CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Sau khi nhận được tin nhắn của Lưu Hải Yến, cả người Triệu Hùng cũng không ổn rồi. Nhưng anh lo lắng làm Lý Thanh Tịnh nhìn ra, làm bộ như không xảy ra chuyện gì bỏ điện thoại di động vào túi quần.

Sau buổi cơm trưa, Lý Thanh Tịnh liền do Đặng Gia Hân lái xe hộ tống đi công ty.

Triệu Hùng gọi điện thoại cho Hùng Huy Khang, để anh ta phái người đưa xe của mình tới.

Sau khi xe đến, Triệu Hùng ngồi trên xe suy nghĩ một lúc lâu.

Cứ như vậy cùng Lưu Hải Yến cũng không phải là biện pháp, cần mau chóng giải quyết mới được.

Sau khi quyết định chủ ý, Triệu Hùng gọi điện thoại cho Lưu Hải Yến.

Lưu Hải Yến thấy là Triệu Hùng gọi tới, khá giật mình.

Lâm Thanh Thảo đang ngồi ở bên cạnh cô ta, thoáng nhìn điện thoại hiện lên tên Triệu Hùng, nói với Lưu Hải Yến: “Cô chủ, sao cô không nghe điện thoại?”

“Không nghe! Anh ấy có thể còn gọi nữa.” Lưu Hải Yến nói.

Sau khi chuông điện thoại reo hết, vậy mà không ai nghe.

Triệu Hùng hơi nhíu mày, lần thứ hai gọi tới.

Lưu Hải Yến ra vẻ đắc ý, cười nói với Lâm Thanh Thảo: “Tôi đã nói mà, anh ấy còn có thể gọi nữa!” Nói xong, lập tức biến sắc mặt lạnh giọng hỏi: “Này! Anh gọi điện thoại cho tôi làm cái gì?”

“Chúng ta gặp mặt nói chuyện đi!” Triệu Hùng nói.

“Được!”

“Tôi đến quán cà phê dưới khách sạn cô ở chờ.”

“Bao lâu nữa anh đến?” Lưu Hải Yến hỏi.

“20 phút!”

“Vậy cứ quyết định thế đi!” Lưu Hải Yến nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thanh Thảo hỏi Lưu Hải Yến: “Cô chủ! Chẳng lẽ cô thật sự phải giết Triệu Hùng à?”

Lưu Hải Yến ảm đạm lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết!”

Lâm Thanh Thảo nói với Lưu Hải Yến: “Cô chủ, cô là người được chọn tranh cử vị trí Thánh Nữ, nếu để cho họ biết chúng ta...”

“Tôi lại không thất thân, sợ cái gì?”

Lưu Hải Yến nhớ tới, cũng có chút nghĩ mà sợ.

May mà cô ta và Lâm Thanh Thảo đều đeo “Khóa trinh tiết!”, thực ra thứ này mang lên, cực kỳ bất tiện, nhưng bảo vệ thân thể các cô thuần khiết. Nếu không phải là Triệu Hùng đúng lúc tới, cho dù là các cô mang “Khóa trinh tiết”, cuối cùng cũng không làm nên chuyện gì.

Lúc tranh cử “Thánh nữ”, mỗi người đều đã thề độc. Nếu như trước khi kết hôn, thân thể bị người đàn ông khác thấy hết, sẽ giết anh hoặc sẽ làm người đàn ông này cưới mình.

Rất hiển nhiên, Triệu Hùng không có khả năng bởi vì cô ta mà bỏ Lý Thanh Tịnh.

Vậy chẳng lẽ cô ta thật sự phải giết Triệu Hùng ư?

Nếu như làm trái lời thế, vừa nghĩ tới hậu quả, để Lưu Hải Yến không lạnh mà run.

Chuyện đã phát triển đến nước này, Lưu Hải Yến cô ta phải làm sao bây giờ?

Cô ta cũng không muốn chia rẽ gia đình Triệu Hùng cùng Lý Thanh Tịnh, chỉ khi nào để các trưởng lão “Thánh đàn” biết được, cô ta bị Triệu Hùng thấy hết thân thể, như vậy lời thề ứng nghiệm lên người của cô ta, thật phải là quá đáng sợ!

Sau khi Lưu Hải Yến thay đồ xong, đi ra quán cà phê ở khách sạn cô ta đang ở chờ Triệu Hùng.

Cô ta cố ý chọn chỗ ngồi trong góc, đợi chưa đến năm phút, đã thấy Triệu Hùng vội vã đi đến.

Triệu Hùng tinh mắt thấy Lưu Hải Yến thì trực tiếp đi đến chỗ cô ta.

Lưu Hải Yến ở là “Khách sạn Danh Thi!”, đúng là sản nghiệp trong nhà Thẩm Minh.

Gần như tất cả nhân viên “Khách sạn Danh Thi” đều biết Triệu Hùng rồi.

Thấy Triệu Hùng tới, quản lí quán cà phê, tự mình đi qua phục vụ, cung kính hỏi Triệu Hùng: “Anh Hùng, anh uống gì ạ?”

“Một cốc cà phê mocha không đường!” Triệu Hùng nói: “Tạm dừng mở cửa bán trước đi, đừng làm cho những người khác tới quấy rầy chúng tôi.”

“Đã biết!” Quản lí quán cà phê khom người đáp.

Triệu Hùng là hội trưởng phòng thương mại Hải Phòng, lại là bạn tốt của cậu chủ nhỏ của “Khách sạn Danh Thi” Thẩm Minh của nhà họ Thẩm. Cho nên, lời Triệu Hùng nói, cực kỳ có trọng lượng.

Lưu Hải Yến nhẹ nhàng khuấy đều cà phê trong ly, ngẩng đầu nhìn Triệu Hùng hỏi: “Anh muốn nói gì với tôi?”

“Cái đó…”

Triệu Hùng lộ vẻ khó xử, không biết nên giải thích thế nào mới tốt.

“Cô đã từng đến bờ biển chưa?” Triệu Hùng đột nhiên hỏi một câu.

Lưu Hải Yến không biết Triệu Hùng muốn nói gì, nhíu đôi mi thanh tú gật đầu nói: “Đã đến!”

Triệu Hùng nói: “Vào mùa hè ở bờ biển, rất nhiều phụ nữ đều mặc bikini, không phải là muốn hấp dẫn ánh mắt của đàn ông à. Đàn ông chúng tôi lại chẳng làm gì phụ nữ các cô cả, cho dù là xem hai mắt, cũng không có gì! Lại nói, lúc đó trên người cô có khóa trinh tiết, không khác với bikini là bao. Tôi là vì cứu cô, mới trong lúc vô tình thoáng nhìn thân thể của cô. Sao cô lại còn buộc tôi ly hôn, lại muốn giết tôi?”

Khuôn mặt Lưu Hải Yến đỏ lên nói: “Vậy thì sao? Anh nói bikini, là áo bơi phổ thông của phụ nữ. Khóa trinh tiết của tôi như thế nào, anh cũng không phải không biết chứ?”

Triệu Hùng xấu hổ nở nụ cười hai tiếng nói: “Tôi chỉ là nói cách khác mà! Tôi cứu cô, cô không cảm kích tôi cũng thì thôi. Còn muốn giết tôi, cái này quá vô lý đi?”

Lưu Hải Yến uống một ngụm cây cà phê, nhìn Triệu Hùng nói: “Thực ra, tôi lại có biện pháp vẹn toàn đôi bên, không biết anh có thể tiếp thu không?”

“Biện pháp gì?” Triệu Hùng sáng mắt.

Nếu như có thể hòa bình giải quyết việc này với Lưu Hải Yến, đương nhiên là kết quả Triệu Hùng mong muốn.

Chợt nghe Lưu Hải Yến nói: “Tuy rằng tôi có hôn ước với Thi Sinh, nhưng phần này hôn ước, lúc nào cũng có thể xóa bỏ. Chúng ta có thể noi theo Nga Hoàng cùng Nữ Anh thời cổ đại.”

“Cổ đại thời Nghiêu, Thuấn, Vũ! Vua Nghiêu có hai cô con gái, con gái lớn tên Nga Hoàng, con gái nhỏ tên Nữ Anh. Vua Nghiêu đồng thời gả hai cô con gái cho vua Thuấn! hai nữ cùng chung một chồng, truyền ra giai thoại. Tôi đây, có thể chịu thiệt một chút, cam nguyện làm thiếp, cho Lý Thanh Tịnh kiêu ngạo! Anh cưới tôi, tôi cũng không cần làm trái với lời thề mà giết anh rồi. Anh thấy thế nào?” Lưu Hải Yến nhìn chằm chằm Triệu Hùng hỏi.

“Hoang đường! Đó là cổ đại, hiện đại đâu thể vậy được chứ? Còn nữa, tôi có tài đức gì, làm sao có thể so được vua Thuấn. Lưu Hải Yến, nếu cô bởi vậy cố ý muốn giết tôi. Như vậy tôi có thể minh xác nói cho cô biết, tôi sẽ không ly hôn với Thanh Tịnh, càng sẽ không cam chịu cô chém giết! Tôi còn chưa báo đáp công ơn bố mẹ nuôi dưỡng, chưa dắt tay vợ yêu đến bạc đầu, chưa nuôi dạy con cái! Chỉ cần Triệu Hùng này không muốn chết, không ai có thể lấy mạng của tôi!”

“Anh!...”

Lưu Hải Yến trừng mắt, trực tiếp sụp đổ quan hệ với Triệu Hùng.

Chuyện có quan hệ với “Thánh nữ”, Lưu Hải Yến không cách nào nói rõ với Triệu Hùng.

Chuyện này quan hệ cực lớn, cho dù là thề độc ứng nghiệm, cũng không cách nào nói ra chân tướng với Triệu Hùng.

Lưu Hải Yến đứng lên, khuôn mặt trắng noãn phủ một tầng sương lạnh.

“Triệu Hùng! Anh đừng tưởng rằng, chúng ta quan hệ rất thân mà tôi cũng không dám giết anh? Quy củ là tôi lập không sai, tôi cũng không muốn Lý Thanh Tịnh biết việc này. Tự anh xem mà làm đi? Nếu như anh không thể cho tôi câu trả lời hài lòng, như vậy Miêu Bắc cũng sẽ là kết cục của anh!” Nói xong, trong mũi khẽ hừ một tiếng, xoay người bực tức mà rời đi.

Lúc quản lý quán cà phê bưng cà phê đi tới bên cạnh Triệu Hùng, Triệu Hùng đứng lên nói với quản lý: “bỏ cốc cà phê này đi, bảo cậu chủ Thẩm của các người thanh toán!” Nói xong cũng rời khỏi khách sạn Danh Thi.

Hai người lần đầu tiên đàm phán, lấy thất bại kết thúc!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi