CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 1028

Cho nên trước khi sự thật chưa công bố, bọn họ vẫn làm bài thi theo nội dung ban đầu của Dược điển.

Thời gian làm bài thi chỉ có một giờ.

Hoàn toàn không thể làm hết một trăm đề này. Trừ khi là thiên tài hoặc đã thuộc lòng mấy triệu chữ trong Dược điển Á tộc rồi.

Hơn nữa, đề bài lần này còn cực kỳ gian trá, gần như không có đến một nửa số người có thể đạt tiêu chuẩn.

Giám khảo phụ trách coi thi đi tới phía trước, lạnh lùng hô to: “Đã hết thời gian làm bài!”

“Lập tức buông bút trong tay xuống, nếu không sẽ xem như không điểm.”

Các thí sinh rất tự giác, những đề biết làm bọn họ đã làm xong từ lâu rồi, các đề còn lại đều không biết làm, cho nên không cần thiết phải tranh giành từng phút từng giây.

Giám khảo vừa hô lên, tất cả mọi người đều buông bút xuống, đợi thu bài Sau khi ông Lưu đi thì còn lại mười giám khảo, có một trăm lẻ bảy bài thi, trung bình mỗi người mười một bài, chỉ mất khoảng nửa giờ đã có kết quả.

Lần này, mười giám khảo cầm bài thi mình chấm đi ra ngoài.

“Bây giờ bắt đầu tuyên bố kết quả vòng thứ nhất, mỗi một vị giám khảo phụ trách đọc bài thị mình chấm, điểm cao nhất là một trăm.”

Từ trái sang phải, giám khảo đầu tiên bắt đầu đọc.

“Trương Trọng Quân, hai mươi ba điểm! Không đạt tiêu chuẩn!”

“Ha ha.”

Bên ngoài vang lên tiếng cười to.

*Ồ, đây không phải là thần y Trương danh tiếng lẫy lừng ư? Sao.

chỉ có hai mươi ba điểm thế này! Chưa tốt nghiệp mẫu giáo sao?”

“Ha ha, chỉ thế cũng dám nói mình là thần y, đúng là mất mặt!”

“À, hình như thần y Trương này là người của tỉnh Tây Hải các người đúng không? Trình độ thế này cũng dám đến tham gia cuộc thi tìm ra vua của giới Y học à? Nếu Thường Dương chúng tôi có người như thế, tôi sẽ là người đầu tiên đánh chết anh ta!’ Giám khảo nghiêm giọng quát: “Im lặng chút đi. Trịnh Lợi Hoa, mười hai điểm!”

“Ha ha, mười hai điểm! Buồn cười chết mất!”

Đám người lại cười to một lần nữa.

“Ấy, hình như Trịnh Lợi Hoa này là tuyển thủ của Thường Dương các anh, ông anh à, anh đi lên đánh chết anh ta đi!”

Người đàn ông trung niên vừa cười nhạo Trương Trọng Quân lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt, cúi đầu trốn vào trong đám người.

“Con mẹ nó, mất mặt quá!”

“Nhưng làm sao có khả năng đó được? Trong giới y học Á tộc, thần y Trịnh Lợi Hoa tối thiểu cũng có thể đứng trong top 30 danh y, sao chỉ được có mười hai điểm vậy!”

“Rốt cuộc bài thi này khó khăn đến mức nào thế!”

Giám khảo này nhanh chóng đọc xong thành tích của mười một người mình chấm thi.

Thành tích tốt nhất là sáu mươi lăm điểm.

Tổng cộng có ba người đạt tiêu chuẩn, hai người trong đó là vừa đủ trên trung bình.

Những người còn lại đều không đạt tiêu chuẩn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi