Niếp Cửu Long không dám đấu với Triệu Hùng nữa, nếu không trong lòng ông ta sẽ rất dễ sinh ra ám ảnh.
“Anh đợi đấy, chúng ta đi thôi.” Niếp Cửu Long tức giận nói với Triệu Hùng một câu, sau đó cùng Viên Gia Lương rời đi.
Sau khi vào trong xe thì Niếp Cửu Long hỏi Viên Gia Lương: “Hội trưởng Viên, người bạn đại học đó của anh sẽ giúp chúng ta chứ?”
“Không nói trước được, Kiều Kim trước giờ làm việc chính nghĩa, nếu như muốn thuyết phục ông ta thì quả thật không dễ dàng gì. Hy vọng ông ta có thể nể mặt bạn học cũ mà dạy dỗ cho Triệu Hùng kia một bài học.”
Sau khi Viên Gia Lương và Niếp Cửu Long rời đi thì Triệu Hùng chỉnh đốn lại quần áo một chút sau đó đi vào trong hiệp hội công thương.
Lần đầu tiên anh gặp Kiều Kim cho nên phải chú ý để lại ấn tượng đầu tiện tốt nhất.
Với cả nói thế nào đi chăng nữa thì Kiều Kim cũng là cấp trên của Triệu Hùng, tất nhiên phải tôn trọng rồi.
Sau khi đi vào bên trong thì có người nhận ra Triệu Hùng, người đó tiến lên chào: “Hội trưởng Triệu, chủ tịch Kiều đang ở trong phòng làm việc đợi anh!”
“Phiền anh dẫn đường cho tôi, cảm ơn!” Triệu Hùng lịch sự nói.
Người tiếp đón dẫn Triệu Hùng đi tới một căn phòng làm việc.
Sau khi gõ cửa thì nghe thấy từ trong phòng vọn ra một giọng nói đàn ông vô cùng khí thế.
“Vào đi!”
Người kia đẩy cửa vào và nói với người đàn ông ở trong phòng: “Chủ tịch Kiều, hội trưởng Triệu đến rồi ạ.”
Triệu Hùng đi theo người kia vào trong phòng làm việc, ánh mắt dừng lại trên người của Kiều Kim.
Kiều Kim có lẽ khoảng năm mươi tuổi, sống mũi cao, nhìn bộ dạng có vẻ tri thức chính trực.
Tướng mạo của người này rất giống với kiểu người nghiên cứu học thuật lâu năm.
“Chủ tịch Triệu!” Triệu Hùng chào hỏi Kiều Kim.
Kiều Kim mỉm cười sau đó cũng vẫy vẫy tay với Triệu Hùng:”Triệu Hùng, tới đây!”
Thấy thái độ của Kiều Kim đối xử với mình rất niềm nở điều đó khiến trong lòng Triệu Hùng thoải mái hơn rất nhiều.
“Tiểu Hạ đi pha hai cốc trà đem tới đây!” Kiều Kim gọi người tên là Tiểu Hạ và căn dặn.
Tiểu Hạ vâng lời sau đó xoay người rời đi.
Kiều Kim bước về phía Triệu Hùng sau đó chỉ lên ghế sô pha và nói: “Triệu Hùng, ngồi xuống ghế đi.”
Triệu Hùng ừm một tiếng sau đó ngồi lên trên ghế sô pha.
Kiều Kim hỏi Triệu Hùng: “Lúc cậu vừa vào đây có gặp mấy người Viên Gia Lương và Niếp Cửu Long không?”
“Có, tôi có gặp họ rồi.” Triệu Hùng gật đầu nói.
Kiều Kim cười và nói: “Tôi cũng không giấu gì cậu, Viên Gia Lương chính là bạn học cũ của tôi. Lúc chúng tôi học với nhau, ông ta được coi là người giỏi nhất. Cậu và ông ta có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Chủ tịch Kiều, tôi và Niếp Cửu Long có vài chuyện xích mích với nhau. Còn người tên Viên Gia Lương kia lại ra mặt cho Niếp Cửu Long.”
“Vậy cậu có thể đoán ra được mục đích mà họ tới tìm tôi không?” Kiều Kim hỏi.
Triệu Hùng gật đầu.
Kiều Kim vỗ bả vai Triệu Hùng và an ủi nói: “Không cần phải căng thẳng, hôm nay tôi hẹn cậu tới đây là muốn hỏi rõ câu chuyện liên quan tới Mạnh Tài Triết. Cậu nói chính xác cho tôi biết, cái chết của Mạnh Tài Triết có liên quan tới cậu không?”
“Tên Mạnh Tài Triết này thân là thầy giáo mà lại có những cử chỉ hành động không đúng mực. Em vợ của tôi vì anh ta mà không dám đi học. Cho nên tôi chỉ sai người dạy dỗ anh ta một bài học, chứ không hề bảo người giết anh ta.”
“Tôi tin tưởng cậu!” Kiều Kim gật đầu.
Đúng lúc này Tiểu Hạ bưng hai tách trà đi vào. Sau khi đặt trà lên trên bàn thì xoay người rời đi.
Kiều Kim nói với Triệu Hùng: “Tuy rằng cậu tuổi còn trẻ nhưng kể từ khi cậu lên làm hội trưởng thương hội Hải Phòng thì thương hội Hải Phòng đã thay đổi ngày càng đoàn kết hơn. Tôi còn nghe nói, cậu dự định đem người của thương hội Hải Phòng đi tham gia xây dựng các đặc khu kinh tế của tỉnh. Điều này đem lại lợi ích lớn cho nền kinh tế. Có thể nói cậu đã tạo nên rất nhiều thành tựu khi làm hội trưởng.”
“Nhưng cùng với việc khẳng định thành tích của cậu thì lại xảy ra chuyện của Mạnh Tài Triết, không chỉ ảnh hưởng tới danh dự của cậu mà cũng ảnh hưởng tới danh tiếng của thương hội Hải Phòng. Cho nên, cậu phải nhanh chóng trợ giúp phía cảnh sát bắt được tên hung thủ thật sự và kết thúc vụ án mới được.”
Triệu Hùng thấy Kiều Kim đặt niềm tin vào mình như thế mà lại không hề nể tình Viên Gia Lương là bạn học mà trách anh. Trong lòng đối với người tên Kiều Kim này cảm thấy rất đáng tin.
Triệu Hùng thở dài nói: “Chủ tịch Kiều, tôi cũng không giấu gì ông. Suýt chút nữa là tôi đã bắt được tên hung thủ rồi. Nhưng mà đáng tiếc lại để hắn ta chạy mất. Người đó là một sát thủ chuyên nghiệp, là một phần tử nguy hiểm của xã hội.”
‘Ồ?” Kiều Kim nhăn mày lại nói: “Thế mà lại có thể để hắn chạy mất. Nếu như không bắt được tên sát thủ này thì cậu rất khó rửa sạch được mối nghi ngờ.chuyện này càng kéo dài càng không phải là cách hay.”
“Cũng không phải tôi nhắm vào cậu, tuy cậu đã công báo với truyền thông rồi, nhưng chỉ có thể tạm thời yên lặng được một thời gian thôi, về lâu dài mà không phá được án này thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới danh dự của cậu.”
“Chuyện này tôi hiểu, nhưng mà tên sát thủ này quá xảo quyệt, đã vậy hắn còn là một cao thủ nữa. Nếu muốn bắt hắn ta thì quả là một chuyện rất khó khăn.”
Kiều Kim thở dài an ủi Triệu Hùng: “Chuyện này tôi chỉ có thể giúp cậu đ è xuống được một thời gian thôi. Nhưng cậu cũng biết cánh Viên Gia Lương tới tìm tôi rồi đó, nếu như vụ án mà không phá được thì chuyện này sẽ bị nói lên trên, ngay cả tôi cũng không bảo vệ cậu được.”
“Mặc kệ có như thế nào thì tôi cũng rất cảm ơn chủ tịch Kiều. Tôi có làm hội trưởng của thương hội Hải Phòng hay không thì cũng không sao cả, chủ yếu là vì thành phố này đã trở thành quê hương thứ hai của tôi. Đúng rồi, tôi thấy nguồn vốn làm con sông đang thiếu. Chủ tịch Kiều có thể kiến nghị với cấp trên chuyện này giúp tôi, bởi vì tôi có ý muốn đầu tư, đào thải tuyến sông nguồn của thành phố.”
“Ồ, lời này có thật không đấy?” Kiều Kim vui vẻ nói.
Triệu Hùng cười nói: “Bây giờ tôi vẫn còn là hội trưởng của thương hội Hải Phòng, tôi nào dám đùa với chủ tịch Kiều.”
‘Được, được, được.” Kiều Kim hưng phấn nói : “Tôi sẽ báo cáo chuyện này với cấp trên. Triệu Hùng à, tuy cậu còn trẻ tuổi nhưng mà lại có tư tưởng cống hiến để xây dựng Hải Phòng, tiền đồ chắc chắn sẽ rộng mở.”
Triệu Hùng cười khổ và nói: “Chủ tịch Kiều, còn nói tiền đồ gì nếu như án của Mạnh Tài Triết không phá được. Theo ông nói như thế thì có thể chức hội trưởng này của tôi cũng sắp không giữ được rồi.”
“Yên tâm đi! Nếu như chuyện của Mạnh Tài Triết thật sự không liên quan tới cậu vậy thì việc cậu vừa nói cống hiến công ích cho dự án của thành phố thì tôi sẽ phản ánh đúng tình hình với cấp trên. Triệu Hùng, hy vọng cậu có thể dẫn dắt thương hội Hải Phòng ngày càng tốt, ngày càng lớn mạnh.”
Triệu Hùng nghe thấy lời của Kiều Kim thì cảm nhận được máu mình đang sôi sục lên.
Có một người như Kiều Kim giúp đỡ thì còn lo việc gì không thành chứ?
Sau khi rời khỏi liên đoàn công thương thì đột nhiên Triệu Hùng nhận được một cuộc điện thoại của Quân Sư.
Triệu Hùng nhìn điện thoại mà có chút giật mình, anh không ngờ rằng Quân Sư sẽ gọi điện thoại cho mình.
“Quân Sư!” Triệu Hùng nói.
Quân Sư nói với Triệu Hùng: “Anh Triệu, bây giờ anh đang ở đâu? Tôi tới Hải Phòng rồi, tôi có mang tới cho anh một món quà.”
“Tới gặp tôi thôi lại còn mang quà cáp gì nữa.” Triệu Hùng khách sáo nói.
Quân Sư lại nói; ‘Đây là một món quà lớn, anh nhất định sẽ thích cho xe. Cũng chỉ là tới Hải Phòng tìm anh có việc, sau đó thuận tiện tặng một món quà thôi.”