CHÀNG RỂ SIÊU CẤP CỦA NỮ THẦN

Chương 1629:

 

Nhìn thấy cây ngâm châm kia trên ngực của Lâm Dương.

 

“Chủ tịch Lâm của các người là ai? Là thần y thiên hạ vô song, hai nhát dao đâm thì có thể giết được anh ta chắc? Mấy người suy nghĩ nhiều quá rồi đấy!” Dịch Quế Lâm hừ một tiếng nói.

 

Mọi người nghe xong, lúc này mới đồng loạt thở ra một hơi thật dài. . ‘ Lúc này, Lâm Dương cũng mở mắt, thở hắt một ngụm khí đục.

 

“Chủ tịch Lâm!”

 

Mọi người vộ Nhưng chỉ thấy Lâm Dương ho kịch liệt, trong miệng lại hộc ra máu.

 

“Chủ tịch Lâm, anh có bị sao không?”

 

“Tôi không sao, Dịch Quế Lâm, giúp tôi đâm một châm…” Lâm Dương yếu ớt nói.

 

” Há”

 

Dịch Quế Lâm híp mắt một cái.

 

“Tôi khuyên ông không nên nảy ra ý đồ xấu, bằng không tôi chết, anh cũng không sống nồi.” Lâm Dương khản giọng nói.

 

“‘ đoạt Kỳ Lân Môn của tôi, bút chướng này còn chưa tính xong đâu! Có điều cậu cứ yên tâm, tôi sẽ không ngụ xuẩần như thế đâu, nếu như cậu xảy ra chuyện gì, những tên thủ hạ này của cậu chắc chắn s ing bỏ qua cho tôi đâu.” Dịch Quế Lâm từ tốn nói, đã bắt đầu thi châm chi Lâm Dương.

 

Gã quả nhiên không dám động vào Lâm Dương!

 

Nếu như lúc trước, nói không chừng gã còn có thể có chút ý xấu, nhưng bây giờ thì không như thế…

 

Bởi vì gã nhìn thấy được sự cường đại của Dương Hoa, thấy được thủ đoạn của Lâm Dương.

 

Trừ phi gã có thể tự tin bản thân mình có thể đối phó được Dương Hoa, bằng không gã tuyệt đối sẽ không dám làm xằng làm bậy, bởi vì như thế chả khác gì tự đi tìm đường chết cả.

 

Mấy cây ngân châm đâm xuống, khí sắc của Lâm Dương đã khá lên rõ rệt.

 

Không chỉ có như vậy, ánh mắt của anh cũng hóa trong trẻo, không hề dữ tợn, điên cuồng như lúc trước nữa…

 

“Lúc trước cậu xảy ra chuyện gì vậy?

 

Tại sao khiến cho tôi có cảm thấy cậu đang bị tầu hỏa nhập ma?” Dịch Quế Lâm hỏi.

 

“Trên thực tế thì lúc trước tôi đúng là đang bị tầu hỏa nhập ma.” Giọng Lâm Dương 166: ng 968:…ch nhấc khàn đặc nói.

 

“Ổ? Người như cậu cũng bị tầu hỏa nhập ma? Thật đúng là hiếm lạ đấy!” Cả khuôn mặt của Dịch Quý Lâm tràn đầy vẻ không thể tin được.

 

Trong ấn tượng của gã, Lâm Dương là một người rất trầm ổn, cứ coi như tâm trí của anh xảy ra vấn đề, thì cơ thể của anh cũng không cho phép anh làm ra chuyện như vậy!

 

Dù sao anh chính là một tên võ sư kinh khủng.

 

Mọi người đều biết, võ sư không dễ bị tầu hỏa nhập ma.

 

Lâm Dương không nói gì.

 

Dịch Quế Lâm cũng không tiện hỏi.

 

Lúc này, lại có thêm mấy người nữa chạy đến.

 

“Chủ tịch Lâm, đã xử lý gần hết đám Lõi IECE h nhắc người của dòng tộc Dương, không ít người lựa chọn đầu hàng, chúng ta có nên… nhỏ.

 

cỏ tận gốc hay không ạ?” Có một người đi trước tiến lên, thận trọng nói.

 

“Không cần!”

 

Lâm Dương hít một hơi thật sâu, lắc đầu nói:” Lúc trước tôi mất trí, mới muốn chém tận giết tuyệt, nhưng mà giờ thì không cần phải chém tận giết tuyệt nữa, dù sao chỗ này cũng không phải địa bàn chính của dòng tộc Dương, vẫn chỉ là một cái chỉ của chỉ thứ, coi như các ánh giết sạch bọn họ, thì cũng chỉ diệt được một cái chỉ thứ, dòng chính của dòng tộc Dương vẫn còn tồn tại!

 

Như vậy căn bản không đạt được mục tiêu nhồ cỏ tận gốc, huống hồ hành vi như vậy, sẽ bị người đời lên án, cũng sẽ kích thích người nhà Dương, sẽ không có lợi đối với chúng ta! Cái được không bù được cái mất!”

 

“Ý của Chủ tịch Lâm là…”

 

” Đều mang hết bọn họ đi! Nhốt vào Tử khuáng sơn đi!” Lâm Dương quát khẽ.

 

Mọi người kinh ngạc, hai mắt đều phát sáng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi