CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Tàn Kiếm Hồ A bị Nông Tuyền lớn giọng làm giật mình kêu lên. Sau khi thấy rõ đó là Nông Tuyền, ngược lại thần sắc trở nên tự nhiên.

Nông Tuyền xông vào phòng riêng, đang muốn đi tìm Tàn Kiếm Hồ A liều mạng, bị Triệu Hùng đưa tay ngăn lại.

Triệu Hùng trừng mắt Nông Tuyền hỏi: “Nông Tuyền, cậu muốn làm gì?”

“Cậu chủ, làm sao anh lại ở cùng một chỗ với loại người như Tàn Kiếm chứ?”

Triệu Hùng giải thích nói: “Tàn kiếm không phải kẻ địch, mà là bạn bè!”

“Bạn bè sao?”

Nông Tuyền lúc này mới kịp phản ứng, Triệu Hùng làm sao lại ở cùng một chỗ với Tàn Kiếm Hồ A.

Khi Nông Tuyền thoáng nhìn qua Lê Mai, ánh mắt lập tức cả kinh mở to giống như mắt trâu: “Lê Mai?”

Lê Mai nhìn Nông Tuyền cười cười, chào hỏi cậu ấy: “Nông Tuyền, đã lâu không gặp!”

“Tại sao cô lại trở về? Chẳng lẽ cô không sợ…”

Triệu Hùng lên tiếng cắt ngang Nông Tuyền, lo lắng tai vách mạch rừng.

“Được rồi Nông Tuyền, Chuyện của Lê Mai tôi sẽ giải quyết. Mà này, quên nói cho cậu. Tàn kiếm là em trai Lê Mai nhận nuôi, là người bên phía chúng ta.”

Nông Tuyền nghe xong khóe miệng lộ ra ý cười.

Cậu ấy là một người tùy tiện, với Tàn Kiếm Hồ A lại không có thâm cừu đại hận gì.

Khi Nông Tuyền chưa có tên trên Thiên Bảng, cậu ấy và Tàn Kiếm Hồ A lần lượt xếp hạng bảy, tám trên Địa Bảng.

Nông Tuyền thấy vui là vì, về sau lại thêm một người có thể làm đối thủ luyện tập. Bàn tay cậu ấy vỗ lên vai Tàn Kiếm Hồ A, một luồng lực phản kích trực tiếp truyền vào lòng bàn tay của Nông Tuyền.

“Ha ha! Hồ A cậu đúng là nội lực cao thâm. Xem ra trên lôi đài, cậu đã bỏ lại tôi rồi.” Nông Tuyền nói xong, trực tiếp ngồi xuống sát bên Tàn Kiếm Hồ A.

Tàn Kiếm Hồ A và Nông Tuyền sau khi ngồi xuống, hai người thỉnh thoảng đọ sức ở dưới đáy bàn. Chỉ thấy trên bàn đ ĩa, chén trà giống như động đất xảy ra, hai người họ chơi đùa khanh khách!

Triệu Hùng lo lắng Nông Tuyền và Tàn Kiếm Hồ A hai người đem cái bàn làm hỏng, một khi người nào thu lại không được, cái bàn lúc ấy cũng có thể sẽ vỡ nát mất.

Triệu Hùng lên tiếng khuyên nhủ Nông Tuyền và Tàn Kiếm Hồ A: “Được rồi! Hai người các người không cần đọ sức võ công trong bí mật nữa. Muốn đọ sức, cơm nước xong xuôi có thể đi ra bên ngoài tìm nơi rộng rãi mà đánh.”

Nông Tuyền nghe vậy cao hứng nói với Tàn Kiếm Hồ A: “Hồ A, lát nữa cơm nước xong xuôi cậu đến nhà tôi đi, đến nhà tôi đánh nhau.

Tàn Kiếm Hồ A nhướng mày, thản nhiên không sợ nói: “Được! Đừng tưởng rằng anh lên được Thiên Bảng thì tôi sẽ sợ anh.”

“Mà này! Tôi còn có một người tên Trọng Ảnh, anh ta cũng là một cao thủ. Chờ tôi đưa anh đến nhà anh ta uống rượu, học hỏi lẫn nhau một chút.”

Triệu Hùng nghe Nông Tuyền nói vậy, trên mặt toát ra vẻ hâm mộ.

Anh cũng được coi là người phiêu bạc gian hồ, cũng muốn được uống nhiều rượu, ăn miếng thịt bự, nhàn rỗi sẽ đi luận bàn một chút công phu. Nhưng chỉ cần nội thương không trị được tận gốc, Triệu Hùng sẽ không thể vận dụng nội lực.

Triệu Hùng thấy Nông Tuyền và Tàn Kiếm Hồ A rất nhanh đã quen nhau, trong lòng đột nhiên thấy vui.

Thấy Nông Tuyền và Tàn Kiếm Hồ A trò chuyện về võ học, Triệu Hùng cũng nói với Lê Mai về những chuyện kể từ khi họ không gặp nhau.

Thế mới biết sau khi Lê Mai rời khỏi Hải Phòng, cô ta đến một thành phố nào đó ở phía nam, ở phía nam có một lần gặp nạn, là Tàn Kiếm Hồ A xuất hiện cứu cô ta. Về sau, Lê Mai và Tàn Kiếm Hồ A ở cùng nhau.

ông chủ Hùng Lạc Chu Minh Tuấn mở giá cao, muốn thuê cao thủ!

Tàn Kiếm Hồ A lúc đó làm việc ở Nghệ An nên đã đến làm việc ở Hùng Lạc. Ban đầu, Chu Minh Tuấn tới tìm Tàn Kiếm Hồ A nhưng bị từ chối. Về sau, khi Hồ A nghe nói Chu Minh Tuấn muốn gây phiền phức cho tập đoàn Hùng Quang, Tàn Kiếm lúc này mới đồng ý Chu Minh Tuấn đến Hải Phòng phá võ quán.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh của Lý Thanh Tịnh.

Nghe Lý Thanh Tịnh hỏi người phục vụ khách sạn Thanh Hùng: “Triệu Hùng đang ở phòng riêng này sao?”

“Vâng! Tổng giám đốc Tịnh, mời cô.”

Chỉ thấy cửa phòng riêng mở ra, Lý Thanh Tịnh dẫn theo bác sĩ Hoa và Đặng Gia Hân lần lượt đi đến.

Khi ánh mắt của Lý Thanh Tịnh và Lê Mai đụng nhau, Lý Thanh Tịnh vui mừng kêu lên: “A! Lê Mai, hoá ra là cô à?”

Lê Mai đi đến chăm chú ôm Lý Thanh Tịnh.

“Thanh Tịnh, đã lâu không gặp, tôi rất nhớ cô.”

“Tôi cũng vậy...!”

Lý Thanh Tịnh bởi vì quá mức xinh đẹp mà lại lạnh lùng, bạn bè thân thiết bên cạnh cũng không nhiều. Nhưng giữa cô và Lê Mai có một loại tình cảm chị em vi diệu.

Bỗng nhiên nhìn thấy Lê Mai, Lý Thanh Tịnh thực sự rất kích động.

Sau khi Lê Mai và Lý Thanh Tịnh ôm nhau xong, lại nhiệt tình chào hỏi bác sĩ Hoa.

“Bác sĩ Hoa, đã lâu không gặp.” Lê Mai tiến lên ôm Bác sĩ Hoa một chút.

Khi cơ hội sống của Lê Mai ở mức thấp nhất, cô ta sống ở nhà Bác sĩ Hoa. Cho nên, quan hệ giữa Lê Mai và Bác sĩ Hoa cũng không phải bình thường.

Bác sĩ Hoa lần đầu gặp lại Lê Mai, việc đầu tiên chính là hỏi thăm cô ta.

“Lê Mai, khối u của cô khống chế được chưa?”

Lê Mai “Ừ!” một tiếng, gật đầu vui vẻ nói: “Bác sĩ Hoa, khối u trong não của tôi đã hoàn toàn biến mất, cho thấy thuốc kháng ung thư của cô là hữu hiệu.”

Bác sĩ Hoa nghe vậy hai mắt tỏa sáng.

“Cô ấy một mực nghiên cứu thuốc Đông y kháng ung thư. Bây giờ có thể xác minh được hiệu quả ở trên người Lê Mai, việc này tăng cường lòng tin với bác sĩ Hoa có thể tiếp tục nghiên cứu phát minh.

Lê Mai giới thiệu Tàn Kiếm Hồ A với mọi người.

Đặng Gia Hân từ trên cơ thể Tàn Kiếm Hồ A, cảm nhận được một cỗ cường đại khí tràn, biết cậu ta là một cao thủ công phu. Khi Đặng Gia Hân nghe thấy hai chữ Tàn Kiếm, bất ngờ hét lên: “Cậu là Võ Thần trên Địa Bảng xếp hạng thứ tám Tàn Kiếm Hồ A sao?”

“Là tôi!" Hồ A nhẹ gật đầu.

Hồ A cũng cảm nhận được trên cơ thể Đặng Gia Hân có một cỗ võ giả khí tức, biết cô ta cũng là một người tập võ. Đồng thời, hai mắt sáng ngời có thần, nhìn qua thì biết nữ cao thủ này rất lợi hại.

Triệu Hùng thấy Lý Thanh Tịnh vừa gặp được Lê Mai, thì cùng với Bác sĩ Hoa và Lê Mai ba người trò chuyện không ngừng.

Anh lên tiếng khuyên nhủ: “Mấy người các người vẫn là ngồi xuống trò chuyện đi! Đứng đấy cũng không thấy mệt sao!”

Lý Thanh Tịnh lúc này mới lôi kéo Lê Mai và bác sĩ Hoa ngồi xuống.

Triệu Hùng gọi nhân viên phục vụ mang thức ăn lên.

Trong khi chờ đợi đồ ăn mang lên, bác sĩ Hoa nói về vết thương của Trần Văn Sơn.

Lê Mai biết Trần Văn Sơn võ công cao cường, đứng hạng thứ chín trên Thiên Bảng.

Với thân thủ như vậy của Trần Văn Sơn thân, có thể nói rất ít người có thể làm anh ta bị thương.

Lê Mai giật mình hỏi: “Văn Sơn làm sao mà bị thương vậy?”

Bác sĩ Hoa thấy không có người ngoài, mới giải thích nói: “Chuyện là, Văn Sơn đi tỉnh Thanh Hóa làm việc, đột nhập vào Thánh đàn, chiêu mộ đến hai tên cao thủ Thiên Bảng và bốn tên cao thủ Địa Bảng vây giết, mà người xếp hạng thứ năm Thiên Bảng là Đao Tu La, thế mà đánh lén Trần Văn Sơn, lúc này mới làm cho Văn Sơn bị thương.”

Bác sĩ Hoa vừa nói xong, liền nghe Tàn Kiếm Hồ A nhíu mày hỏi: “Các người nói đến Trần Văn Sơn, có phải là cao thủ Thiên Bảng xếp hạng thứ chín liễu diệp phi đao tuyệt kỹ không.

“Đúng vậy, tên thật của anh ấy là Trần Văn Sơn.” Bác sĩ Hoa giải thích nói.

Nghe Tàn Kiếm Hồ A đột nhiên nói câu: “Tôi đã đến Thánh đàn ở tỉnh Thanh Hóa rồi, đó là một tổ chức thần bí. Bọn hắn đã từng muốn mời chào tôi, nhưng bị tôi từ chối. Bọn hắn cho tôi vào sổ đen, giờ đã thành đối tượng bị truy sát."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi