CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 345

Tựa hồ đang âm thầm lựa chọn, sau một hồi, Tiểu Ngọc vẻ mặt chân thành nhìn về Trình Kiêu, bỗng nhiên quỳ gối trước mặt Trình Kiêu.

“Trình đại ca, tôi không muốn tiền, tôi muốn bái anh làm thầy, tôi cũng muốn như anh, có bản lĩnh có thể thay đổi vận mệnh!”

Trình Kiêu đột nhiên phát hiện, trước đó là anh quá xem thường cô gái này, tầm mắt của cô cao hơn rất nhiều hơn Trình Kiêu tưởng tượng.

Tiểu Ngọc là người rất yêu tiền, nhưng cô ta nhưng không có bị tiền chê mất mắt. 15 tỷ với Tiểu Ngọc mà nói là một khoản tiền lớn, có thể để cô ta sống thoải mái.

Nhưng nếu như có thể học được võ đạo cao minh, đẩy ra cánh cửa thế giới mới, thu hoạch trong tương lai không có khả năng chỉ dừng ở 15 tỷ?

Có điều muốn bái Trình Kiêu làm sư, cũng không phải là dễ dàng như vậy .

Lấy tình huống Tiểu Ngọc, nếu như Trình Kiêu truyền cho cô ta công pháp võ đạo cao minh, không những không thể giúp cô ta cải biến vận mệnh, ngược lại sẽ dẫn tới người khác ngấp nghé.

Thậm chí sẽ hại cả nhà Tiểu Ngọc.

“Tôi không thu đồ đệ.”

“15 tỷ tôi sẽ cho người chuyển vào thẻ cô, cô có thể đi rồi.”

Tiểu Ngọc vẻ mặt thất vọng đứng lên, cười khổ nói: “Là tôi quá lòng tham. Trên sách không phải đều nói sao, bất luận võ học gì đều là bảo vật trấn phái, làm sao có thể tuỳ tiện truyền ra ngoài?”

Tiểu Ngọc hơi ngơ ngác đi ra ngoài, tâm trạng của cô ta bây giờ giống như là rõ ràng thấy được một cánh cửa thông hướng thế giới mới, kết quả lại bị bảo vệ vô tình ngăn ngoài cửa.

Chỉ có thể mắt thấy cái thế giới mới tốt đẹp kia rời đi, cách cô ta càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

Nhìn qua bóng lưng tiêu điều của Tiểu Ngọc, Trình Kiêu mặt không biểu tình, tu tiên là có thể mang đến lực lượng cường đại, nhưng cũng không phải là bất luận kẻ nào đều thích hợp tu tiên.

Anh cự tuyệt Tiểu Ngọc, cũng là vì tốt cho Tiểu Ngọc.

Trong biệt thự Vọng Nguyệt Lâu, Trình Kiêu cắt chém Kim Tinh Thạch thành mấy khối, chất đống ở một góc phòng khách.

Hôm nay đã là ngày thứ ba anh từ Trấn Bắc Nham trở về.

Ba ngày này, Trình Kiêu đều không có đi đâu, luôn tu luyện tại trong biệt thự, anh cách Trúc Cơ hậu kỳ lại gần một bước.

Có điều, Tụ Linh Trận cỡ nhỏ lần trước anh bố trí đã mất đi hiệu quả, bởi vì những ngọc thạch dùng để bày trận kia, năng lượng đã tiêu hao sạch sẽ.

“Không biết bọn Tạ Thiên Hoa và Mã Tài tìm thế nào?”

Có Kim Tinh Thạch, Trình Kiêu còn thiếu bốn loại khác, Viêm Tinh Thạch với Hỏa thuộc tính, Hắc Diệu Thạch với Thổ thuộc tính, Băng Tinh Thạch với Thủy thuộc tính, Lục Tùng Thạch với Mộc thuộc tính.

Những Ngũ Hành nguyên thạch này, cũng không đáng tiền tại trong mắt nhân loại, đây cũng là một điều khiến Trình Kiêu vui mừng nhất.

Nếu như Ngũ Hành nguyên thạch là bảo thạch giá trị liên thành giống kim cương, Trình Kiêu muốn tìm được, chính là si tâm vọng tưởng.

Trình Kiêu đi lên sân thượng, nhìn qua hồ Nguyệt Nha phía dưới sóng gợn lăn tăn, suy nghĩ lại về tới Hội Đấu Văn mấy ngày trước.

Hôm ấy nghe được Tiểu Ngọc hình dung Cốc đại sư có thể bay trên trời, mà lại chân đạp mây, Trình Kiêu vẫn đang suy nghĩ vấn đề này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi