CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 483

“Đối phương cũng quá là mạnh! Cô Phong Miên là người giỏi nhất trong sáu Kim Thoa, thậm chí không đỡ nổi cả một chiêu của đối phương!”

“Lần này xong đời, thanh niên mặc áo đen đối diện kia còn không có ra tay, cô Phong Miên biết đánh nhau nhất bên chúng ta đã bại!”

“Xem ra một trận chiến này là dữ nhiều lành ít!”

“Không bằng. . . . . .”

Có ít người trong lòng đã bắt đầu sinh ý thối lui.

Vẻ mặt Lão tam khát máu cười lạnh, nhìn chằm chằm Phong Miên trên đất: “Thần phục Âm Thi Môn ta thì tha mạng chó của ngươi!”

Trên mặt Phong Miên vẫn tươi cười như hoa như cũ, cho dù bị thương cũng là phong tình vạn chủng: “Ai cha, tôi cũng không thích làm phản đồ, không bằng ông đầu hàng chủ nhân nhà tôi đi, chủ nhân nhà tôi vừa vặn thiếu một con chó!”

“Muốn chết!” Lão tam giận dữ, một cước đá vào vị trí trái tim Phong Miên.

“Dừng tay!”

Một tiếng gầm thét, Tô Lương Tử một thân trường bào màu xanh, lơ lửng trên không, ngự không mà tới với tốc độ cực nhanh.

Nhìn thấy bên Lôi nữ vương còn không có bị thương vong lớn, Tô Lương Tử nhẹ nhàng thở ra một hơi, cuối cùng đuổi kịp!

Lão tam cảm nhận được một đạo khí tức cường đại truyền đến từ sau lưng, cũng không đoái hoài tới việc giết Phong Miên, rất nhanh liền chuồn đến ngoài năm mét có hơn.

Lão tam vẻ mặt hoảng sợ nhìn Tô Lương Tử trên bầu trời: “Lơ lửng hư không, Hóa Cảnh tông sư!”

Khi Phong Miên đang nhắm mắt chờ chết, mở to mắt thấy cảnh này, lập tức trên mặt lộ ra vẻ kinh hỉ!

Lôi nữ vương và các vị đại lão cũng bỗng nhiên trừng to mắt.

Đó là võ đạo tông sư trong truyền thuyết!

Hậu phương, những thủ hạ các vị đại lão, càng là khoa trương la lên.

“Trời ạ! Tôi đã nhìn thấy cái gì! Có người có thể bay trên trời ư!”

“Đó là người gì chứ, thần tiên sao?”

“Thần tiên hạ phàm tới cứu chúng ta, tốt quá rồi!”

Những thủ hạ người bình thường kia, kích động nhảy dựng lên, nếu không phải các vị đại lão áp chế, bọn họ hận không thể xông lên trước ôm lấy cánh đùi Tô Lương Tử.

Tô Lương Tử rơi xuống bên người Phong Miên, hỏi: “Cô không sao chứ?”

Phong Miên đứng lên, thu hồi nụ cười quyến rũ kia, vẻ mặt nghiêm túc khom người nói: “Tôi không sao, đa tạ tông sư cứu giúp!”

Tông sư, đại nhân vật đứng tại đỉnh phong võ đạo.

Chính là Phong Miên luôn luôn bỡn cợt đời, cũng nhất định phải thận trọng đối đãi.

Thấy rõ khuôn mặt Tô Lương Tử, đám Tạ Thiên Hoa đã từng gặp Tô Lương Tử lập tức nhận ra ông ta.

“Là ông Tô, Trình đại sư trở về rồi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi