CHÀNG RỂ ĐÀO HOA

“Quá tốt rồi, nhà họ Trần được cứu rồi!” “Có Trần Hoàng Thiên tiếp quản nhà họ Trần thì không bao lâu nữa thôi, trong số bốn gia tộc lớn nhất thủ đô nhất định sẽ có một vị trí của nhà họ Trần chúng ta!” “Trông ngày ngóng đêm, rốt cuộc cũng có thể đợi tới ngày nhà họ Trần chúng ta quật khởi rồi!”

Nhà họ Trần từ nhỏ đến lớn đều vô cùng phấn chấn, vui vẻ còn hơn ăn tết nữa. Đau thương ban đầu biến mất không thấy tăm hơi đâu, toàn bộ đều đang đắm chìm trong vui sướng. “Anh Trần, anh có cần vốn đầu tư không? Tôi đồng đầu tư cho tập đoàn Cửu Đỉnh ba trăm nghìn tỷ. Đỗ Văn Mạnh nói. “Có thể chứ.”

Trần Hoàng Thiên cười nói: “Vô cùng hoan nghênh mọi người đầu tư

Anh vừa mới dứt lời thì Tây Bắc Vương liền lập tức giơ tay lên nói: “Vậy thì tôi cũng đầu tư ba trăm nghìn tỷ”

Ngay sau đó! “Tôi cũng đầu tư ba trăm nghìn tỷ” “Tôi cũng đầu tư ba trăm nghìn tỷ!” “Tôi đầu tư 150 nghìn tỷ!” “Tôi đầu tư 90 nghìn tỷ!” “Tôi đầu tư 60 nghìn tỷ!”

Đám người Đông Bắc Vương, Hồ Minh Đức, Phan Đình Thọ đều đưa ra yêu cầu muốn đầu tư. Lúc này đây nhà họ Trần gần như đã bùng nổ. “Trâu bò! Thật sự quá trâu bò! Chỉ mới một lát thôi mà đã có gần 1 triệu 500 nghìn tỷ tiền đầu tư, nhà họ Trần thật sự sắp quật khởi được rồi!” “Có số tiền đầu tư này, Trần Hoàng Thiên lại giúp chúng ta giải quyết khoản nợ nần 2 triệu 100 nghìn tỷ kia, bây giờ tiền vốn lưu động của tập đoàn Cửu Đỉnh phải nói là nhiều không đếm xuể!”

Người nào người nấy đều kích động không kiềm chế được. “Hu hu…”

Bác cả bắt đầu khóc rống lên. “Cha ơi, cha có nhìn thấy không, nhà họ Trần sắp quật khởi rồi, nhà họ Trần sắp phát triển như diều gặp gió rồi!”

Buổi chiều cùng ngày, một tin tức khiến toàn mạng bùng nổ.

Nội dung tin tức như sau: Hội đồng quản trị của tập đoàn Cửu Đỉnh quyết định, chủ tịch công ty Hoàng Gia Entertainment – anh Trần Hoàng Thiên sẽ đảm nhiệm chức chủ tịch tập đoàn Cửu Đỉnh, Hoàng Gia

Entertainment đầu tư cho tập đoàn Cửu Đỉnh 1 triệu 500 nghìn tỷ, hơn nữa tập đoàn Cửu Đỉnh còn thu được 1 triệu 590 nghìn tỷ đầu tư, nguy cơ nợ nần đã được giải quyết, tập đoàn Cửu Đỉnh cũng trở thành tập đoàn đầu tiên trong nước không có nợ nần, trở thành xí nghiệp tư nhân có giá trị tài sản ròng đạt tới con số mấy nghìn tỷ đô la. Tin tức vừa truyền ra ngoài đã khiến cư dân mạng bàn tán sôi nổi. “Chuyện này thật sự là một bước ngoặt lớn, vốn dĩ tôi nghĩ rằng tập đoàn Cửu Đỉnh sắp phá sản tới nơi rồi, nhưng không ngờ rằng còn chưa tới một ngày thôi mà tập đoàn Cửu Đỉnh lại có thể bừng bừng sức sống lại rồi” “Nghe nói người giúp tập đoàn Cửu Đỉnh hóa giải nguy cơ chính là đứa cháu trai mà trước đây nguyên chủ tịch của tập đoàn Cửu Đỉnh – Trần Hiếu Sinh khinh thường, còn từng đuổi anh ta ra khỏi nhà họ Trần nữa chứ.

Đông Đô, tập đoàn Cửu Đỉnh. “90 nghìn tỷ, bán hết tất cả tài sản của tập đoàn Cửu Đỉnh ở Lĩnh Hoa cho tôi. Chỉ một câu thôi, các người muốn bán cũng phải bán, không muốn bán cũng phải bán, nếu không tới lúc ngân hàng mua tài sản của tập đoàn Cửu Đỉnh, tôi sẽ âm thầm ra tay trong bóng tối thì sẽ không ai dám mua, tôi chỉ sợ rằng tới lúc đó không cần tới 90 nghìn tỷ thì liền có thể mua hết tất cả tài sản của tập đoàn Cửu Đỉnh ở Lĩnh Hoa, các người có tin không?”

Dương Chí Văn ngồi vắt chéo hai chân nói với một mỹ nữ.

Sắc mặt cô gái xinh đẹp đó âm trầm nói: “Tôi chỉ là một tổng giám đốc quèn, không có quyền quyết định chuyện này, tổng công ty chúng tôi không bán tháo tài sản, vì thế nên tổng giám đốc Dương đừng nên nằm mơ giữa ban ngày nữa thì hơn. “Hắc!”

Dương Chí Văn tức khắc liền khó chịu, anh ta nói: “Tôi nói này, có phải ông chủ của tổng công ty các cô bị khùng không thể hả, các cô thật sự không biết nhà họ Trịnh muốn phá tập đoàn Cửu Đỉnh sao? 90 nghìn tỷ mà còn không bán cho tôi, đợi tới khi nhà họ Trịnh ra tay thì chỉ bản không tới 60 nghìn tỷ đâu!” “Cô nhanh gọi điện thoại cho ông chủ của cô đi, cứ nói Dương Chí Văn tôi niệm tình bạn xưa với mấy cậu chủ nhà họ Trần các cô nên mới ra cái giá 90 nghìn tỷ hữu nghị đó, nếu không thì tôi đã trực tiếp đoạt rồi, lấy thế lực ở Lĩnh Hoa của Dương Chí Văn tôi bây giờ thì nếu muốn đoạt tài sản của tập đoàn Cửu Đỉnh của các cô cũng chỉ cần một cái phất tay!”

Ngay lúc này lại có người chạy vào, người đó vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói: “Tổng giám đốc, chuyện vui, chuyện vui, nhà họ Trịnh bị diệt sạch, nhà họ Trần quật khởi, chức chủ tịch bây giờ do cậu ba nhà họ Trần – Trần Hoàng Thiên đảm nhiệm, vốn đã tăng tới 1000 tỷ đô la, giải quyết được nguy cơ trước mắt!” “Cái gì!”

Dương Chí Văn nhảy cẫng lên. “Không thể thế được, chuyện này hoàn toàn không có khả năng, Trần Hoàng Thiên hận nhà họ Trần muốn chết, sao có thể quay lại nhà họ Trần cơ chứ, còn giúp nhà họ Trần vượt qua nguy cơ, có đánh chết tôi cũng không tin!” “Anh không tin thì cứ xem tin tức đi là biết, bây giờ đề mục của các trang tin tức lớn trên mạng đều là thông tin liên quan đến việc tập đoàn Cửu Đỉnh quật khởi!” có một cô gái nhỏ nói.

Dương Chí Văn móc điện thoại ra nhìn!

Quả nhiên!

Trần Hoàn Thiên trở thành chủ tịch của tập đoàn Cửu Đỉnh rồi.

Do Hoàng Gian Entertainment đầu tư 1500 nghìn tỷ, các tập đoàn lớn lớn nhỏ nhỏ khác đều ồ ạt đầu tư hơn 1500 nghìn tỷ nữa, tổng cộng tiền đầu tư khoảng 1000 tỷ đô la. Tập đoàn Trịnh Thị đã phá sản, bây giờ đã bị tập đoàn

Hơn nữa!

Cửu Đỉnh thu mua! “Mẹ nó chứ!”

Dương Chí Văn sắp điên tới nơi rồi.

Vốn dĩ anh ta muốn nhân cơ hội này để hạ giá thấp mua lại tài sản của tập đoàn Cửu Đỉnh, có thể kiếm được bộn tiền, ai mà ngờ tới Trần Hoàng Thiên vậy mà lại hớt tay trên của anh ta, bây giờ Trần Hoàng Thiên quay về nhà giúp đỡ nhà họ Trần rồi, đó chính là chặt đứt con đường phát tài của anh ta! “Tổng giám đốc Dương, mặc dù tôi chỉ mới vừa được điều tới làm tổng giám đốc ở chi nhánh Đông Đô không bao lâu nhưng tôi cũng đã nghe nói rồi, quan hệ giữa anh và cậu ba nhà chúng tôi không tốt, suýt nữa anh còn bị cậu ba nhà chúng tôi đánh chết, nếu như tôi nói chuyện anh nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của này cho cậu ba nhà chúng tôi biết thì không biết anh ấy có đi tìm anh tính số không đây” Tổng giám đốc xinh đẹp cười lạnh nói.

Thân hình Dương Chí Văn run lên, mặt anh ta cũng bị dọa cho trắng bệch, cảm xúc xa động nói: “Tôi cảnh cáo cô, tốt nhất là cô đừng có ăn nói lung tung, nếu không cho dù tôi có chết rồi cũng không tha cho cô đâu, tôi sẽ nói cho đàn em của tôi, tôi mà chết thì chắc chắn là do cô hại chết để bọn họ giết cô, cho cô phải chôn cùng tôi!”

Nói xong câu này thì anh ta liền tức giãn hầm hầm rời di. Sau đó anh ta liền lấy điện thoại ra gọi cho Dương Bảo Trân. “Giấc mơ phát tài tan tành rồi, tập đoàn Cửu Đỉnh đã được Trần Hoàng Thiên cứu rồi, nhà họ Trịnh cũng đã bị cậu ta giải quyết sạch sẽ rồi!”

Khoảng mấy giây sau Dương Bảo Trân mới nói: “Ôm cây đợi thỏ, đợi thời cơ chín mùi thì chúng ta lại kiếm bộn tiền.”

Mấy ngày tiếp sau đó.

Bởi vì Phương Thanh Vân vừa mới sinh con xong, mà công việc của tập đoàn Cửu Đỉnh lại tương đối nhiều nên căn bản là ban ngày Trần Hoàng Thiên đều ngâm mình ở tập đoàn Cửu Đỉnh, tới tối muộn thì mới về nhà.

Buổi trưa cùng ngày, ở nhà họ Trần. “Thanh Vân, sao đứa bé này lại không khóc? Có phải là bị câm điếc hay không thế?” Vương Ngọc Nghiên hỏi.

Phương Thanh Vân gật đầu nói: “Nhưng mà cậu ba đã nói sẽ giúp đứa nhỏ khóc lên, trở thành một đứa nhỏ bình thường” “Vậy thì tốt rồi” Vương Ngọc Nghiên chơi đùa với đứa bé, sau đó cô ấy lại hỏi: “Đúng rồi, bây giờ Trần Hoàng Thiên đối xử với cậu tốt hay là đối xử với vợ trước Dương Ninh Vân tốt hơn?”

Phương Thanh Vân cười khổ nói: “Từ trước đến nay cậu ba đều chưa từng xem tôi như vợ mà đối đãi, trước khi Ninh Vân trở về thì anh ấy còn ngủ cùng một giường với tớ, nhưng sau khi Ninh Vân trở về rồi thì anh ấy thà rằng ghé vào bên giường cô ấy mà ngủ cũng sẽ không ngủ cùng tớ. “Chung quy là trong mắt cậu ba tôi không là gì?” Nói xong thì cô ấy liền nở một nụ cười khổ đầy chua xót.

Vương Ngọc Nghiên bất bình nói: “Trần Hoàng Thiên thật sự quá đáng quá mức, từ nhỏ tới lớn cậu đều đối xử với anh ta tốt như vậy, anh ta bị thương thì cậu tìm người cứu anh ta, cậu còn sinh cho anh ta một đứa con, hơn nữa cậu vì anh ta mà chịu nhiều khổ cực ở nhà họ Trần như thế, lại nhìn Dương Ninh Vân mà xem, cô ta chưa từng làm việc gì giúp ích cho anh ta cả, còn hại anh ta phải chịu rất nhiều đau khổ nữa chứ. “Anh ta dựa vào cái gì mà đối xử với cô ta tốt như thế, nhưng lại đối xử lạnh nhạt với cậu như vậy, anh ta quá không công bằng!”

Phương Thanh Vân cười nói: “Có lẽ từ trước tới nay cậu ba chưa bao giờ yêu tớ cả.

Dương Ninh Vân vừa vặn đi ngang qua gian phòng này nên nghe được cuộc nói chuyện của hai người, sau khi đứng đơ người tại chỗ thật lâu cô mới rời đi, trong lòng tự nhủ: “Có lẽ chỉ cần mình rời đi thì mới có thể khiến Trần Hoàng Thiên đối xử tốt với Thanh Vân đúng không?”

Suy nghĩ này vừa xuất hiện cô liền đi tìm Dương Thiên Mạnh nói chuyện một lúc, sau đó cô liền một mình đi tới chỗ tường vây, thấy xung quanh không có ai cô liền phi người nhảy phóc một cái, nhảy lên tường vây rồi sau đó biến mất tại nhà họ Trần.

Tới giờ cơm chiều, toàn bộ nhà họ Trần đều bùng nổ. “Ninh Vân đầu rồi? Ninh Vân đi đâu rồi?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi