CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Ban đầu, Vân Nhã nghĩ Triệu Hùng đang nói dối mình vì không muốn trả lời câu hỏi của cô ta. Khi nhìn thấy đó thực sự là Lý Thanh Tịnh, khuôn mặt đẹp của cô ta không khỏi biến sắc.

“Làm sao vậy, Lý Thanh Tịnh sao lại đi theo?” Vân Nhã trách móc Triệu Hùng.

Triệu Hùng cong môi nói: "Không phải do em sao. Nhất định là bị vợ của anh nhìn thấy khi em gọi điện thoại cho anh."

“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?” Vân Nhã, ngày thương một người phụ nữ sắc sảo, lúc này cũng không biết nên làm thế nào

Triệu Hùng lẩm bẩm một tiếng, chợt nghĩ ra cách, nắm lấy tay Vân Nhã, nói: "Em đi cùng anh!"

Vân Nhã đi theo Triệu Hùng từ bên kia đến phòng làm việc của Phí Ngọc Phong.

Phí Ngọc Phong vừa báo cáo công việc với Trần Thiên Trung và Hổ Dân, Hổ Dân cũng khen anh ấy xử lý chuyện này rất thỏa đáng, đối với loại người Ô Lão Tam không thể để mặc được! Nếu không, sẽ góp phần tạo nên sự kiêu căng ngạo mạn của gã.

Hổ Dân cũng nói với Phí Ngọc Phong rằng anh ta sẽ cử thêm vệ sĩ cho Phí Ngọc Phong để bảo vệ sự an toàn cá nhân cho anh ấy và sự an toàn cá nhân của gia đình anh ấy.

Trần Thiên Trung cũng nói với Phí Ngọc Phong rằng ông sẽ đích thân lo liệu chuyện này và an ủi Phí Ngọc Phong đừng sợ những thế lực xấu xa như Ô Lão Tam.

Sau khi mọi việc xong xuôi, Phí Ngọc Phong yêu cầu thư ký pha một ấm trà. Sau khi uống một ngụm, đột nhiên cửa phòng làm việc bị đẩy ra.

"Sao không gõ cửa..."

Phí Ngọc Phong đang định tức giận, vừa thấy người xông vào là Triệu Hùng, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kính nể.

“Anh Triệu, anh đến rồi à?” Phí Ngọc Phong lễ phép chào Triệu Hùng. Sau đó anh ấy lại chào Vân Nhã: "cô Vân Nhã, xin chào!"

Phí Ngọc Phong thực sự ngưỡng mộ Triệu Hùng.

Lý Thanh Tịnh là mỹ nhân số một Hải Phòng và là bà xã của Triệu Hùng. Còn Vân Nhã lại là đệ nhất kiều nữ nổi tiếng ở Hải Phòng, một thiên kim đại tiểu thư.

Không lâu sau đã có hai mỹ nhân lớn vây quanh.

"Phí Ngọc Phong, cậu hãy diễn một vở tùng với tôi đi. Nếu diễn không thành công, tôi sẽ báo cáo với ông Trần, anh sẽ không được làm tổng giám đốc trung tâm thương mại." Triệu Hùng sắc mặt nghiêm trọng nói với Phí Ngọc Phong.

Phí Ngọc Phong sửng sốt, vội vàng hỏi Triệu Hùng: "Ông Triệu, diễn vở gì vậy? Tôi sợ không làm được."

Vì vậy, Triệu Hùng đã dạy Phí Ngọc Phong phải làm sao.

Sau khi Lý Thanh Tịnh đưa Nông Tuyền vào trung tâm thương mại, đi một vòng rất lâu nhưng không tìm thấy Triệu Hùng.

Nông Tuyền nhìn thấy Lý Thanh Tịnh đưa mình vào trung tâm mua sắm, cũng không đề cập tới việc đổi quần áo, chỉ loanh quanh trong trung tâm thương mại. Khó hiểu hỏi: "Dạ thưa mợ, mợ không phải muốn đổi quần áo sao? Tôi nhớ cửa hàng nơi mợ mua quần áo hình như không phải ở tầng này hay hướng này đâu."

“Câm miệng đi!” Lý Thanh Tịnh rất khó chịu quách Nông Tuyền.

Nông Tuyền thấy Lý Thanh Tịnh tức giận, làm sao dám nói "không".

Tìm một hồi vẫn không tìm thấy Triệu Hùng.

Lý Thanh Tịnh lấy điện thoại di động ra gọi cho Triệu Hùng, hỏi thẳng: "Triệu Hùng, anh đến trung tâm mua sắm Tần Uyển chưa?"

"Đã đến!"

"Vậy thì anh đang ở đâu?"

"Anh đang nói chuyện với Tổng tổng giám đốc Ngọc Phong."

"Ồ, không sao! Tiếp tục nói đi."

Sau khi cúp điện thoại, Lý Thanh Tịnh tìm người quản lý tầng một, hỏi anh ta văn phòng tổng giám đốc ở đâu.

Quản lý tầng một còn nhớ Lý Thanh Tịnh là vợ của Triệu Hùng, Triệu Hùng là khách VIP mà tổng tổng giám đốc Ngọc Phong không dám lơ ​​là, vậy làm sao dám xúc phạm.

“Tôi đưa cô tới đó!” Quản lý tầng lễ phép nói với Lý Thanh Tịnh.

Lý Thanh Tịnh lễ phép nói: "Cảm ơn!".

Khi quản lý tầng đưa Lý Thanh Tịnh và Nông Tuyền đến phòng làm việc của Phí Ngọc Phong, định gõ cửa thông báo rồi bước vào, nhưng Lý Thanh Tịnh nóng lòng đã đẩy cửa văn phòng ra.

Quản lý tòa nhà sửng sốt, vội đi vào phòng giải thích với Phí Ngọc Phong: "Tổng tổng giám đốc Ngọc Phong, cô Lý này..."

Phí Ngọc Phong lớn tiếng ngắt lời thuộc hạ, vẫy tay với anh ta nói: "Ở đây không có việc gì, anh ra ngoài đi! Cô Lý, xin chào." Phí Ngọc Phong đứng lên, trên mặt nở nụ cười nhân hậu.

Triệu Hùng giả vờ ngạc nhiên khi nhìn thấy vợ là Lý Thanh Tịnh: “sao em lại ở đây?"

Lý Thanh Tịnh nói một cách cầm chừng: "Ồ! Em có một cái áo không hợp, tính quay lại trung tâm thương mại đổi đi. Tiện thể đến gặp anh luôn."

Lý Thanh Tịnh bước đến bên Triệu Hùng, Phí Ngọc Phong và Vân Nhã. Nhìn thấy bên cạnh có một ấm trà cùng ba cái chén, ngoại trừ tách trà của Vân Nhã  đầy nước, Triệu Hùng và Phí Ngọc Phong đều là nửa chén nước, gạt tàn còn có hai đầu thuốc. bên cạnh, ngoài ra, còn có hợp đồng đầu tư trung tâm thương mại.

Lý Thanh Tịnh nhìn kỹ tất cả những thứ này, cố gắng tìm ra khuyết điểm. Cuối cùng, cô vẫn là thất vọng, thản nhiên hỏi: "Các anh đang làm gì thế?"

"Ồ, để tôi giới thiệu với các bạn, đây là..."

Triệu Hùng đang định giới thiệu Vân Nhã đây là vợ mình Lý Thanh Tịnh, Lý Thanh Tịnh cắt ngang Triệu Hùng nói: "Không cần giới thiệu, em biết cô ấy là cô chủ nhỏ của nhà họ Vương."

Vân Nhã đứng lên, hào phóng chào hỏi Lý Thanh Tịnh nói: "Chào cô Lý! Từ lâu tôi đã nghe nói cô là mỹ nhân số một Hải Phòng. Hôm nay tôi được nhìn thấy, quả nhiên rất xứng đáng."

"Đều là người khác đặt cho thôi, nhưng cô Vân Nhã thật là xinh đẹp! Tôi thật là ghen tị với xuất thân danh giá của cô."

Lý Thanh Tịnh cùng Vân Nhã đều cười đắc ý, Triệu Hùng bên cạnh thầm vắt một giọt mồ hôi.

Nếu có gì đó không ổn một chút, sao hỏa sẽ va vào trái đất mất!

"Tôi thực sự ghen tị với Cô Lý, người có một người chồng đẹp trai và đảm đang. Nghe nói cô cũng có một bé gái xinh đẹp."

"Sao vậy? bộ cô Vương còn chưa có bạn trai?"

"Cô quên rằng Ngụy Vân Yên và tôi đang chuẩn bị đính hôn sao, là do chồng cô quấy rối. Vì vậy, tôi lại độc thân! Cô nói xem, tôi có nên tuyên bố chống lại chồng cô không?"

Nhìn thấy Vân Nhã, Triệu Hùng không ngừng nói một mình, trong lòng lo lắng như miếng thịt ​​trên nồi lẩu. Vân Nhã này cũng đúng thật là, đơn giản chút không được, đúng thật là hồ lô nào không mở thì liền nói đến hô lô đó.

"cô Vân Nhã, đó là do duyên phận của cô chưa tới! Nếu cô thật sự muốn kết hôn, nhìn vẽ đẹp đẽ và giàu có,  người theo đuổi cô chắc là xếp hàng từ Giang Nam đến Giang Bắc."

Vân Nhã cười nói với Lý Thanh Tịnh: "Cô Lý ăn nói thật là giỏi. Chẳng trách việc kinh doanh có thể làm tốt như vậy. Nghe nói nữ doanh nhân năm nay của thành phố, cô xếp hạng nhất. Tính đến cuối năm, doanh nhân Tại cuộc họp thường niên, cô phải trịnh trọng lộ mặt ra đó nhé."

"Ồ! Nếu tôi có lai lịch như cô, tôi cũng sẽ không muốn liều mình làm ăn như vậy!"

Hai người phụ nữ đồng thời bật cười.

"Triệu Hùng, không phải cậu nói trợ lý riêng của Ông Trần kêu cậu quay lại nói chuyện gì đó sao? Trợ lý riêng của Ông Trần đây sao? Không phải cô Vân Nhã đó chứ, cô Vương mà là trợ lý riêng của Ông Trần sao?" Lý Thanh Tịnh sắc bén hỏi Triệu Hùng.

"Ồ, vậy đó! Trợ lý riêng của anh Trần đã đi từ trước. Nhà họ Vương có ý tưởng mở một trung tâm thương mại. Anh Trần nhờ tôi giúp Tổng tổng giám đốc Ngọc Phong bàn chuyện này của Nhà họ Vương."

"Anh có thể nói về điều gì với tư cách là một tài xế?"

"Bà xã, em coi thường người ta. Đừng quên, anh vẫn là nhân viên vàng của công ty em đó. ở chỗ ông Trần đây, anh là người phát ngôn của ông ấy!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi