CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 617

Mạc Hoa Đình đứng dậy, Ninh Cát Sơn chắp tay nói: “Chào ông Mạc!”

“Viện trưởng Ninh khách sáo quá.” Mạc Hoa Đình chắp tay đáp lại.

Mạc Hoa Đình nhìn Trình Kiêu rồi bảo: “Cậu Trình, nếu Viện trưởng Ninh không nói thì tôi vẫn chẳng biết gì, thì ra cậu chính là anh hùng của giới Y học Hà Tây chúng ta!”

Trình Kiêu hờ hững nói: “Ông Mạc khách sáo quá, chỉ là cái nhấc tay thôi.”

Tôn Đại Hải thật sự không nhịn được nữa, chắp tay hỏi Mạc Hoa Đình: “Ông Mạc, tôi thật sự không hiểu tại sao hai ông lại tôn trọng Trình Kiêu như thế?”

Mạc Hoa Đình và Ninh Cát Sơn nhìn nhau, Mạc Hoa Đình bật cười khà khà: “Chú Tôn, chú là ba vợ của cậu Trình, chú có một người con rể lợi hại thế này, chẳng lẽ còn không rõ vì sao chúng tôi lại tôn trọng cậu Trình như thế?”

Tôn Đại Hải khó hiểu, cúi đầu nói: “Tôi thật sự không biết, mong hai ông nói cho!”

Ông Dương trong đám đông đột nhiên bước ra, kích động nhìn Tôn Đại Hải, giọng nói cũng run rẩy: “Chú Tôn, vận may của chú đúng là quá đáng, tôi hâm mộ chết mất!”

Tôn Đại Hải cau mày: “Anh Dương, lời này là có ý gì?”

Ông Dương kích động nói: “Chú vẫn luôn nói về Trình Thần Y mãi, còn nói nếu biết Trình Thần Y là ai thì sẽ đích thân tới gặp.”

Tôn Đại Hải gật đầu: “Đúng thế, sự ngưỡng mộ của tôi đối với Trình Thần Y cao hơn núi, sâu hơn biển. Nhưng tôi vẫn không hiểu ý của anh!”

Ông Dương cười khổ: “Bây giờ Trình Thần Y xa tận chân trời, gần ngay trước mắt, tiếc là chúng ta lại không nhận ra.”

Tôn Đại Hải dường như nghĩ tới điều gì, ông chợt bừng tỉnh, nhìn Trình Kiêu với vẻ không tin nổi.

“Ý anh là…”

“Không, sao có thể như vậy được!” Tôn Đại Hải đã có suy đoán, nhưng thật sự không thể tin được.

Ông Dương cao giọng, kích động nói lớn: “Sao lại không thể! Vị Trình Thần Y kia tuổi không lớn, chỉ khoảng hai mươi tuổi. Từ thái độ của ông Mạc và Viện trưởng Ninh với cậu ấy, ông còn nghi ngờ gì nữa?”

Tôn Đại Hải như bị sét đánh, Trình Thần Y mà ông luôn tâm niệm, Trình Thần Y mà ông vô cùng ngưỡng mộ lại là con rể Trình Kiêu không có chí tiến thủ trong mắt ông!

Sao có thể thế được?

Có còn thiên lý nữa không?

Phải biết rằng từ sau khi Tôn Đại Hải nghe chuyện Trình Thần Y cứu chữa cho hai mươi tám đứa trẻ thì đã vô cùng kính phục Trình Thần Y chưa từng gặp mặt đó.

Bây giờ đột nhiên biết Trình Thần Y mà mình vô cùng kính trọng lại là con rể Trình Kiêu mà mình luôn cho rằng là kẻ vô dụng, Tôn Đại Hải chợt có cảm giác thần tượng tan thành mây khói.

Huống hồ, ông vừa mới ngầm cho phép con gái ly hôn với Trình Kiêu xong, bây giờ lại có người nói với ông Trình Kiêu chính là Trình Thần Y, Tôn Đại Hải có xúc động muốn ói ra máu.

Ước mơ lớn nhất đời này của Tôn Đại Hải là một ngày nào đó được quay về gia tộc, để những người đuổi ông đi ngày trước phải hối hận.

Ước mơ này cho dù có quyền thế ngút trời cũng không thể thực hiện được giúp ông, chỉ có nhân tài y thuật siêu việt mới có thể biến nó thành hiện thực.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi