Quán cà phê nhỏ này đã đón hai vị khách từ sáng sớm.
Hai người này là Lý Thanh Tịnh và Vân Nhã. Lý Thanh Tịnh gọi một cốc cà phê Capuchino và Vân Nhã gọi một ly cà phê hoàng gia. Chủ tiệm vội vàng đi làm.
Hai người họ khuấy cà phê trong tách, không ai nói gì.
Khoảng một phút sau Vân Nhã đã ngẩng đầu lên tiếng trước, hỏi Lý Thanh Tịnh: "Cô tìm tôi ra đây có chuyện gì?"
Lý Thanh Tịnh nhìn thẳng Vân Nhã nói nói: "Cô Vân Nhã, cô gia thế hiển hách, vì sao lại muốn ở bên một người đàn ông đã có gia đình?"
"Cô Thanh Tịnh, nếu cô hỏi tôi như vậy thì tôi cũng nói thẳng. Tôi thích chồng cô!"
Lý Thanh Tịnh nghe Vân Nhã nói những lời này, cũng không mảy may biến sắc. Cứ như đã đoán ra từ lâu.
Lý Thanh Tịnh cười nói: "Nhưng anh ấy đã có vợ con. Còn cô thì vẫn là một khuê nữ trẻ đẹp."
"Tôi không ngại. Tôi thích con người của anh ấy. Nếu hôm nay cô không tìm tôi nói chuyện, tôi cũng muốn tìm thời gian để cùng cô nói chuyện. Thế này đi, chỉ cần cô ly hôn với anh ấy, cô cứ ra một cái giá, bao nhiêu tiền tôi cũng cho cô."
Vân Nhã uống một ngụm cà phê nói với Lý Thanh Tịnh.
"Tiền?"
Lý Thanh Tịnh cười lạnh một tiếng, nói: "Tôi thừa nhận, cô có rất nhiều tiền, hơn nữa cô trông cũng rất xinh đẹp. Cô có tiền, tiền của cô có lẽ có thể mua được hôn nhân nhưng không thể mua được hạnh phúc. Người Triệu Hùng thích là tôi. Nếu anh ấy thích cô thì đã ly hôn với tôi để đến với cô từ lâu rồi, không phải sao?"
"Cô nói không sai. Nhưng tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng, các cô hồi trước cũng đâu có tình cảm với nhau, khi ấy các cô kết hôn còn làm loạn cả lên. Ai mà không biết nhà họ Lý kén một thằng con rể về tận cửa. Còn nói cô là người đẹp nhất Hải Phòng, như bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu."
"Trước kia tôi không thích Triệu Hùng. Nhưng sau khi chúng tôi kết hôn và có con, vì con cái, chúng tôi cùng nhau nỗ lực, từ từ mà hợp nhau mới có gia đình hạnh phúc như ngày hôm nay. Cô Vân Nhã, chẳng lẽ cô thích làm người thứ ba như vậy sao? Cô thích trở thành kẻ phá hư hạnh phúc gia đình người khác à?"
"Không phải, tôi chỉ đơn giản là thích Triệu Hùng."
"Đơn giản?" Lý Thanh Tịnh cười lạnh vài tiếng.
Hai người vừa mới nói vài lời dạo đầu đã bắt đầu đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.
Vân Nhã uống một ly cà phê, cười nói: "Cô Thanh Tịnh, trên thế giới này không ai là không thích tiền, nếu cô ly hôn với chồng cô thì sẽ được một khoản tiền lớn. Với dung mạo và tiền tài, cô muốn tìm dạng đàn ông nào mà không có?"
"Đây cũng là lời tôi muốn nói với cô, cô xinh đẹp như vậy, lại có gia thế hiển hách, vì sao cứ cố tình dây dưa với Triệu Hùng?"
"Tôi nói rồi, tôi thích Triệu Hùng!"
"Cô…"
Lý Thanh Tịnh tức giận trừng mắt liếc nhìn Vân Nhã một cái, cô không ngờ Vân Nhã đã lại lại thâm tình với Triệu Hùng như thế.
Vân Nhã nói: "Ra giá đi! Chỉ cần hai người ly hôn, bao nhiêu tiền tôi cũng đưa."
"Tôi sẽ không ly hôn với Triệu Hùng, nếu cô có bản lĩnh thì khiến anh ta li hôn với tôi đi!"
"Xem ra chúng ta không thương lượng được rồi!" Vân Nhã nhún vai.
Lý Thanh Tịnh đứng lên, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng nói: "Tôi cũng thấy không thương lượng nổi rồi!" Nói xong đập lên bàn năm trăm nghìn rồi rời đi ngay.
Nhìn bóng dáng Lý Thanh Tịnh rời đi, Vân Nhã cầm điện thoại lên, gọi điện cho Triệu Hùng.
Triệu Hùng vừa đưa Lý Diệu Linh tới trường học, trên đường đưa con gái đến nhà trẻ thì Vân Nhã gọi đến, anh vừa lái xe vừa nghe điện thoại.
"Vợ anh vừa tìm tôi!" Vân Nhã nói đúng sự thật cho Triệu Hùng.
Triệu Hùng nói: "Em ấy nói gì với cô?"
"Cô ấy hỏi chuyện của chúng ta, tôi bảo cô ấy ly hôn với anh, cứ việc ra giá. Anh đoán xem cô ấy nói như nào?"
Triệu Hùng nghe xong hoảng hốt trong lòng, vội vàng hỏi Vân Nhã: "Cô ấy nói gì?"
"Anh đoán xem?" Vân Nhã hỏi ngược lại.
"Cô ấy không đồng ý." Triệu Hùng khẳng định.
Vân Nhã ghen tuông: "Vợ chông hai người cũng ăn ý gớm. Đúng vậy, cô ấy không đồng ý. Nhưng mà, tôi còn nói với cô ấy, rằng tôi thích anh!"
"Vớ vẩn!" Triệu Hùng tức giận, lập tức cúp máy của Vân Nhã.
Sau khi đưa con gái đến nhà trẻ, Triệu Hùng vội vàng lái xe đến đến công ty thiết kế bao bì Dao Châu. Kết quả, người trong công ty nói với anh rằng Lý Thanh Tịnh vẫn chưa đến công ty.
Lý Thanh Tịnh không ở công ty?
Điều này khiến Triệu Hùng không nhịn được nhíu mày, anh vội vàng móc điện thoại ra gọi cho Lý Thanh Tịnh.
Mãi hơn nửa ngày sau Lý Thanh Tịnh mới nghe máy.
"Thanh Tịnh, em ở đâu vậy?" Triệu Hùng hỏi Lý Thanh Tịnh.
"Em đang đi công tác, có việc gì sao?" Giọng của Lý Thanh Tịnh rất lạnh, không mang theo chút cảm tình nào.
"Anh..." Triệu Hùng định nói rằng anh muốn gặp em nói chuyện, kết quả là ngoài từ "anh" thì anh không nói nổi gì nữa.
"Vậy em bận tiếp đi, đợi đến khi nào em rảnh, anh sẽ gọi lại cho em." Vừa tắt máy, tâm tình của Triệu Hùng mình rất tệ.
Có vẻ lần này cái giữa hai vợ chồng xảy ra mâu thuẫn rồi. Triệu Hùng lái xe về nhà ngủ một giấc, sau một đêm luyện công anh thấy rất mệt mỏi.
Sau giữa trưa, Triệu Hùng không gọi điện thoại thẳng cho cho Lý Thanh Tịnh nữa, mà gọi điện thoại cho Đặng Gia Hân.
"Gia Hân, bây giờ cô với Thanh Tịnh đang ở đâu?" Triệu Hùng hỏi đặng Gia Hân.
Đặng Gia Hân trả lời Triệu Hùng: "Giám đốc Thanh Tịnh đang bàn hạng mục hợp tác với tập đoàn Cao Đạt."
Nhắc tới tập đoàn Cao Đạt, Triệu Hùng nhạy cảm hỏi: "Tập đoàn Cao Đạt nào? Là cái công ty ở Thanh Hóa sao?"
"Đúng vậy, chính là công ty ở Thanh Hóa. Tập đoàn Cao Đạt ở tỉnh Thanh Hóa mở một công ty chi nhánh, người phụ trách hạng mục đang nói chuyện với giám đốc Thanh Tịnh."
"Là Cao Tuấn Vũ phải không?" Triệu Hùng vội hỏi.
"Đúng vậy, là Cao Tuấn Vũ."
"Gửi địa chỉ cho tôi, tôi qua ngay!" Triệu Hùng vội vàng rửa mặt thay quần áo.
Triệu Hùng gọi điện thoại cho Nông Tuyền, bảo anh ta tới chờ trước nhà mình.
Cao Tuấn Vũ là ân nhân cứu mạng Lý Thanh Tịnh, lần trước lúc ăn sinh nhật Lý Thanh Tịnh, Cao Tuấn Vũ còn tặng vợ hắn một đóa hoa tươi, rõ ràng là có ý định theo đuổi Lý Thanh Tịnh.
Bây giờ anh với Lý Thanh Tịnh đang có mâu thuẫn, rất dễ bị kẻ thứ ba chen vào.
Vậy nên Triệu Hùng vừa nghe tin Lý Thanh Tịnh bàn chuyện làm ăn với Cao Tuấn Vũ thì vô cùng gấp gáp.
Vừa xuống dưới lầu, Nông Tuyền đã đợi sẵn anh.
Triệu Hùng vừa lên xe Nông Tuyền, lái nhanh như chớp tới vị trí định vị mà đặng Gia Hân gửi tới, đến công ty chi nhánh "Tập đoàn Cao Đạt".
Nhà họ Cao ở tỉnh Thanh Hóa quả nhiên đã mở công ty chi nhánh ở Hải Phòng!
Nhìn mấy chữ Công ty chi nhánh tập đoàn Cao Đạt, Triệu Hùng đưa Nông Tuyền bước vào công ty.
Mới tiến vào công ty chi nhánh tập đoàn Cao Đạt đã bị nhân viên của công ty chặn lại.
Lễ tân là một cô gái xinh đẹp, tiến lên khách sáo hỏi Triệu Hùng: "Chào ngài, ngài tìm ai ạ?"
"Tôi tìm giám đốc Cao Tuấn Vũ của mấy người."
"Ồ, giám đốc Cao đã ra ngoài ăn cơm rồi."
"Ăn chỗ nào?"
"Cái này tôi không rõ, ngài có hẹn trước không ạ?"
"Không!" Triệu Hùng nghe thấy Cao Tuấn Vũ không ở thì không nói chuyện với lễ tân nữa, mà quay người rời khỏi công ty chi nhánh tập đoàn Cao Đạt.