CHÀNG RỂ TỶ PHÚ

Lý Thanh Tịnh khi đang làm việc Triệu Hùng luôn ở bên người cô quấy rối, tóc mai chạm vào vành tai hại cô không thể chuyên tâm làm việc.

Phí một phen miệng lưỡi, thêm vào những lời dọa dẫm lúc này mới đem Triệu Hùng đuổi chạy đi rồi.

Sau khi Triệu Hùng rời đi Lý Thanh Tịnh trong lòng lại có một loại cảm giác vắng vẻ.

Tùng Tùng Tùng!

Tiếng cửa phòng làm việc vang lên.

"Mời vào!" Lý Thanh Tịnh nói.

Bạch Hồng Liên mặc cả người bộ màu đỏ sẫm âu phục OL bước vào.

Dáng người cao gầy dung mạo xuất chúng làm người ta mắt sáng lên.

"Tổng giám đốc Lý!" Sau khi Bạch Hồng Liên bước vào, khóe môi nhếch lên nụ cười chào hỏi với Lý Thanh Tịnh.

Lý Thanh Tịnh vội vàng từ chỗ ngồi liền đứng lên đi tới bên cạnh Hồng Liên kéo tay cô nói: "Ya! Bạch Hồng Liên, bộ quần áo này cô chọn thật sự rất đẹp! Nếu tôi mà đàn ông đều sẽ bị cô làm mê hoặc đến thần hồn điên đảo."

"Giám đốc Lý nói đùa, cô mới là phong thái khuynh thành, tôi với cô so sánh thì liền giống như đom đóm với cả mặt trăng mặt trời mà thôi!"

Lý Thanh Tịch nở nụ cười xinh đẹp, kéo Bạch Hồng Liên ngồi xuống ghế sô pha.

"Bạch Hồng Liên, cô chịu đến làm việc giúp tôi, thực sự là quá tốt rồi!"

Lý Thanh Tịnh mỗi mình phải bận cả công ty thiết kế túi của mình lại phải chú ý đến sản nghiệp của nhà họ Đào, còn phải đang toàn lực phát triển mỹ phẩm dưỡng da của công ty, một người xoay quanh bận bịu. Cuối cùng nguyên nhân là bên dưới vẫn không có người thích hợp giúp đỡ làm.

Triệu Hùng đem Bạch Hồng Liên đem cho Lý Thanh Tịnh, để cô đến công ty của Lý Thanh Tịnh giúp đỡ, điều này là cho Lý Thanh Tịnh mừng rỡ!"

"Tổng giám đốc Lý, tôi có thể làm việc cùng với cô, là hân hạnh của tôi!"

"Không phải, là vinh hạnh của tôi mới đúng!" Lý Thanh Tịnh nói với Bạch Hồng Liên: "Bạch Hồng Liên, công ty sản phẩm dưỡng da của tôi, thủ tục đa làm xong! Nhà xưởng và thiết bị cũng đã đầy đủ hết rồi sản phẩm cũng thông qua kiểm chứng chất lượng rồi, Công ty mới giao cho cô nhé!"

"Giám đốc Lý, yên tâm! Tôi nhất định sẽ hoàn thành sứ mệnh." Bạch Hồng Liên mặt cười nghiêm túc nói.

"Không nghiêm trọng như vậy đâu, chúng ta cùng cố gắng hết là được!" Lý Thanh Tịnh khẽ thở dài nói: "Tập Đoàn Khải Thời đang vây quét tập đoàn Húc Nhật của Triệu Hùng. Tôi không giúp được cái khác nhưng nhất đất không thể đi sau chân anh ấy được. Bạch Hồng Liên mục tiêu của chúng tà là tranh thủ trong vòng ba năm sẽ ra thị trường hoặc sớm chút mượn xác để ra thị trường. Sang năm, công ty sẽ đầu tư thêm vào sản phẩm dưỡng da, cô buông tay cũng được rồi."

"Ừm! Sản phẩm tốt như vậy, tôi tin sẽ làm tốt. Nếu như bác sĩ Hòa có thể tự tay giúp đỡ tuyên truyền sản phẩm này thì tốt rồi." Bạch Hồng Liên đứng ở góc độ kinh doanh, trình bày quan điểm của mình.

Lý Thanh Tịnh lắc đầu nói: "Bác sĩ Hòa thân phận đặc biệt không thể quá độ sáng chiếu cô được. Nếu không thì dễ dàng đưa tới phiền phức cho bác sĩ Hòa."

"Đã hiểu, vậy tôi lập tức bắt tay vào công việc của công ty mới thôi."

"Đúng vậy! Văn phòng làm việc của cô tôi đã chuẩn bị xong rồi, trước hết làm việc sát vách với tôi. Năm sau có thể đến một tầng văn phòng CBD của công ty Triệu Hùng làm việc hoặc là tự chúng ta thuê lại một chỗ làm việc khác."

Bạch Hồng Liên: "Ồ!" Cười lên nói với Lý Thanh Tịnh: "Tổng giám đốc Lý, tôi và Triệu Hùng là người một nhà, còn phân biệt lẫn nhau hả! Năm sau đến một tầng của tòa nhà CBD làm việc là được rồi. Ở đó không chỉ vị trí tốt, đoạn đường hoàng kim, có lợi cho bước đầu đi đàm phán khách hàng."

"Được, vậy tôi lát nữa về nhà nói với anh ấy. Bảo anh ấy chuẩn bị một tầng! Bạch Hồng Liên, cố gắng làm, công ty sẽ cho cô mười phần trăm cổ phần."

"Không, tổng giám đốc Lý, tôi không thể nhận cổ phần của cô được! bố của Triệu Hùng có ơn với tôi, tôi có thể thay gia đình họ làm việc đã rất vui mừng rồi, lấy lương bình thường là được rồi!"

Lý Thanh Tịnh đã nói với Bạch Hồng Liên một lần rồi, Bạch Hồng Kiên cũng từ chối như vậy. Cô ấy trầm ngâm suy nghĩ một chút nói: "Vậy như thế này đi! Trước tiên cho tiền lương sáu tỷ, đợi công ty làm nên rồi tôi lại đưa cho cô thêm!.

Bạch Hồng Liên mặt kinh ngạc nói với Lý Thanh Tịnh: "Giám đốc Lý, cô phải là cho ta lương quá nhiều rồi sao?"

"Không nhiều! Tôi biết cô có năng lực này." Lý Thanh Tịnh trên mặt nở nụ cười vui vẻ.

Có được sự trợ giúp của Bạch Hồng Liên trên thường trường, ít nhiều cũng giảm bớt gánh nặng trên vai của Lý Thanh Tịnh. Cho dù bản thân không ở công ty thì năng lực của Bạch Hồng Liên hoàn toàn có thể chống đỡ được. Không giống như là Ngô Bích Cầm em gái của Ngô Thừa Cảnh, cô gái đó tuy thông minh nhưng cuối cùng lại là là việc dân thường trưởng thành trên con đường còn dài đằng đẵng.

Triệu Hùng sau khi rời khỏi công ty của vợ Lý Thanh Tịnh đi mua ít đồ lễ cho mẹ sau đó lại chạy đi siêu thị đi ít thức ăn buổi tối sau đó hôm nào cũng về nhà!

Lý Diệu Linh nhìn thấy Triệu Hùng mua rất nhiều đồ ăn về, vui mừng đỡ giúp anh đồ vật trong tay.

"Anh rể, anh làm sao mà mua nhiều đồ ăn như vậy?" Lý Diệu Linh nói với Triệu Hùng.

"Tối nay nhà mình có khách đến ăn cơm."

"Ai vậy?"

"Cố Minh Tuyết và Nông Tuyền còn có cả Bạch Hồng Liên cùng Đặng Gia Hân, em đều quen biết mà!"

Lý Diệu Linh vừa nghe trong danh sách có cái tên Cố Minh Tuyết, sắc mặt trầm xuống miệng nhỏ nói: "sao lại để người phụ nữ Cố Minh Tuyết kia tới làm gì vậy? Anh rể anh đừng đùa với lửa chứ! Tôi cảm giác cô gái này thích anh."

"Em nghĩ gì vậy?

Triệu Hùng vươn ngón tay đâm vào trên trán em vợ Lý Diệu Linh.

"Anh vẫn luôn coi Minh Tuyết là em gái của anh mà đối xử, cô ấy làm sao có thể thích anh chứ? Còn nữa anh đã là trai có vợ rồi, con cũng lớn như vậy nữa. Em đừng có nghĩ linh tinh nhé!"

Triệu Hùng tiện tay cầm một quả táo bắt đầu gặp đi đến phòng khách.

Lý Diệu Linh nhìn thấy Triệu Hùng không tin, bước nhanh đuổi theo, nói liên miên cằn nhằn nói: "Anh rể, anh vẫn là không thể hiểu con gái được. Em dám chắc Cố Minh Tuyết người con gái này nhất định là thích anh."

Triệu Hùng con mắt trừng em vợ Lý Diệu Linh nói: "Con bé này có phải ăn no không có chuyện gì làm không? Còn nữa Minh Tuyết đến nhà em không được gây khó dễ cho cô ấy nếu không đừng trách anh đánh vào mông em."

"Anh..."

Lý Diệu Linh tức giận trong mũi "Hừ" ra một tiếng phủi tay bỏ đi.

Lý Quốc Lâm đang ngồi trên sô pha xem phim, không biết Triệu Hùng và con gái nhỏ Lý Diệu Linh đang tranh luận cái gì.

Có điều con gái Lý Diệu Linh cũng có con gái lớn Lý Thanh Tịnh và Triệu Hùng mới có thể trị được cô ấy.

Ông vẫy tay Triệu Hùng gọi anh đến bên.

Đợi Triệu Hùng sau khi đến gần tới nơi Lý Quốc Lâm hỏi Triệu Hùng: "Triệu Hùng, Diệu Linh làm sao vậy?"

"Không sao ạ, đang thể hiện tính trẻ con ý mà."

Lý Quốc Lâm thở dài nói: "Diệu Linh con bé này chính là được ta với mẹ nó chiều hư rồi. Bố thấy nó rất sợ con đấy, sau này con phải nói nó, mắng nó đừng để nó bị chúng ta chiều hư."

Triệu Hùng cười nói: "Bố vợ, có câu nói này của bố, con liền có sự kích lệ rồi! Đúng rồi con muốn bàn bạc với bố một chuyện."

"Chuyện gì vậy?" Lý Quốc Lâm hỏi.

"Tết vẫn là mời mẹ vợ Đào Yên Hoa đến nhà mình ăn bữa cơm tất niên đi, bố mẹ mặc dù đã ly hôn rồi nhưng cái nhà này thì không thể tán ra được."

Lý Quốc Lâm vừa nghe, đầu đung đưa đến như trống bỏi quật cường nói: "Các con muốn mời Đào Yên Hoa đến bố sẽ tự về nhà ăn tết!"

Triệu Hùng biết tính khí nóng nảy của bố vợ Lý Quốc Lâm, không dễ thuyết phục kiên nhẫn giải thích nói: "Bố vợ, bố nghĩ như vậy con cho răng tâm tư của bố quá hẹp hòi rồi! Coi như là không vì mình suy nghĩ thì cũng phải vì Thanh Tịnh Và Diệu Linh suy nghĩ chứ. Bố mẹ ly hôn tổn thương nhất chính là Thanh Tịnh và Diệu Linh. Trên thế giới này không có đứa trẻ nào là không muốn có một gia đình hoàn chỉnh. Mẹ con đã mất rồi, tuy rằng Đào Yên Hoa không phải là tấm gương mẹ tốt. Thế nhưng ít nhất Thanh Tịnh Và Diệu Linh còn có mẹ ruột. Chỉ là ăn một bữa cơm đoàn viên thôi à lại không phải bắt hai người tái hôn! Đương nhiên rồi, quyền lựa chọn đều ở bố nếu như bố không đồng ý gặp Đào yên Hoa con cũng không miễn cưỡng. Chỉ là có lúc con thấy Thanh Tịnh vì chuyện này mà lén lút đau lòng rơi nước mắt, con muốn vì cô ấy làm cái gì đó." Nói xong quay người bước đến hướng cầu thang.

"Đợi một chút!" Lý Quốc Lâm gọi lại Triệu Hùng.

Triệu Hùng quay người lại, trên tay còn đang gặm một nửa quả táo.

Liền nghe Lý Quốc Lâm nói: "Vậy thì để cho bà ta đến đây đi, nhưng tuyệt đối không được nói là bố bảo bà ta đến!"

Triệu Hùng cười cười nói: "Con hiểu rồi việc này giao cho con là được rồi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi