CHÀNG RỂ VÔ ĐỊCH (CHÀNG RỂ ĐỆ NHẤT)

“Haha, đúng nha Minh Thủy. Đối với Hoàng Thiên, tiền giống như là con số thiên văn sẽ dọa cậu ta đau tim mà chết!” Tố Huệ cười nghiêng ngả. Những người khác đều cười, họ cảm thấy bữa tiệc hôm nay thực sự không vô ích, thật là vui vẻ.

“Vương Tử Tuyên, nói cho chúng tôi biết nhanh đi. Cha cậu có thể kiếm được bao nhiêu từ những dự án mà ông ấy đã thực hiện?” Một bạn học nam trông có vẻ hơi mất kiên nhẫn, và tất nhiên cậu ta cũng là kẻ xu nịnh. Khi Vương Tử Tuyên nhìn thấy mọi người đều tò mò và ghen tị như vậy, hắn càng cảm thấy tự hào.

“Hehe. Thực ra tôi cũng không kiếm được bao nhiêu, chỉ một trăm tỉ thôi.”

“Chà! Một trăm tỷ sao?”

“Vương Tử Tuyên, bố cậu quá giỏi?”

“Tôi ghen tị với Vương Tử Tuyên vì có gia đình rất giàu có và lại có một người bạn gái xinh đẹp như Lý Minh Thủy, cậu chính là một người thành công trong cuộc sống!” Một số bạn học nam tâng bốc, nhưng tất cả họ đều mang theo ý đố ky và ghen tị. Lúc này Tố Huệ bước tới chỗ Vương Tử Tuyên, tò mò hỏi: “Vương Tử Tuyên, tôi nghe nói ông chủ của dự án công viên nước phía Tây thành phố là cậu chủ nhà họ Hoàng ở Hà Nội. Có thật vậy không?” Vương Tử Tuyên đối với những lời này lại càng thêm kiêu ngạo, hắn cười với Tố Huệ một cái rồi nói:” Chính xá!

cNếu không thì còn ai có thể đầu tư số tiền lớn như vậy được.”

“Oa, thật tuyệt, nghe nói cậu chủ nhà họ Hoàng cực kỳ cực kỳ giàu. Cầu mong thần phù hộ cho tôi có thể gặp được cậu chủ nhà họ Hoàng, tôi nhất định sẽ quyến rũ hẳn và kết hôn với người giàu có!” Tố Huệnhìn như một đứa ngốc đang nằm mơ có thể gặp được cậu chủ nhà họ Hoàng. Hoàng Thiên xem cảnh này, thật sự nhịn không được nở nụ cười. Tố Huệ này có thể nghĩ ra những thứ đẹp đẽ đến mức hoang tưởng. Tố Huệtuy có dáng người đẹp nhưng cũng chỉ ở mức trung bình, chưa kể anh đã có vợ rồi, cho dù là độc thân cũng không muốn người như Tố Huệt Lý Minh Thủy ngay lập tức mỉm cười khi Tố Huệ nói những điều này: “Tố Huệ, mong ước của cậu sẽ được thực hiện, cậu có thể gặp được cậu chủ nhà họ Hoàng!”

“Cái gì?” Tố Huệ đầy phấn khích nhìn Lý Minh Thủy.

“Giám đốc của dự án công viên nước là Đặng Nam có quen biết với Vương Tử Tuyên.

Hãy nhờ Đặng Nam giúp cậu giới thiệu với cậu chủ họ Hoàng, sau đó mọi chuyện sẽ tốt đẹp!” Lý Minh Thủymỉm cười.

“Thật sao? Chuyện đó,Đặng Nam quen biết cậu chủ nhà họ Hoàng? ” Tố Huệ kϊƈɦ động đến mức không thể ngồi yên liền hỏi: “Vậy cậu nghĩ sao? Đặng Nam là giám đốc điều hành cấp cao của tập đoàn quốc tế toàn cầu, và ông chủ của tập đoàn quốc tế toàn cầu là cậu chủ nhà họ Hoàng” Lý Minh Thủy giới thiệu với Tố Huệ.

“Oa, thật tuyệt! Minh Thủy, nếu cậu thực sự giúp tôi gặp được cậu chủ nhà họ Hoàng, tôi thậm chí sẽ mời bạn ăn một tháng!” Tố Huệ mong đợi và phấn khích.

“Chuyện nhỏ, đều nằm trong khả năng của tôi” Lý Minh Thủy võ vỗ ngực Vương Tử Tuyên sau đó nói: “Anh yêu, anh bây giờ có thể gọi điện thoại cho Đặng Nam và gọi hắn đến đây được không?” Vương Tử uyên nghe xong, nở nụ cười, hắn vô cùng thỏa mãn khi nhìn thấy sự ngưỡng mộ của người khác đối với bản thân mình. Dù sao chuyện quen biết giám đốc điều hành của một tập đoàn lớn như Đặng Nam cũng là chuyện rất đỗi vinh dự.

“Chuyện nhỏ, ba tôi đang lo dự án này dù sao cũng phải nhờ tới Đặng Nam, tôi sẽ gọi điện cho anh ấy ngay.” Vương Tử Tuyên nói xong liền gọi điện cho Đặng Nam. Hoàng Thiên một mực không lên tiếng, hắn cũng không cần nghiêm túc nhìn mấy con ếch ngồi đáy giếng này. Tuy nhiên, những lời nói cuối cùng của Vương Tử Tuyên đã khiến Hoàng Thiên giữ vào trong lòng.

Lạc Cương đang giúp cha của Vương Tử Tuyên lấy tiền từ dự án? Nếu vậy thì đã thu được không ít lợi ích! Nếu Đặng Nam thật sự lợi dụng chức quyền để tiếp tay giúp cha của Vương Tử Tuyên kiếm tiền bẩn từ trong dự án thì Hoàng Thiên thật sự không thể để yên cho anh ta được. Ai cũng biết rằng tất cả tiền bạc tham nhũng đó đều là rút từ trong túi của Hoàng Thiên.



Chẳng mấy bao lâu Vương Tử Tuyên cúp điện thoại đắc ý nói: “OK! Anh Đặng Nam đã đồng ý đến đây!”

“Thật sự tầm ảnh hưởng của Vương Tử Tuyên quá lớn, một cú điện thoại mà mời được một nhân vật tầm cỡ đến đây.” Hai bạn học nam vuốt đuôi nịnh bợ. Giống như Hoàng Thiên, Tô Lạc Yến im lặng từ đầu đến cuối. Nhìn thấy vẻ mặt đắc thắng của Vương Tử Tuyên lúc này, Tô Lạc Yến cắn chặt môi, sắc mặt rất xấu. Hoàng Thiên chú ý tới, sau đó trầm giọng hỏi Tô Lạc Yến: ‘Lạc Yến, cậu có chuyện gì sao?” Tô Lạc Yến nhẹ thở dài, sau đó do dự liền ghé vào tai Hoàng Thiên nói nhỏ: “Thực ra, dự án do gia đình Vương Tử uyên đảm nhận lẽ ra phải thuộc về gia đình mình.” Hoàng Thiên đột nhiên sửng sốt.

Nhưng anh vẫn nhớ khi còn học cấp hai, gia đình Tô Lạc Yến có điều kiện rất tốt, anh còn nghe nói dưới tay ba cô có một đội xây dựng, chuyên phụ trách một số công trình trong thành phố.

Hoàng Thiên cuối cùng cũng ghé tai Tô Lạc Yến nói: “Ý của cậu là Đặng Nam đã sử dụng chuyện tư để giao quyền xây dựng của nhà của bạn cho nhà của Vương Tử Tuyên.”

“Là như này, những công trình đã được cha tôi đấu thầu thành công nhưng mà cha của Vương Tử Tuyên đã hối lộ tiền cho Đặng Nam và giành lấy dự án.” Tô Lạc Yến thì thầm vào tai Hoàng Thiên. Sau khi phàn nàn về những cay đắng này, Tô Lạc Yến liền thở dài một cái.

Trong lòng Hoàng Thiên thật sự đã đoán đúng, xem ra Đặng Nam thật sự đã ăn hối lộ và bắt mối với cha của Vương Tử Tuyên.

Nhìn thấy vẻ buồn rầu của Tô Lạc Yến, Hoàng Thiên an ùi cô: “Lạc Yến, đừng lo lắng, những dự án xây dựng đó sẽ thuộc về ba cậu. Gia đình nhà họ Vương sẽ không được tiếp tục tiếp nhận nó nữa.”

“Sao?” Lần này Tô Lạc Yến sửng sốt. Cô cũng quên ghé vào tai Hoàng Thiên nói chuyện, trực tiếp hét lên. Tiếng hét của cô đã thành công trong việc thu hút sự chú ý của mọi người.

“Ồ, mọi người nhìn xem, Hoàng Thiên đã tận dụng cơ hội của chúng ta không để ý để nói chuyện riêng với Tô Lạc Yến” Tố Huệ nói một cách kỳ quái.

Lý Minh Thủy cũng cười nhìn Hoàng Thiên: “Hoàng Thiên, cậu đúng là một người phong lưu lãng mạn, không phải trước đây cậu nhất định chỉ yêu thích một mình tôi sao? Sao bây giờ lại quay sang thích Tô Lạc Yến rồi?”

“Hehe. Cậu thì biết cái gì, kẻ ăn bám dĩ nhiên phải tìm cho mình thật nhiều phao cứu trợ, phải tìm thật nhiều phụ nữ có thể nuôi hắn” Tố Huệ chế nhạo.

“Cậu đang nói nhảm nhí gì vậy.” Tô Lạc Yến tức giận đứng lên.

Hoàng Thiên kéo cô nói: “Lạc Yến, cậu không cần phải so đo với họ. ” Lần này Tô Lạc Yến thực sự tức giận, vốn cô đã rất chán nản khi nhìn thấy Vương Tử Tuyên khoe ra dự án, vậy mà Tố Huệ và Lý Minh Thủy còn kẻ tung người hứng ở đây.

“Chậc chậc, gọi đó là tình cảm lạ lùng và cũng là đ ểmọi người vui vẻ thôi, tôi nói này Hoàng Thiên, bản chất của đàn ông chính là thích những cô gái xinh đẹp, nhưng cậu cũng phải biết tự lượng sức mình. Một người đàn ông nghèo như cậu làm sao có thể còn có ý đồ tán đổ Tô Lạc Yến?” Vương Tử uyên nhìn chằm chằm Hoàng Thiên châm chọc.

Hắn ta vỗ vai Hoàng Thiên nhưng như thể đó là một cái tát vào mặt. Từ nhỏ Hoàng Thiên đã rất ít nói đối với những hành động này anh càng im lặng. Vương Tử Tuyên thật sự quá kiêu ngạo.

“Vương Tử Tuyên nói, những người nghèo hèn như vậy làm sao mà có cửa với người đẹp Tô Lạc Yến?”

“Tôi đây lương tháng tám mươi triệu đồng còn không dám mơ tưởng.”



“Đúng là cái loại người không mặt mũi, không có tự trọng.”

Vài người đàn ông chế nhạo Hoàng Thiên, anh nói chuyện với Tô Lạc Yến khiến bọn họ rất bất mãn.

“Hoàng Thiên, chúng ta đi ra ngoài đi.”

Tô Lạc Yến không thể chịu đựng nổi nữa, lúc này cô nắm lấy tay Hoàng Thiên, muốn kéo anh ra ngoài. Đôi tay ngọc mềm mại khiến trái tim Hoàng Thiên loạn nhịp. Anh không biết là Tô Lạc Yến quá kϊƈɦ động hay cố tình mà thực sự nắm tay anh? Khi một số người đàn ông nhìn thấy, họ gần như lặng đi vì tức giận. Vương Tử Tuyên cũng trố mắt, đừng tưởng có bạn gái xinh đẹp như Lý Minh Thủy mà hắn không thèm muốnT ô Lạc Yến.

Lúc này nhìn thấy Tô Lạc Yến thực sự nắm tay Hoàng Thiên, Vương Tử uyên cảm giác mình vừa ăn phải ruồi.

“Lạc Yến, lát nữa tôi đi, giờ tôi muốn ở lại để hỏi Đặng Nam một chuyện.” Hoàng Thiên cười nhẹ nhìn Tô Lạc Yến.

Tô Lạc Yến giật mình: “Cậu biết Đặng Nam à?”

“Ừ” Hoàng Thiên gật đầu.

“Hahaha, cười đau cả bụng, cậu mà cũng dám nói quen biết Đặng Nam à!” Tố Huệ ôm bụng cười.

“Dù sao cũng là kẻ không có tiền, cậu ta thích nói gì cho cậu ta nói.” Lý Minh Thủy cong môi.

Vương Tử Tuyên cũng nhìn Hoàng Thiên giễu cợt, nói: “Xin lỗi, cậu muốn hỏi Đặng Nam chuyện gì?” Hoàng Thiên khinh bỉ nhìn Vương Tử Tuyên: “Tôi muốn hỏi hắn nhận từ cha cậu bao nhiêu tiền.”

“Hì hì, hắn có nói cho ngươi biết, ngươi có thể làm gì?” Vương Tử Tuyên cười khinh thường, trực tiếp thừa nhận cha hắn đút lót tiền cho Đặng Nam.

Không đợi Hoàng Thiên nói gì thêm, cửa phòng riêng mở ra, Đặng Nam khí thế bước vào.

“Anh Nam, là ở đây, đợi anh đã lâu!”

Vương Tử Tuyên niềm nở chào hỏi, coi Đặng Nam như khách quý. Lý Minh Thủy và Tố Huệ trong mắt có chút ngưỡng mộ.

Đối với bọn họ mà nói Đặng Nam chính là tầng lớp thượng lưu. Người phụ trách bộ phận dự án công viên nước phía Tây, khá lắm! Đặng Nam cảm thấy rất có mặt mũi, vừa muốn giả bộ hoành tráng trước mặt những cô gái này, nhưng lại đột nhiên nhìn thấy Hoàng Thiên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi