CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Triệu Hùng đương nhiêu hiểu trong lòng Mai Lệ Thủy nghĩ gì, tỏ ra bất lực nói: “Cô đơn thì cũng có cách nào khác đâu? Với lại, tôi đến đây là để đại diện cho công ty để đầu tư, cũng đâu phải là đến để giải trí

Gần như nửa thân người của Mai Lệ Thủy đều dính chặt lên người của Triệu Hùng, ghé vào tai anh nói nhỏ: “Chỉ cần anh mở miệng, tôi có thể đến bầu bạn với anh. Anh yên tâm, tôi sẽ không phá hoại hôn nhân gia đình của anh và Lý Thanh Tịnh đâu. Mọi người ở bên nhau, không có gì khác ngoài niềm vui mà thôi.

Khụ khụ!... Triệu Hùng cố ý nhả khói dày đặc lên mặt của Mai Lệ Thủy, khiến cho cô ta sặc sụa và ho dữ dội.

Triệu Hùng gạt tàn thuốc, nói với Mai Lệ Thủy: “Xin lỗi! Lúc này nghe thấy những lời cô vừa nói làm tôi kích động quá.”

“Vậy anh có muốn kích động thêm một chút nữa không?” Mai Lệ Thủy lại một lần nữa dính cơ thể đầy mê hoặc của cô lên người Triệu Hùng.

Triệu Hùng lắc lắc đầu nói: “Thôi bỏ đi! Tôi sẽ không làm gì có lỗi với Thanh Tịnh đâu. Vả lại, hôm nay lao đao vất vả cả một ngày rồi, tôi bây giờ thực sự rất mệt.

Câu này của anh vừa là để từ chối Mai Lệ Thủy nhưng cũng lại để cho cô ta một tia hy vọng.

Với tính cách của người phụ nữ như Mai Lệ Thủy, cho dù là Triệu Hùng có trực tiếp từ chối cô ta, cô ta cũng không bỏ cuộc đâu.

Mai Lệ Thủy cười đa tình, dựa người vào Triệu Hùng thủ thỉ: “Đàn ông mà, miệng lúc nào cũng nói như vậy, nói là nếu ngoại tình sẽ có lỗi với vợ, Nhưng anh nhìn xem, tay anh đang làm cái gì thế? Vẫn là cơ thể anh thành thật hơn.”

Triệu Hùng buông cánh tay đang ôm lấy eo nhỏ của Mai Lệ Thủy ra và nói: “Cô cứ dựa sát vào người tôi như thế, tôi sợ tôi buông tay ra cô sẽ ngã ra ra đấy. ”

“Triệu Hùng, hay là chúng ta…”

“Thôi tôi mệt rồi, có gì để mai nói đi!” Triệu Hùng thẳng thừng từ chối Mai Lệ Thủy.

Mai Lệ Thủy cười mỉa mai nói với Triệu Hùng: “Triệu Hùng, anh và Thanh Tịnh vẫn chưa từng ở bên nhau, chắc sẽ không phải là cơ thể anh có vấn đề đấy chứ?”

“Cô nói đúng rồi đấy! Cô không nhìn thấy sắc mặt vàng vọt xanh xao của tôi sao?”

Mai Lệ Thủy sớm đã nhận thấy sắc mặt của Triệu Hùng không được tốt cho lắm, rất giống một con “ma bệnh”!. Trong lòng cô ta nghĩ thầm: Bản thân mình đã nói rõ ràng đến mức như thế rồi mà Triệu Hùng lại thờ ơ vậy sao. Chỉ có thể là sức khỏe anh ta thực sự không tốt hoặc là sự kiên định của anh ta vượt quá mức bình thường.

Hai người nhìn nhau, Mai Lệ Thùy chấp nhận tin việc sức khỏe của Triệu Hùng có vấn đề. Dù sao thì sắc mặt tái nhợt của Triệu Hùng thực sự giống như người sắp chết vậy.

“Vậy rốt cuộc là anh bị làm sao? Không đi khám bác sĩ sao?” Mai Lệ Thủy cau mày  thất vọng hỏi.

“Khám rồi, bác sĩ nói cấm quan hệ.” Triệu Hùng tỏ vẻ bất lực nói: “Chính vì vậy mà tôi với Thanh Tịnh mới không làm chuyện đó, càng không thể làm chuyện ấy với người phụ nữ khác. Thời gian cũng không còn sớm nữa, tổng thanh tra Mai Thủy, mời cô về cho.”

Khuôn mặt Mai Lệ Thủy tràn ngập sự thất vọng. Nhưng có thêm câu nói này của Triệu Hùng, cô ta có thể suy đoán được rằng Triệu Hùng không hề nói dối.Cô ta khịt mũi “hừ” một tiếng, rồi hậm hực rời khỏi phòng của Triệu Hùng.

Sau khi Mai Văn Lệ rời đi, Triệu Hùng đóng chặt cửa lại. Khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra nụ cười, nói lẩm bẩm: “Cái người phụ nữ như cô mà cũng đòi đấu với tôi sao!”

Sau khi trở lại giường, Triệu Hùng gọi điện video cho vợ mình.

Lý Thanh Tịnh trách móc Triệu Hùng: “Sao bây giờ anh mới gọi điện cho em?”

“Tắc đường quá, bọn anh phải đi đường vòng. Đến huyện Ngọc Thủy lại bận xã giao với mọi người, đây là anh vừa mới về tới đã gọi điện cho em rồi đấy.” Triệu Hùng giải thích với Lý Thanh Tịnh vợ mình.

“Triệu Hùng, huyện Ngọc Thủy người ta không sắp xếp người đẹp đến để đón tiếp anh sao?”

“Ui! Vợ à, em nghĩ gì thế. Anh đại điện tập đoàn Hùng Quang đến đây để tiến hành đầu tư, chứ làm gì có thời gian nói chuyện linh tinh với phụ nữ đâu.”

“Em nói cho anh biết, anh ở bên ngoài phải có quy tắc. Nếu anh làm gì có lỗi với em và con thì cần thận em sẽ không để anh trở về nữa đâu.”

“Vợ à em yên tâm đi! Anh nhất định sẽ tuyệt đối trung thành với em, em cũng phải tuân thủ đạo làm vợ, không được phép làm bậy với người đàn ông khác đâu nhé.”

Sắc mặt Lý Thanh tịnh sắc mặt nghiêm nghị, hét thẳng vào mặt Triệu Hùng: “Anh nghĩ Lý Thanh Tịnh em là người như thế nào? Nếu như em thực sự là loại phụ nữ như vậy, anh tưởng rằng em còn có thể đợi tới ngày hôm nay sao?”

“Thanh Tịnh, anh rút lại những lời mà anh vừa nói. Em yên tâm đi, anh chỉ đến để đầu tư thôi, sẽ không có mối quan hệ nam nữ nào đâu.”

Lý Thanh Tịnh đổi giọng, hỏi Triệu Hùng: “ Mai Lệ Thủy ấy, cô ta không đến quyến rũ anh à? Người phụ nữ này lúc còn ở trường học, thích ghen tuông tranh giành người yêu với em lắm cơ mà.”

“Vợ à, có một người vợ đẹp tuyệt trần như em, anh làm sao có thể đi trêu chọc người phụ nữ như Mai Lệ Thủy được chứ. Em cứ yên tâm đi! Đúng rồi, Dao Châu và Thẩm Hải hai đứa chúng nó vẫn ổn chứ?” Triệu Hùng lập tức chuyển chủ đề.

Lý Thanh Tịnh là một người phụ nữ vô cùng thông minh, Triệu Hùng sợ nếu tiếp tục nói về  Mai Lệ Thủy, anh sợ sẽ bị lộ mất.

“Dao Châu và Thẩm Hải vẫn ổn.” Lý Thanh tịnh trả lời.

“Vậy bố với mẹ sao rồi?”

“Còn có thể như nào nữa, vẫn cãi nhau mỗi ngày.” Lý Thanh Tịnh thở dài nói: “Hai người già cãi nhau tới mức làm em thấy phiền, nhưng mà nói không một ai chịu nghe, tính khí của hai người đều rất cứng đầu. Em thực sự hết cách với hai người bọn họ rồi, không biết phải làm sao nữa?”

“Thôi để thuận theo tự nhiên đi!” Triệu Hùng nói với Lý Thanh Tịnh: “Anh thấy tình cảm của bọn họ đã đổ vỡ rồi. Chỉ e là, ly hôn là cách duy nhất để giải quyết.”

Sau khi Lý Thanh Tịnh nghe xong, trầm ngâm một lúc. Cắn lấy đôi môi đỏ của mình, nói: “Được rồi, em đi ngủ đây! Tắt máy trước nhé.”

Cô đang nghĩ về những lời mà Triệu Hùng vừa nói.

Đúng như người ta nói, người ngoài cuộc luôn sáng suốt hơn người trong cuộc!

Phận làm con cái không ai mong muốn bố mẹ mình li hôn cả. Một khi bố mẹ ly hôn, cũng đồng nghĩa với việc gia đình này không còn hoàn chỉnh nữa.

Trước đây, Lý Thanh Tịnh cũng không muốn đối diện với sự thực này.

Nhưng mà sau khi cô ấy sống cùng với bố mẹ thì vấn đề của hai người họ ngày càng được lộ rõ.

Bố cô là Lý Quốc Lâm và mẹ cô là Đào Yên Hoa đều là những người cứng đầu. Trước đây, Lý Quốc Lâm vẫn luôn nhẫn nhịn Đào Yên Hoa, vì thế mà cuộc sống của hai người cũng được coi là tạm ổn. Nhưng kể từ khi Lý Quốc Lâm hoàn toàn giải phóng tính cách của bản thân mình, ông ta không để bản thân phải tiếp tục chịu uất ức nữa, mâu thuẫn và xung đột của hai người họ ngày càng tăng lên.

Hai người Lý Quốc Lâm và Triệu Thiên Trúc ngày bình thường cứ hễ mở miệng ra là nói đến hai từ “ly hôn”. Hai từ ấy như dính chặt lấy miệng của bọn họ vậy.

Mới sáng sớm đã bắt đầu cãi nhau, tới khi Lý Thanh Tịnh đi làm trở về nhà, hai người vẫn còn tiếp tục cãi vã. Ngay cả trước khi đi ngủ, Lý Thanh Tịnh cũng phải làm công tác tư tưởng cho bố mẹ.

Cho dù cô có ra sức thuyết phục như thế nào thì bố mẹ cô cũng chẳng thay đổi gì cả, Lý Thanh Tịnh thực sự có chút hoang mang. Không biết tương lai của bố mẹ mình sẽ đi về đâu?

Đêm đã khuya!

Lại không có Triệu Hùng ở bên cạnh, chỉ có con gái Dao Châu nằm bên cạnh Lý Thanh Tịnh.

Nhìn thấy con gái đang ngủ say sưa, cô cúi người xuống, nhẹ nhàng đặt lên gò má nhỏ nhắn của con gái một nụ hôn. Lý Thanh Tịnh vuốt lấy mái tóc của con gái Dao Châu, nhẹ nhàng nói: “Dao Châu, con yên tâm đi! Bố mẹ nhất định sẽ cho con một gia đình hoàn chỉnh!”

Lý Thanh Tịnh cảm xúc lẫn lộn. Cô lật qua lật lại trên giường, làm thế nào cũng không thể ngủ được, trong đầu cứ luôn nghĩ về chuyện của bố mẹ cô.

Cô đi xuống rót lấy một ly rượu vang, bước tới trước cửa sổ, nhìn ngắm ánh trăng tròn vành vạnh đang treo bên bầu trời.

Lại tới rằm rồi!

Trăng có khi mờ khi tỏ lúc tròn lúc khuyết, người cũng có lúc vui buồn ly hợp, chuyện này khó mà thập toàn thập mỹ được!

Nếu như bản thân cô đã không thể quyết định thay bố mẹ mình, vậy thì thuận theo tâm ý của bố mẹ là được rồi! Nghĩ tới đây, Lý Thanh Tịnh uống cạn ly rượu trong tay mình.

Cô mang theo tương tư ngồi trước cửa sổ, nhìn lên vầng trăng sáng ở phía chân trời!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi