CHÀNG RỂ VÔ ĐỊCH (CHÀNG RỂ ĐỆ NHẤT)



Bên ngoài có hơn hai mươi xác chết của các thành viên tập đoàn Universe trong đó không có Migfis.

Trong lòng Hoàng Thiên và Vũ Thanh hơi sốt ruột, cuộc tập kích vào mỏ đêm nay hoàn toàn là vì Mona nói rằng tối nay Migfis ở đây.

Nếu thông tin của Mona là sai, Migfis không có ở đây, chuyện này sẽ đánh rắn động cỏ và Migfis chắc chắn sẽ không dễ dàng xuất hiện nữa.

Như vậy sẽ quá bất lợi, Hoàng Thiên và Vũ Thanh không thể ở Châu Phi trong một thời gian dài.


Đoàn người bước vào căn đầu tiên xảy ra cuộc đấu súng và nhìn thấy năm sáu xác chết nằm trên mặt đất.

Mona cười hạnh phúc trước xác chết của một người nước ngoài đầu trọc.

“Ha hả, anh Thanh, anh Thiên, đây là thành quả chiến đấu của chúng ta!” 
Mona chỉ vào cái xác trọc lóc và cười lớn với Hoàng Thiên và Vũ Thanh.

Hoàng Thiên chưa bao giờ gặp Migfis, thậm chí còn chưa nhìn thấy tấm hình của tên này bao giờ cho nên dù có nhìn thấy thi thể của Migfis đi nữa, Hoàng Thiên cũng sẽ không nhận ra.

Trước đây Vũ Thanh có xung đột với tập đoàn Universe 
của Migfis nhưng anh ta cũng chưa bao giờ nhìn thấy chính Migfis nên cũng không biết hắn trông như thế nào.

“Hắn chính là Migfis?” Vũ Thanh phấn khích hỏi Mona.

“Đúng vậy! Tôi có thể chắc chắn đó là anh ta!” Mona nói, lấy ra một bức ảnh từ trong túi của cô ta và đưa cho Hoàng Thiên và Vũ Thanh xem.

Hoàng Thiên nhìn một cái, cái tên ngoại quốc hói đầu đã chết đúng là giống y hệt người trong bức ảnh.


“Bức ảnh này là của chủ thuê đưa cho tôi.

Hắn chính là Migfis, tôi tuyệt đối sẽ không nhận sai” Mona đầy tự tin nói với Hoàng Thiên và Vũ Thanh.

“Cô làm tốt lắm!” Vũ Thanh cảm thán, mỉm cười với Mona.

Mona đang có tâm trạng rất tốt.

Cô ta đã ở Châu Phi được hai ba ngày, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ ám sát, hơn nữa mọi chuyện còn diễn ra rất suôn sẻ.

Điều khiến cô ta hài lòng hơn nữa là cô ta còn gặp được người đã cứu mạng mình là Vũ Thanh ở Châu Phi và gián tiếp giúp Vũ Thanh.

“Chúng ta hãy sơ tán khỏi nơi đây trước” Mona suy nghĩ một lúc rồi nói với Vũ Thanh.

Vũ Thanh không nói gì, anh ta và Hoàng Thiên đến ngôi nhà mà Đặng Kim Du ở trước đây.

Chính trong căn nhà này, Đặng Kim Du đã bày tiệc rượu 

chiêu đãi Hoàng Thiên cùng Vũ Thanh.

Nghĩ đến điều này, trong lòng Hoàng Thiên và Vũ Thanh đều rối bời.

“Người anh em Đặng Kim Du, cuối cùng cũng báo được thù cho anh! Anh dưới suối vàng có biết thì hãy yên tâm nghỉ ngơi đi!” Vũ Thanh nói nhỏ, cúi mình với chào trong căn phòng trống không.

Hoàng Thiên tuy không nói gì nhưng trong lòng cũng không có cảm giác gì.

Cả gia đình của Đặng Kim Du vùi thây trong hầm mỏ nhưng thi hài của họ lại không biết đang nằm ở đâu và họ thậm chí còn không có mộ.

Với bản chất độc ác của Migfis thì làm sao có thể chôn cất gia đình Đặng Kim Du đàng hoàng, chắc chắn đã vứt đại cả nhà Đặng Kim Du ở nơi hoang dã.

Tội nghiệp Đặng Kim Du, chết ở nơi đất khách quê người, thật sự là quá oan khuất!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi