CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Cặp đôi sát thủ Hắc Bạch bị Phong Vô Ngôn đóng cửa không tiếp, sau khi ra khỏi cửa, cả hai đều không khỏi nghĩ về chuyện này.

Có điều, điều khiến cho cặp đôi sát thủ Hắc Bạch kinh ngạc chính là ở một nơi nhỏ bé như Hải Phòng lại có người có thể đả thương được Phong Vô Ngôn.

Chẳng lẽ là cao thủ xếp thứ nhất Thiên bảng, Khổng Côn Bằng?

Hai người cũng chỉ có thể suy đoán ra là ông cụ Khổng. Dù sao đi nữa thì Phong Vô Ngôn chính là cao thủ xếp thứ ba Thiên bảng, ngoại trừ ông cụ Khổng, cặp đôi sát thủ Hắc Bạch quả thực không thể nghĩ ra người nào có thể khiến cho Phong Vô Ngôn bị thương được. 

Hải Phòng là địa bàn của Triệu Hùng, cặp đôi sát thủ Hắc Bạch không dám ở lại lâu. Thuộc hạ dưới trướng của Triệu Hùng toàn là cao thủ Thiên bảng, lỡ như để anh ta điều tra ra được thân phận của hai người thì sẽ khó bảo toàn tính mạng.

Không thuyết phục được Phong Vô Ngôn, cặp đôi sát thủ Hắc Bạch đã nhanh chóng quay về tỉnh Thanh Hóa để báo cáo việc này cho Trác Kỳ.

Trác Kỳ là thân tín nhà họ Lưu, người này phong lưu phóng khoáng, chỉ có điều tính cách có chút nham hiểm. Ngay cả những người không sợ trời, không sợ đất như cặp đôi sát thủ Hắc Bạch cũng phải có chút kiêng sợ đối với Trác Kỳ.

Sau khi đôi chân của Lưu Vũ Tiến bị đánh đến tàn phế, gia chủ nhà họ Lưu đành phải bế quan một thời gian. Mọi chuyện trong ngoài Tây Giao tạm thời đều do Trác Kỳ lo liệu.

Lưu Hải Yến tuy không đồng ý với quyết định này của bố mình, nhưng chị gái Lưu Văn Nhân lại bị giam lỏng, anh trai Lưu Vũ Tiến lại bị tàn phế. Cô ta không muốn bị người khác kiềm chế, nhưng đối với việc Trác Kỳ quản thúc nhà họ Lưu, cô ta cũng không thể làm gì được.

Châu Hoài, Hải Phòng!

Niếp Cửu Long vẫn luôn đợi tin tức về việc Phong Vô Ngôn đi tìm Triệu Hùng gây rắc rối. 

Hôm đó, ông ta đã được tận mắt chứng kiến võ công của Phong Vô Ngôn. Điều này khiến cho Niếp Cửu Long luôn cảm thấy áy náy vì đã hiểu lầm Phong Vô Ngôn. 

Nếu như Phong Vô Ngôn có thể thay anh ta dạy dỗ cho nhà họ Triệu một bài học thì sẽ khiến cho Niếp Cửu Long ông ta nở mày nở mặt. 

Niếp Cửu Long chốc chốc lại nhìn vào điện thoại, mấy lần muốn gọi cho Phong Vô Ngôn nhưng cuối cùng đã kiềm chế lại.

Đúng lúc ông ta đang vô cùng nóng lòng sốt ruột thì vệ sĩ đến báo tin: “Chủ tịch, ông Phong quay về rồi!”

“Mau mời ông ấy vào!” Niếp Cửu Long nghe thấy thế, tinh thần liền phấn chấn trở lại.

Một lát sau, vệ sĩ đem theo Phong Vô Ngôn bước vào.

Nhìn thấy Phong Vô Ngôn tinh thần phấn chấn, Niếp Cửu Long tưởng rằng đại sự đã thành, anh ta liền nóng lòng hỏi: “Ông Phong, mọi chuyện tiến triển thế nào rồi?”

Niếp Cửu Long nào đâu biết rằng, người quay về lại là anh trai của Phong Vô Ngôn - Phong Vô Ôn.

Phong Vô Ôn vẻ mặt bối rối, nói: “Chủ tịch Niếp, anh đang nói cái gì vậy? Chuyện gì tiến triển như thế nào rồi?”

Câu hỏi của ông ta khiến Niếp Cửu Long bối rối.

Niếp Cửu Long nói: “Không phải ông đi tìm Triệu Hùng quyết đấu sao? Kết quả thế nào rồi?”

“A, thì ra là chuyện này à!”

Phong Vô Ôn vừa nghe xong liền kinh ngạc thầm trong bụng. Lúc này ông ta mới biết, em trai Phong Vô Ngôn đã đến Hải Phòng rồi.

Ông ta thường mạo danh em trai Phong Vô Ngôn đi khắp nơi khoe khoang lừa gạt và đã bị Phong Vô Ngôn dạy cho một bài học không biết bao nhiêu lần rồi. Biết là Phong Vô Ngôn đang bế quan, ông ta mới dám ra ngoài làm ra chuyện này.

Bây giờ biết được Phong Vô Ngôn đang ở Hải Phòng, Phong Vô Ôn làm gì dám ở lại lâu.

Phong Vô Ôn liền nói với Niếp Cửu Long: “Chủ tịch Niếp, ông cứ yên tâm, lần này tôi rời đi là để tìm người giúp đỡ. Cái tên Triệu Hùng đó võ công cao cường, thuộc hạ dưới trướng cậu ta thì toàn là những người tài giỏi. Nếu như một mình tôi đấu với cậu ta thì nhất định sẽ nắm chắc được phần thắng. Nhưng đám người bọn họ nhất định sẽ không để tâm đ ến quy luật giang hồ, thế nên tôi đành phải rời đi tìm người giúp đỡ.”

“Thì ra là như vậy!”

Niếp Cửu Long cảm thấy bản thân đã trách nhầm Phong Vô Ngôn, bèn cung kính hành lễ với Phong Vô Ôn rồi nói: “Ông Phong vì chuyện của tôi mà lao tâm khổ tứ, ông vất vả rồi! Chỉ cần dạy được cho tên Triệu Hùng một bài học, đợi đến khi trở về thành phố Vân Sơn tỉnh Sơn Lâm, tôi nhất định sẽ tổ chức một bữa tiệc ăn mừng cho ông Phong đây.”

“Đợi tôi xử lý được tên nhóc Triệu Hùng đã rồi hẵng nói nhé!” Phong Vô Ôn dáng vẻ vô cùng tự tin. “Chủ tịch Niếp, tôi đi đón bạn của tôi trước đây.”

“Được, được, được! Nếu cần chi tiền thì cứ tính cho tôi. Những người bạn giang hồ này của ông nếu đồng ý giúp đỡ thì không được để cho bọn họ đến đây tốn công vô ích.” Niếp Cửu Long là người giàu nhất tỉnh Sơn Lâm, đương nhiên sẽ là một người không thiếu tiền rồi.

Cũng vào lúc này, lại có một vệ sĩ đến báo tin.

“Chủ tịch, bên ngoài…” Vệ sĩ liếc Phong Vô Ôn một cái, dáng vẻ ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Niếp Cửu Long quở trách vệ sĩ, nói: “Có chuyện gì thì nói thẳng ra, ấp a ấp ủng thế làm gì?”

Vệ sĩ nuốt nước bọt, lắp ba lắp bắp nói: “Bên… bên ngoài lại có thêm một ông Phong nữa. Ông ấy muốn gặp ông!”

“Lại là một ông Phong nữa?” Niếp Cửu Long hoảng hốt.

Ông ta liếc nhìn Phong Vô Ôn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Phong Vô Ôn nghe xong liền bắt đầu hốt hoảng, giả vờ bày ra bộ mặt tức giận, khịt khịt mũi hừ một tiếng rồi nói: “Hừ! Ông phải xem xem, đồ vô lại nào lại dám mạo danh ông đây? Đúng là chán sống rồi mà.”

Vừa dứt lời liền nghe thấy giọng nói của Phong Vô Ngôn truyền đến cách đó không xa.

“Phong Vô Ôn, anh nói ai là đồ vô lại hả?” Phong Vô Ngôn sắc mặt xanh tái lại, đem theo hai học trò bước vào.

Hai người đều mặc một thân áo choàng xanh, đứng cạnh nhau căn bản không thể phân biệt được ai là Phong Vô Ngôn, ai là Phong Vô Ôn.

Niếp Cửu Long thấy thoáng chốc tự dưng xuất hiện hai “Phong Vô Ngôn” liền vô cùng hoảng hốt. Chốc chốc lại nhìn Phong Vô Ngôn, chốc chốc lại liếc Phong Vô Ôn.

Nhưng hai người lại giống nhau y như đúc, làm sao để phân biệt được ai là thật, ai là giả đây?

Có điều, người vừa đến kia đã gọi người này là “Phong Vô Ôn”, chẳng lẽ hai người là anh em sinh đôi?

Nghĩ đến đây, Niếp Cửu Long vừa nhìn bên này, vừa liếc bên kia rồi hỏi: “Ông Phong, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”

Phong Vô Ôn thấy em trai Phong Vô Ngôn đã đến rồi, liền tiếp tục giở trò mánh khóe của mình ra. Ông ta cười gượng với Phong Vô Ngôn rồi nói: “Vô Ngôn, anh còn có việc, anh đi trước nhé!”

“Anh đứng lại cho tôi!” Phong Vô Ngôn phẫn nộ hét lên.

Hai học trò của Phong Vô Ngôn liền chặn Phong Vô Ôn lại.

“Vô Ngôn, em đây là…” Phong Vô Ôn muốn bỏ chạy nhưng đã không thể nữa rồi.

Phong Vô Ngôn nhìn Niếp Cửu Long rồi lạnh lùng nói: “Niếp Cửu Long, tôi đã tìm Triệu Hùng thách đấu rồi. Chuyện của ông và nhà họ Triệu, tôi không muốn nhúng tay vào nữa. Còn nữa, đây là anh trai tôi - Phong Vô Ôn. Anh ấy đã nhận của ông bao nhiêu tiền thì bảo anh ấy trả lại cho ông.” Nói xong ông ta trừng mắt nhìn Phong Vô Ôn một cái rồi giận dữ nói: “Nếu như còn dám mạo danh em nữa thì cẩn thận em xử lý anh đó! Mau đưa tiền trả cho người ta đi!”

Lúc này Niếp Cửu Long mới vỡ lẽ, hai người trước mặt là anh em sinh đôi. Người này tên là “Phong Vô Ôn”, là anh trai của Phong Vô Ngôn.

Không ngờ rằng, Phong Vô Ôn lại lợi dụng danh tiếng của Phong Vô Ngôn để khoe khoang, lừa gạt người ngoài.

Vừa nghe Phong Vô Ngôn muốn buông tay không quản nữa, Niếp Cửu Long liền cầu khẩn với Phong Vô Ngôn: “Ông Phong, tôi có thể không kêu ông đi tìm Triệu Hùng gây rắc rối, nhưng ông có thể theo sát bên cạnh bảo vệ tôi không? Tôi mời ông làm vệ sĩ trưởng cho nhà họ Niếp tôi.”

Phong Vô Ngôn cười lạnh một tiếng, liếc nhìn Niếp Cửu Long, nói: “Chủ tịch Niếp, trên thế giới này còn có rất nhiều thứ không thể mua được bằng tiền. Trong đó bao gồm tính mạng! Ân oán giữa ông và nhà họ Triệu thì hãy tự cậu đi mà giải quyết. Chỉ cần Phong Vô Ngôn tôi gật đầu đồng ý thì sẽ có vô số người ra giá cao hơn cậu. Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với chức vệ sĩ trưởng của nhà học Niếp ông.” Nói xong, ông ta liền nói với Phong Vô Ôn: “Em sẽ lập tức rời khỏi Hải Phòng, anh cũng rời khỏi đây ngay đi! Ở đây e là sắp có chuyện lớn rồi.” 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi