong lòng thì không ngừng kêu gào: Thật sự quá mạnh rồi đó!
Mặc dù Long Mãng bị chặt đứt đầu, nhưng nó vẫn chưa chết ngay, mà còn không ngừng điên cuồng giãy giụa. “Đừng có trách tao nhé, để vợ tao có thể sống hạnh phúc, để con tao có thể khỏe mạnh lớn lên, nên tạo mới đành phải giết chết mày!”
Trần Hoàng Thiên vừa nói, vừa thò bàn tay trái vào trong cổ Long Mãng. Tìm tòi một hồi, cuối cùng anh lấy ra một quả trứng khổng lồ. Là một viên ngọc xanh biếc.
Đây chính là yêu đạn của Long Mãng, khoảnh khắc khi mà yêu đan bị lấy ra, Long Mãng cũng hoàn toàn chết đi, ùm một tiếng rơi vào trong đầm nước. Cơn sóng cao mấy chục thước lao đến, đầm nước nhanh chóng bị máu Long Mãng nhuộm đỏ. “Long Mãng chết rồi?”
Ông Cao, Lý Đạo Ngư, Cổ An Nhiên đều ngơ ngác hỏi một câu như thế.
Trần Hoàng Thiên nuốt yêu đan vào trong miệng, cổ họng hơn cuộn lên, nuốt luôn vào trong bụng. “Dành thời gian luyện hóa, để xem có thể tăng bao nhiều tầng tu vi.”
Trần Hoàng Thiên suy nghĩ trong lòng.
Anh nhớ đến trong võ tu luyện quyết từng nói, rắn tu trăm năm thì thành mãng, mãng sau hai trăm năm tu luyện sẽ thành Long Mãng, Long Mãng tu luyện năm trăm năm thì thành giao, giao tu ngàn năm thì mới thành long.
Mà mãng trở thành Long Mãng, cũng sẽ trở thành yêu, dưới cằm nó có yêu đan, có thể giúp người tu luyện có thêm tu vi.
Phương pháp luyện hóa thì trong võ tu luyện quyết cũng có viết, chỉ cần luyện vài ngày là có thể học được. Sau khi nuốt yêu đan, Trần Hoàng Thiên liền nhảy lên trên tảng đá trong đầm, lấy một khối màu xanh ngọc biếc từ trong khe núi ra.
Chỉ một lúc sau, ánh sáng xanh đã chiếu sáng khắp mặt đầm. “A a a.”
Lấy được pháp khí, Trần Hoàng Thiên vui vẻ cười.
Nhưng Cổ An Nhiên lại không vui, cô ta hét lên: “Trần Hoàng Thiên, đưa pháp khí đây cho tôi, Anh muốn bao nhiêu tiền thì cứ nói, chỉ cần nhà họ Cổ có thể trả, chúng tôi nhất định sẽ làm anh hài lòng”