CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

Chương 228

Liễu Thành Phong một mặt ngốc trệ: “Tiên Thiên cảnh giới!”

Tần Vô Thiếu cũng là một mặt kinh ngạc: “Thật đột phá đến Tiên Thiên!”

“Hắn ta vậy mà làm được!” Hai người nhìn Trình Kiêu, vẻ mặt phức tạp.

Khí tức Tô Lương Tử còn đang tăng thêm, sau hai phút đồng hồ, đạt tới Tiên Thiên tiểu thành.

Sau năm phút, đạt tới Tiên Thiên đại thành.

Thậm chí, ẩn ẩn còn có dấu hiệu đột phá đến Tiên Thiên đỉnh phong.

“Đủ rồi.” Trình Kiêu nhàn nhạt phun ra hai chữ, đưa tay nhấn hư không một cái, khí tức điên cuồng tăng trưởng trên người Tô Lương Tử lập tức dừng lại.

Tô Lương Tử chậm rãi mở to mắt, hai đạo tinh quang lóe lên một cái rồi biến mất.

Cuối cùng, tu vi Tô Lương Tử đình chỉ tại cảnh giới Tiên Thiên đại thành.

Tô Lương Tử đột nhiên quỳ gối Trước mặt Trình Kiêu, cảm động đến rơi nước mắt: “Sư phụ đại ân, đệ tử suốt đời khó quên!”

Viên trúc cơ đan này cải biến đối với Tô Lương Tử, chỉ có trong lòng Tô Lương Tử rõ ràng, cơ hồ khiến ông ta thoát thai hoán cốt, Trình Kiêu đối với hắn có ân tái tạo.

Lão già lừa đảo chạy nửa đời, rốt cục đạt được ước muốn, Tô Lương Tử cảm kích Trình Kiêu, căn bản là không có cách dùng ngôn ngữ hình dung.

Sư phụ!

Nghe được xưng hô của Tô Lương Tử đối với Trình Kiêu, bọn người Tạ Thiên Hoa một mặt chấn kinh, Trình Kiêu sao ngược lại thành Sư phụ Tô Lương Tử?

Đây là tình huống như thế nào?

Ngô Quốc Thuận cười khổ nói: “Vừa rồi tất cả mọi người coi Tô Lương Tử là Sư phụ Trình Kiêu, coi là Trình Kiêu ỷ vào chính là Tô Lương Tử, thì ra chúng ta đều sai.”

Liễu Thành Phong một mặt không dám tin, nhìn Trình Kiêu, đến bây giờ ông ta vẫn như cũ không thể tin được đây là sự thực.

“Coi như hắn ta tiến vào Tiên Thiên, cũng không thể nào là đối thủ Tần Vô Thiếu, hắn ta chỉ là vừa mới tiến vào Tiên Thiên, mà Tần Vô Thiếu đã sớm tiến vào Tiên Thiên, thậm chí thực lực chuẩn bị vào Tiên Thiên đỉnh phong!” Liễu Thành Phong chưa từ bỏ ý định nói.

Trình Kiêu không để ý đến ông ta, nhìn về phía Tô Lương Tử, thản nhiên nói: “Có người không tin thực lực của ông, chứng minh cho hắn nhìn.”

“Dạ!” Tô Lương Tử đứng người lên, lạnh lùng trừng mắt nhìn Liễu Thành Phong: “Thực lực mình không được, không nên nghĩ người khác phế vật như ông!”

Liễu Thành Phong lập tức mặt mo đỏ bừng.

Tô Lương Tử thả người nhảy lên, đứng tại trước mặt Tần Vô Thiếu, toàn thân tản ra khí tức mạnh mẽ: “Vừa rồi để ông đợi lâu như vậy, bây giờ tôi để ông xuất chiêu trước.”

Tần Vô Thiếu cười lạnh nói: “Ông đây là muốn đền bù cho tôi sao? Không cần! Một vãn bối mới vừa vào Tiên Thiên, tôi còn không để vào mắt.”

“Vậy ông đừng hối hận!” Tô Lương Tử khóe miệng lộ ra một vòng nụ cười quỷ dị, quát: “Nhìn kỹ!”

Nói xong, một quyền đánh tới hướng Tần Vô Thiếu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi