CHÀNG RỂ VÔ ĐỊCH (CHÀNG RỂ ĐỆ NHẤT)



Uông Ngân Long tức giận đến mức toàn thân phát run lên, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cục diện đã đảo ngược hoàn toàn, cậu ta mang theo nhiều người như vậy, nhưng lại không thể làm gì được Hoàng Thiên ư.

“Mày không buông tạo ra đúng không? Được rồi, vậy thì hai chúng ta hãy đầu đến khi một mất một còn thì thôi!” 
Trên trán Uông Ngân Long nổi cả gân xanh lên, anh ta đã đánh mất đi lý trí luôn rồi.

Nhìn thấy bản chất thật của Uông Ngân Long, Hoàng Thiên thực sự cảm thấy có chút buồn cười.


Cái gì mà một mất một còn cơ chứ? Cậu cũng có tư cách đó à? 
“Cậu nghĩ rằng, cậu có tư cách để đánh nhau đến độ một mất một còn với tôi 
Hoàng Thiên nở một nụ cười mỉa mai rồi hỏi Uông Ngân Long.

Khi Uông Ngân Long vừa nhìn thấy Hoàng Thiên không mảy may coi trọng anh ta chút xíu nào, lòng tự tôn bị vỡ ra tan nát, khiến anh ta lập tức nóng nảy không còn quan tâm đến bất cứ điều gì nữa! 
“Bọn bây cùng nhau xông lên đi, giết chết Hoàng Thiên! Không cần quan tâm đến tao!” 
Uông Ngân Long lớn tiếng quát.

Kết quả là dù hàng chục tay đàn em của anh ta còn đang lo lắng do dự không dám ra tay, nhưng sau khi nghe thấy lời đó bọn họ đều đã hành động rồi.

Rất nhiều người đang lặng lẽ di chuyển về phía sau Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên để ý thấy tình hình không tốt cho lắm, vừa rồi anh không hề để ý tới những người này, bởi vì anh nghĩ đánh giặc thì phải bắt được tướng trước, nên đã khống chế Uông Ngân Long trong tay.

Nhưng anh thật không thể ngờ được tên Uống Ngân Long này lại là một tên lưu manh càn quấy, là loại mà thậm chí đến tính mạng của bản thân cũng không cần đấy.


Con người nếu như mà đến chết cũng không sợ, thì thật là khủng khiếp quá đi mất.

Hiện tại Uông Ngân Long chính là loại người không sợ chết đó.

“Cậu muốn chết đúng không? Tôi sẽ tác thành cho cậu.

” 
Hoàng Thiên cũng đã giận dữ lên rồi, hướng thẳng đến vai Uông Ngân Long, rồi đâm một nhát.

"Ây da!” 
Uống Ngân Long thét lên một tiếng thảm khốc, suýt chút nữa là ngất đi vì đau rôi.

“Hoàng Thiên.

Mày đã có khí phách đến như thế, thì hôm nay nếu muốn chết chúng ta sẽ cùng chết!”.


Uông Ngân Long nghiến răng mắng chửi.

Hoàng Thiên vừa nhìn, tên này thực sự không dễ đối phó mà.

Đúng là điếc không sợ súng mà, loại người này là phiền phức nhất đấy.

“Bọn mày còn lề mề cái gì vậy hả? Tất cả xông lên, giết chết tên Hoàng Thiên này cho tao!” 
Uông Ngân Long quát bọn đàn em của mình.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi