CHÀNG RỂ ĐÀO HOA

Chương 566

Lúc này.

Cả ba anh em Dương Thiên Mạnh đã mang xác của Dương Chấn Kỳ đến phòng khách.

Bác dâu cả và dì nhỏ vô cùng sợ hãi, cho nên không dám nhìn Dương Chấn Kỳ.

“Những người khác đều lùi lại hết đi.”

Trần Hoàng Thiên dặn dò một câu, dù sao thì quả thật cũng có chút đáng sợ.

Rất nhanh rất nhiều người đã nhanh chóng lui ra, trong phòng khách chỉ còn lại Trần Hoàng Thiên và ba anh em Dương Thiên Mạnh.

Mãi cho đến khi cơ thể của Dương Chấn Kỳ không còn lạnh nữa thì lúc này Trần Hoàng Thiên mới nhét một tham hoàng vào trong miệng của Dương Chấn Kỳ, Sâm hoàng đế chủ động chui vào trong bụng của Dương Chấn Kỳ.

Tham hoàng chui vào trong bụng, cơ thể của Dương Chấn Kỳ dần dần có độ ấm.

“Có hơi thở! Cha có hơi thở rồi!”

Dương Thiên Mạnh kích động đứng lên.

Theo tác động của tham hoàng, máu đông ở trên người của Dương Chấn Kỳ cũng đã bắt đầu tuần hoàn, mà trái tim của ông cụ bị thương, cho nên theo dòng máu chảy, dòng máu đỏ lập tức theo miệng vết thương chảy ra.

Trần Hoàng Thiên lập tức dùng kim châm, từng cây một đâm vào huyệt vị ở tim của Dương Chấn Kỳ, khiến máu ngừng chảy ra.

Rồi sau đó lại sử dụng những loại thuốc mà anh đã chuẩn bị săn ở trong hòm thuốc, khâu lại băng bó vết thương cho Dương Chấn Kỳ.

Nhưng mà hơi thở của Dương Chấn Kỳ vô cùng yếu ớt, sau khi làm tốt mọi chuyện thì Trần Hoàng Thiên lại dặn dò mọi người: “Bây giờ cần phải đưa đi bệnh viện, cần dùng bình oxy để thở,  còn những việc còn lại thì giao cho bệnh viện hoàn thành.”

“Được được được!”

Cả ba anh em bọn họ liên tục gật đầu, sau đó lập tức chuyện Dương Chấn Kỳ đến bệnh viện.

Trần Hoàng Thiên rửa sạch tay sau đó trở lại căn phòng.

Lúc nãy Phương Thanh Vân đã tắm rửa xong đang nằm ở trên giường, đầy tình thương của một người mẹ nói chuyện với Cẩm Niên, trên mặt là một nụ cười hạnh phúc.

Nhìn thấy Trần Hoàng Thiên đi vào thì Phương Thanh Vân nói: “Cậu ba, khăn tắm và sữa rửa mặt của anh em đều đã chuẩn bị xong, tôi cũng không chấp nhận được sự thật rằng anh đã chết cho nên lúc trước khi rời khỏi nhà họ Trần em đã mang cả quần áo của anh đến đây.”

“Ừm.”

Trần Hoàng Thiên mỉm cười, đi vào phòng tắm.

Không bao lâu sau thì anh cũng tắm rửa xong, anh mặc đồ ngủ đi ra, ngồi xuống ở mép giường, sờ lên gương mặt nhỏ nhắn của đứa con trai mập mạp của mình, khóe miệng cong lên một nụ cười hạnh phúc.

“Cẩm Niên, gọi cha đi con.” Lúc này Phương Thanh Vân nói.

Cẩm Niên cười khanh khách với Trần Hoàng Thiên sau đó lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ: “Cha ơi.”

“Ôi chao!”

Trần Hoàng Thiên cười cười sau đó ôm con trai tung lên cao, xoay quanh vài vòng, khiến cho Cẩn Niên cười khanh khách không ngừng, lúc này Phương Thanh Vân vui đến phát khóc, nước mắt chảy xuống.

Đứa nhỏ cuối cùng cũng đã có cha rồi!

Đứa nhỏ có cha rồi, cũng sẽ được coi như là bảo bối, không bị các bạn khác bắt nạt, sẽ không phải chịu khổ nữa, cô ấy là mẹ của đứa nhỏ, từ tận đáy lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi