CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Lưu Hải Yến cầm điện thoại di động lên, nghĩ thầm do dự, là nên gọi cho Triệu Hùng, hay là nên gọi cho Lý Thanh Tịnh tốt hơn.

Nghĩ một lát, cuối cùng cô ta vẫn là bấm số điện thoại của Lý Thanh Tịnh.

Lý thanh Tịnh và Triệu Hùng vừa về nhà, chưa kịp đổi quần áo thì Lưu Hải Yến gọi điện thoại tới, cô tiện tay bắt máy.

"Hải Yến, có chuyện gì sao?" Lý Thanh Tịnh hơi kinh ngạc, không biết được Lưu Hải Yến gọi điện thoại cho cô là có chuyện gì.

"Chị Lý, chồng chưa cưới của tôi tới đây."

"Chồng chưa cưới của cô?"

"Đúng vậy. Anh ta tên là Thi Sinh, là người của nhà họ Thi ở Hà Nội."

Lý Thanh Tịnh nghe vậy thì thay đổi sắc mặt, hỏi Lưu Hải Yến: "Là tập đoàn Hoài An của nhà họ Thi ở Hà Nội phải không?"

"Đúng vậy."

Trải qua khiếp sợ, Lý Thanh Tịnh chúc mừng Lý Hải Yến: "Hải Yến, không ngờ rằng cô lại giấu sâu như vậy, chồng chưa cưới lại là loại dòng họ Thi giàu có này, thật sự là chúc mừng cho cô."

"Chị Lý, tôi gọi điện thoại tới đây cũng không phải là để khoe khoang. Mà là hôm nay khi tôi và Triệu Hùng đi núi mẫu tử thì có chụp hình cùng nhau, tấm hình này bị chồng chưa cưới của tôi nhìn thấy. Hắn ta hiểu lầm chúng tôi, nên có khả năng sẽ tìm Triệu Hùng gây chút phiền phức. Cho nên tôi mới gọi điện thoại tới để nhắc nhở hai người một chút."

"Chụp ảnh chung?"

"Đúng vậy. Chính là một tấm ảnh chụp chung rất bình thường. Thế nhưng mà tên Thi Sinh này nghi ngờ không có căn cứ, bụng dạ cực sâu, các người vẫn là nên đề phòng một chút."

"Biết rồi."

Sau khi cúp điện thoại, cả người Lý Thanh Tịnh bị chấn kinh ngay tại chỗ.

Cô không nghĩ tới Lưu Hải Yến đã có hôn ước tại người, càng không có nghĩ tới chồng chưa cưới của Lưu Hải Yến là người nhà họ Thi giàu có ở Hà Nội.

Bây giờ chỉ đối phó với tập đoàn Khải Thời nhà họ Triệu, bọn họ đã vô cùng bận rộn lắm rồi. Lần này lại thêm nhà họ Thi ở Hà Nội tới quấy rối.

"Trời ạ. Cái Hải Phòng này thật sự là phải là náo nhiệt rồi."

Triệu Hùng thấy Lý Thanh Tịnh nói chuyện điện thoại xong, cả người cô cứ ngơ ngẩn ở đó, anh đi tới dò hỏi: "Thanh Tịnh, em sao vậy?"

Lý Thanh Tịnh hỏi Triệu Hùng: "Anh ở núi mẫu tử chụp ảnh chung với Lưu Hải Yến à?"

"Đúng vậy. Nhưng mà em đừng hiểu lầm, chính là loại chụp ảnh chung bình thường kia."

Triệu Hùng vừa dứt lời, điện thoại Lý Thanh Tịnh truyền đến một tiếng âm thanh tin nhắn.

Mở ra nhìn lên, là Lưu Hải Yến gửi tới một tấm hình ảnh, còn có một đoạn giọng nói.

Hình ảnh, chính là tấm ảnh chụp chung giữa Triệu Hùng và Lưu Hải Yến.

Mở đoạn giọng nói ra, âm thanh Lưu Hải Yến truyền đến.

"Chị Lý, chị đừng hiểu lầm. Tôi và Triệu Hùng chỉ chụp tấm ảnh chung vô cùng bình thường mà thôi."

Triệu Hùng nghe xong giọng nói, lại nhìn lên tấm ảnh chụp chung trên điện thoại di động của Lý Thanh Tịnh, anh sợ cô hiểu lầm nên giải thích: "Thanh Tịnh. Anh thực sự chỉ là chụp tấm ảnh chung với Lưu Hải Yến rất bình thường mà thôi, em xem đi, bọn anh chẳng hề làm gì cả."

Lý Thanh Tịnh khoanh hai tay trước ngực nói: "Bây giờ không phải là em hiểu lầm, là chồng chưa cưới của Lưu Hải Yến hiểu lầm hai người. Sợ rằng hắn ta sẽ gây chuyện với anh."

Nghe vậy, Triệu Hùng nhíu mày hỏi: "Thanh Tịnh, chồng chưa cưới của Lưu Hải Yến là ai vậy?"

"Tập đoàn Hoài An ở Hà Nội, Thi Sinh người của nhà họ Thi."

"Nhà họ Thi ở Hà Nội sao?"

"Đúng vậy." Lý Thanh Tịnh gật đầu một cái, nói: "Nhà họ Thi ở Hà Nội cũng không phải là nhân vật dễ trêu chọc, chuyện này chính anh nhìn xem mà xử lý."

"Nhưng mà anh và Lưu Hải Yến thật sự là không có gì cả."

"Anh vẫn tự đi mà giải thích với Thi Sinh." Lý Thanh Tịnh nói xong, cũng không quay đầu lại mà lên lầu thay quần áo.

May mắn, hai con bé Lý Diệu Linh và Hà Ngọc Kỳ này không ở đây. Nếu để cho hai con bé biết chuyện này thì càng thêm bát quái.

Triệu Hùng nhíu chặt lông mày, không nghĩ rằng chỉ là một tấm ảnh chụp bình thường, đều có thể gây nên sóng gió.

Vườn Tây Môn Đình.

Thi Sinh không có gặp Lưu Hải Yến, vô cùng tức giận mà trở về.

Lưu Vũ Tiến một mực ở nơi này chờ lấy hắn ta, thấy Thi Sinh trở về, anh ta tiên lên dò hỏi: "Sao rồi, Hải Yến tiếp nhận lời xin lỗi của cậu chưa?"

Thi Sinh đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, nói: "Em gái của anh không muốn gặp tôi."

Lưu Vũ Tiến nghe vậy, vỗ vỗ bả vai của Thi Sinh rồi khuyên nhủ: "Tôi nói với cậu, tính khí của em gái tôi vô cùng khó chìu, bây giờ cậu lại ra tay đánh nó, nó bây giờ đang bực bội, chắc chắn sẽ không tiếp nhận lời xin lỗi của cậu. Nhưng mà cậu phải kiên trì làm chuyện này tới cùng, Hải Yến chỉ ăn mềm không ăn cứng."

Thi Sinh thở dài, lấy hai điếu xì gà từ trên bàn hộp xì gà bên trong ra, đưa một điếu đưa cho Lưu Vũ Tiến.

Mồi lửa lên, thổi ra sương mù màu lam nhạt quanh quẩn ở trước mắt, giọng căm hận nói: "Tất cả mọi chuyện cũng là bởi do thằng Triệu Hùng này dựng lên. Đúng rồi Lưu Vũ Tiến. Anh tới Hải Phòng không phải là vì ra tay với tên nhóc này chứ?"

"Đúng vậy." Lưu Vũ Tiến gật đầu một cái.

"Bây giờ chúng ta có cùng chung kẻ thù." Thi Sinh giọng căm hận nói.

Lưu Vũ Tiến nghe xong mừng thầm trong lòng, anh ta nói cho Thi Sinh rằng Lưu Hải Yến đang ở Hải Phòng, tưởng rằng phải phí một phen miệng lưỡi mới để nhà họ Thi tới giúp đỡ.

Bây giờ, Thi Sinh lại xem Triệu Hùng là kẻ thù, muốn giúp anh ta cùng nhau đối phó Triệu Hùng, chuyện này thật sự là không thể tốt hơn được.

Lưu Vũ Tiến cố ý khích tướng Thi Sinh: "Thi Sinh, cậu không nên coi thường đứa con rơi của nhà họ Triệu này. Anh ta có thế lực rất mạnh ở Hải Phòng này, hơn nữa võ công của bản thân cũng vô cùng cao cường."

Thi Sinh mặt đầy coi thường nói: "Thế nào, tôi đường đường là cậu chủ nhà họ Thi của tập đoàn Hoài An, sẽ sợ một đứa con rơi nhà họ Triệu như anh ta sao?"

"Cũng không thể nói như vậy! Nếu để cho người khác biết cậu đường đường là cậu chủ nhà họ Thi ở Hà Nội, mà ngay cả một đứa con rơi của nhà họ Triệu cũng không đối phó được, đây chẳng phải là để người khác chế nhạo sao." Lưu Vũ Tiến cố ý muốn chọc giận Thi Sinh.

Thi Sinh quả nhiên mắc lừa, trong mũi lạnh rên một tiếng, nói: "Tôi cũng không tin Thi Sinh tôi còn không trị được một đứa con rơi nho nhỏ." Dứt lời, hắn ta cầm điện thoại lên, một một cuộc điện thoại.

"Anh Hạ, mang một chút cao thủ mau tới Hải Phòng."

"Cậu chủ, đã xảy ra chuyện gì?" Hạ Công Hào hỏi.

"Trong điện thoại không tiện nói, anh cứ dẫn người tới Hải Phòng trước đi đã." Dứt lời, không chờ Hạ Công Hào trả lời thì Thi Sinh đã cúp điện thoại.

Hạ Công Hào là cao thủ đệ nhất nhà họ Thi, lương hàng năm 150 tỷ, tất nhiên sẽ tận tâm tận lực làm việc vì nhà họ Thi.

Khi nhận được điện thoại của Thi Sinh, Hạ Công Hào triệu tập một ít người rồi đi Hải Phòng.

Nghe được Thi Sinh gọi Hạ Công Hào tới đây, Lưu Vũ Tiến mừng thầm trong lòng.

Anh ta cố ý nói với Thi Sinh: "Thi Sinh, muốn đối phó Triệu Hùng, tránh để anh ta làm trò mèo, tôi ngược lại có một kế."

"Sao? Nói nghe một chút."

Lưu Vũ Tiến rủ rỉ bên tai Thi Sinh một phen.

Sau khi nghe xong, Thi Sinh nhìn Lưu Vũ Tiến rồi hỏi: "Tất nhiên Triệu Hùng là kẻ thù của anh, vì sao anh không trực tiếp ra tay với anh ta?"

Lưu Vũ Tiến cười to nói: "Là do nhà họ Lưu và nhà họ Triệu có quan hệ đặc thù, cho nên tôi cũng không tiện ra tay. Nhưng mà cậu cũng không có những thứ cố kỵ này."

Thi Sinh đã nghe nói một vài chuyện liên quan giữa nhà họ Lưu và nhà họ Triệu, hắn ta gật đầu nói: "Thế thì để tôi tới giải quyết, anh giúp tôi âm thầm sắp xếp là được."

"Yên tâm đi, giao cho tôi. SPA ở Hải Phòng phục vụ cũng không tệ lắm, đêm nay tôi dẫn cậu đi thư giãn trước. Ngày mai thì đến đối phó với thằng nhóc Triệu Hùng này."

"Lưu Vũ Tiến, anh phải nghĩ biện pháp giúp tôi, làm thế nào mới có thể dỗ dành Hải Yến."

"Tôi sẽ giúp cậu." Lưu Vũ Tiến đứng dậy nói: "Chúng ta đi thôi! Dẫn cậu đi cảm thụ một chút về phục vụ ở SPA Hải Phòng."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi