CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Triệu Hùng vốn muốn để Dư Tuấn Kiệt đang ngồi cạnh cửa đóng cửa lại nhưng không kịp mất rồi. Lý Thanh Tịnh vừa nhìn đã thấy Thẩm Minh. Ở phía cô, chỉ có thể nhìn thấy Thẩm Minh và Dương Lam, cô không hề biết chồng mình Triệu Hùng cũng ở đó.

Thấy người quen, Lý Thanh Tịnh nói với ông chủ Kiên của công ty "Khánh Dương" rằng: "Ông chủ Kiên, tôi gặp được một người bạn, tôi đi chào họ một tiếng!"

"Được thôi, giám đốc Tịnh, cô cứ tự nhiên." Ông chủ họ Hồ này nói chuyện rất khách khí. Ông ta biết Lý Thanh Tịnh rất có tiếng trong giới thương trường thành phố Hải Phòng.

Lý Thanh Tịnh gật đầu, nói với Đặng Gia Hân: "Gia Hân, cô đưa ông chủ Kiên đến phòng riêng trước đi."

"Dạ vâng, giám đốc Tịnh. Ông chủ Kiên, mời ông đi theo tôi!"

Ông chủ Kiên "ừm" một tiếng, đi theo Thẩm Minh đến phòng riêng ở hướng bên kia.

Lý Thanh Tịnh chậm rãi đi đến phòng của Triệu Hùng. Cô cười tươi chào hỏi Thẩm Minh: "Cậu chủ Minh, trùng hợp thật đấy!"

Lúc ánh mắt của Lý Thanh Tịnh nhìn thấy Triệu Hùng cùng với Vân Nhã và Dương Lam đang ngồi ở bên cạnh anh, sắc mặt cô lập tức thay đổi.

Trên mặt Triệu Hùng tràn đầy sự bối rối, chào vợ mình là Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, trùng hợp thật! Anh không ngờ em và ông chủ Kiên cũng đến đây ăn cơm."

Thẩm Minh thấy bầu không khí có gì đó là lạ, liếc mắt nhìn sang Dư Tuấn Kiệt, Triệu Hề Nghiên và Hàn Lộ ngồi bên cạnh.

Thẩm Minh ho nhẹ một tiếng, lần lượt chào hỏi Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh: "Anh Hùng, Thanh Tịnh! Chúng tôi còn có việc, chúng tôi sang phòng riêng khác trước nhé."

Trong phòng riêng chỉ còn lại bốn người Triệu Hùng, Lý Thanh Tịnh, Vân Nhã và Dương Lam. Triệu Hùng cố gắng bình ổn tâm trạng, đứng lên giới thiệu với bà xã Lý Thanh Tịnh: "Thanh Tịnh, để anh giới thiệu với em. Đây là... "

Triệu Hùng còn chưa dứt lời, thì đã bị Lý Thanh Tịnh ngắt lời: "Là tổng giám đốc Dương Lam của tập đoàn Hoài An, đúng không?"

Dương Lam đối mặt trực diện đứng dậy, chủ động chìa tay ra với Lý Thanh Tịnh, cười chào hỏi: "Chị là giám đốc Tịnh, vợ của anh Hùng đúng không? Quả nhiên không hổ danh là đệ nhất mỹ nữ của thành phố Hải Phòng."

"Nào dám, nào dám. Cô Lam xinh đẹp như hoa, nhan sắc tầm thường của Lý Thanh Tịnh tôi nào dám nhận mình là đệ nhất mỹ nữ, chỉ là mọi người gọi bừa vậy thôi."

Vân Nhã ngồi bên cạnh Triệu Hùng, không hề động đậy, có ý muốn thăm dò thực lực của Lý Thanh Tịnh và Dương Lam. Triệu Hùng nào dám ngồi cạnh Vân Nhã và Dương Lam ở trước mặt vợ mình, anh lập tức đứng dậy. Anh tưởng là bà xã Lý Thanh Tịnh nhất định sẽ khiến Dương Lam mất mặt, không ngờ Lý Thanh Tịnh rất hào phóng nắm tay với Dương Lam.

"Giám đốc Lam, rất vui được gặp cô. Nghe nói tập đoàn Hoài An các cô ở tỉnh đã giúp Triệu Hùng một chuyện lớn. Tại đây, tôi xin cảm ơn cô." Đôi mắt đẹp của Lý Thanh Tịnh đều đang đánh giá Dương Lam từ đầu đến cuối.

"Giám đốc Tịnh nói quá rồi! Tỉnh muốn mở đặc khu kinh tế mới, đây là một dự án lớn. Hội trưởng Hùng dựa vào sức của cả thương hội thành phố Hải Phòng, liên kết với tập đoàn Kim Trung và tập đoàn Hoài An chúng tôi cùng nhau hợp sức xây dựng đặc khu kinh tế mới của tỉnh. Chỉ cần đấu giá thành công, điều này nhất định có ý nghĩa chiến lược hết sức to lớn đối với tập đoàn Hoài An chúng tôi. Phải là tập đoàn Hoài An chúng tôi cảm ơn hội trưởng Triệu mới đúng."

Triệu Hùng thấy bà xã Lý Thanh Tịnh và Dương Lam vẫn giữ mặt mũi cho nhau, trong lòng cũng thở phào một hơi.

Ánh mắt Lý Thanh Tịnh lại nhìn sang Vân Nhã, nói: "Cô chủ Nhã, hôm nay trông cô có vẻ rảnh rỗi nhỉ?"

"Đúng vậy. Tôi và vài người bạn đến khách sạn Thanh Hùng tụ tập, không ngờ sẽ gặp anh Hùng ở đây." Vân Nhã không muốn tỏ ra yếu thế trước mặt Lý Thanh Tịnh và Dương Lam, nhanh chóng mở lời giải thích.

Tuy Vân Nhã là cô chủ đứng đầu thành phố Hải Phòng nhưng khí thế của cô ta vẫn thua Lý Thanh Tịnh và Dương Lam. Lý Thanh Tịnh và Dương Lam không chỉ là mỹ nữ bậc nhất, còn lại những nữ doanh nhân mạnh mẽ có tiếng nói ở giới thương trường. Nếu không có khí thế lớn như vậy thì bọn họ căn bản không quản lý nổi hàng trăm, hàng nghìn nhân viên ở công ty.

Triệu Hùng thấy thế, vội vàng giải thích với bà xã Lý Thanh Tịnh: "Đúng đúng đúng! Thanh Tịnh, anh hẹn giám đốc Lam bàn chuyện công việc, không nghĩ tới sẽ gặp được Vân Nhã, càng không nghĩ tới sẽ trùng hợp gặp được em."

Lý Thanh Tịnh nhìn Triệu Hùng một cái, lạnh nhạt nói với anh: "Anh không cần phải vội vàng giải thích với em, em cũng đâu trách anh. Anh ngồi xuống đi!" Nói xong, liền đưa tay ra kéo ông xã Triệu Hùng ngồi xuống bên cạnh cô.

Làm như vậy, Lý Thanh Tịnh rõ ràng là muốn tuyên bố với hai người Vân Nhã và Dương Lam rằng cô mới là vợ hợp pháp của Triệu Hùng. Dương Lam và Vân Nhã đều là những người cực kì thông minh, bọn họ đương nhiên biết hành động của Lý Thanh Tịnh mang ý gì.

Vân Nhã mang theo hàm ý nói: "Giám đốc Tịnh! Thời buổi bây giờ người đàn ông tốt như anh Hùng ít lắm, tốt nhất cô nên giữ anh ấy thật chặt, đừng để những người phụ nữ khác cướp mất. Đến lúc đó, cô có hối hận cũng không kịp đâu."

"Ồ! Vậy sao?" Lý Thanh Tịnh cười tươi, nói với Vân Nhã: "Cô chủ Nhã, cô cũng đến tuổi phải kết hôn rồi, cứ chần chừ không kết hôn cẩn thận đàn ông tốt sẽ bị những cô gái khác giành trước đấy. Cho nên cô có thời gian rảnh thì nên lo chuyện của bản thân mình nhiều hơn đi!"

"Ôi! Đàn ông tốt đều bị phụ nữ như giám đốc Tịnh tranh hết rồi. Mắt nhìn của tôi cao lắm, đàn ông tầm thường tôi lại không vừa ý, thế nên tôi mới khó lấy được chồng."

"Vậy sao?" Lý Thanh Tịnh mỉm cười, nói với Vân Nhã: "Cô chủ Nhã, vậy chỉ có thể trách mắt nhìn người của cô cao quá. Thật ra đàn ông tốt đều lột xác từ những người đàn ông bình thường. Cô nhìn chồng tôi này, trước đây là một người đàn ông không thích đi đâu, chỉ ở nhà giúp tôi chăm con, nấu cơm. Nhưng bây giờ không chỉ làm lái xe cho ông Thiên Trung tỷ phú thành phố Hải Phòng mà còn lên chức hội trưởng thương hội thành phố Hải Phòng. Cho nên có những lúc nên đặt thấp tầm nhìn của mình xuống một chút thì mới tìm thấy tình yêu đích thực của bản thân mình."

"Giám đốc Tịnh quả nhiên có mắt nhìn người, tôi được chỉ bảo rồi!" Vân Nhã nói không lại Lý Thanh Tịnh, tức đến cắn chặt môi dưới. Lúc nhìn sang Dương Lam, lập tức đem sự tức giận trút lên người Dương Lam.

"Giám đốc Lam, phụ nữ xinh đẹp giống như cô đây, chồng chưa cưới nhất định rất xuất sắc nhỉ?" Vân Nhã cố ý hỏi Dương Lam. Cũng không hiểu tại sao, trực giác của Vân Nhã nói cho cô ta biết là quan hệ giữa Triệu Hùng và Dương Lam tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Dương Lam cười nhạt, trên mặt lộ ra hai lúm đồng tiền xinh đẹp, trả lời Vân Nhã: "Cô chủ Nhã, tôi còn chưa có bạn trai, lấy đâu ra chồng chưa cưới?"

"Không phải chứ? Cô vẫn chưa có bạn trai?" Vân Nhã cố tình tỏ ra ngạc nhiên giả vờ hỏi.

Lúc trước Vân Nhã thấy trên tay Dương Lam không đeo nhẫn cưới cho nên cô ta mới suy đoán như vậy, không ngờ cô ta đã đoán đúng.

Dương Lam gật đầu nói: "Chuyện công việc của tôi rất bận, tôi căn bản là không có thời gian để tìm bạn trai."

Lý Thanh Tịnh trong lòng hiểu rõ, biết thừa là Vân Nhã cố ý trút giận lên người Dương Lam, liền cất tiếng nói với Dương Lam: "Giám đốc Lam, phụ nữ ấy mà, giữa gia đình và sự nghiệp, chắc chắn gia đình phải đặt hàng đầu. Có một gia đình ổn định hạnh phúc thì lúc làm việc càng có thể dốc hết sức mình."

Dương Lam thở dài một tiếng, nói: "Tôi đồng ý với lời của giám đốc Tịnh. Chỉ là tôi chưa gặp được người có duyên phù hợp nên tôi thà độc thân chứ cũng không muốn bản thân mình phải tủi thân."

Vân Nhã thấy Lý Thanh Tịnh nói sang chuyện khác, cố tình hỏi Dương Lam một câu: "Giám đốc Lam, vậy cô thích kiểu đàn ông như thế nào? Hoặc là cô dựa vào những tiêu chuẩn nào đối với đàn ông để tìm bạn trai?"

Dương Lam biết Vân Nhã đang cố tình cho mình vào tròng, nhưng cô muốn nhân cơ hội này để bày tỏ lòng mình với Triệu Hùng, hào phóng nói: "Thực ra, mẫu đàn ông như anh Hùng, tôi thấy rất ổn!"

Lý Thanh Tịnh nghe xong lời của Dương Lam, mỉm cười, nói với Dương Lam: "Giám đốc Lam, các cô đều bảo Triệu Hùng nhà tôi là người đàn ông tốt. Xem ra là tôi rất có mắt nhìn người đấy chứ? Nhưng mà đàn ông tốt trên thế giới này rất nhiều, chúc giám đốc Lam sớm tìm được tổ ấm của mình! Bên chỗ tôi còn có khách, không nói chuyện với mọi người được nữa. Nếu giám đốc Lam chưa đi, tối nay chúng ta lại uống rượu rồi nói chuyện nhé!"

"Để lần sau đi! Tôi với anh Hùng bàn chuyện trước rồi sẽ quay về tỉnh Thanh Hóa. Cảm ơn lời mời của giám đốc Tịnh!"

"Khách sáo rồi! Sau này, tôi đến tỉnh Thanh Hóa không tránh khỏi phải làm phiền đến giám đốc Lam."

Dương Lam nghe xong mỉm cười, nói: "Hoan nghênh chị đến làm khách ở tỉnh Thanh Hóa!"

"Vậy tôi đi trước đây!" Lý Thanh Tịnh mặt cười tươi, chào Vân Nhã và Dương Lam. Lý Thanh Tịnh âm thầm đấu võ mồm với hai người Vân Nhã và Dương Lam, nhưng vẫn giữ lễ phép.

Sau khi Lý Thanh Tịnh rời đi, quả tim đang treo lơ lửng của Triệu Hùng cuối cùng cũng hạ xuống.

Vân Nhã cười lạnh nói với Triệu Hùng: "Anh Hùng, vợ anh giỏi thật đấy!"

Triệu Hùng trong lòng biết rõ nhưng cố tình giả vờ không biết gì, nói: "Vợ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ mà. Thật ra, các cô đều đánh giá tôi quá cao rồi. Tôi chỉ là một người đàn ông nội trợ bình thường mà thôi. Ở nhà tôi, phụ nữ ở bên ngoài làm việc, đàn ông thì ở nhà nội trợ!"

Vân Nhã cười "hì" một tiếng, nói với Triệu Hùng: "Được rồi, hội trưởng Hùng. Ai chẳng biết anh như nào. Bây giờ anh là hội trưởng của thương hội thành phố Hải Phòng. Chỉ với thân phận như vậy, không biết có bao nhiêu doanh nghiệp muốn nịnh bợ anh."

Triệu Hùng thấy Vân Nhã ở đây, không tiện nói chuyện với Dương Lam, liền hỏi cô ta: "Cô chủ Nhã, cô ở đây ăn cơm với chúng tôi, hay là ăn cơm cùng mấy người cậu chủ Minh?"

Vân Nhã nghĩ ngợi rồi nói: "Tôi ăn cơm với các anh nhé! Giám đốc Lam, tôi ở đây không làm vướng chuyện của cô chứ?"

"Không sao!"

Miệng Dương Lam nói "không sao", nhưng cô ta lại liếc Triệu Hùng một cái. Cô ta vốn muốn nói chuyện riêng với Triệu Hùng, xem ra không nói được rồi, hai người chỉ có thể chọn ngày khác nói chuyện.

Triệu Hùng gọi nhân viên trực phòng đến, gọi vài món ăn đặc sắc ở đây. Sau đó, đưa thực đơn cho nhân viên, dặn họ mau đưa thức ăn lên. Vốn dĩ Vân Nhã muốn ở lại, chính là để xem xem hai người Triệu Hùng và Dương Lam có gì mờ ám không. Kết quả là hai người toàn nói chuyện công việc, còn nhân tiện lôi "tập đoàn Vân thị" nhà cô vào. Thế là ba người nói chuyện công việc ở phòng riêng, cực kì vui vẻ.

Đợi đến lúc Lý Thanh Tịnh và khách hàng ăn cơm xong, cô thấy cả Vân Nhã và Dương Lam vẫn còn ở trong phòng riêng. Thấy Triệu Hùng và Vân Nhã với cả Dương Lam đang nói chuyện dự án, trước khi đi cô nói với Triệu Hùng: "Triệu Hùng, phim của Ngọc Anh đã quay xong rồi. Tối nay cô ấy muốn tìm chúng ta ăn cơm. Anh ăn nhiều vào, cẩn thận ăn không đủ dinh dưỡng đấy!" Nói xong, vẫy tay chào Vân Nhã và Dương Lam, nói mình có việc bận phải đi trước.

Triệu Hùng nghe câu "cẩn thận ăn không đủ dinh dưỡng" mà bà xã Lý Thanh Tịnh nói, cứ cảm thấy câu nói này rất khó chịu. Chẳng lẽ là…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi