CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 645

“Cũng may tớ có biết chút y thuật, nếu không e rằng cậu chỉ có thể đi tới trước mộ đốt cho cậu ấy chút tiền vàng rồi.”

Sau khi cúp máy, Trình Kiêu nhìn thoáng qua Thư Nam vẫn còn đang tập trung tu luyện, anh xoay người rời đi.

Học viện điện ảnh và truyền hình Hà Tây.

Trong phòng ngủ, Lôi Công nằm trên giường, sắc mặt đỏ bừng, trên trán không ngừng đổ mồ hôi.

Bác Sĩ Trương Tư Tổ đang không ngừng dùng khăn lông lau cho anh ta.

“Trình Kiêu, rốt cuộc những ngày qua cậu chạy đi đâu thế?” Trương Tư Tổ hơi tức giận hỏi.

Lần trước Trình Kiêu không nói tiếng nào biến mất tăm, lần này lại biến mất tận hai tháng.

Trình Kiêu không trả lời mà nhìn về phía Lôi Công trên giường.

“Có chuyện gì vậy?” Trình Kiêu hỏi với giọng điệu nặng nề.

Trương Tư Tổ liếc nhìn anh, sau đó nói: “Có nói cậu cũng không giúp được gì, chính là gặp phải một đối thủ lợi hại, khiến Lôi Công bị thương.”

“Nhưng cho dù nói thế nào Lôi Công cũng không chịu đi bệnh viện, tớ và mấy người bọn Cầm Thú vắt hết óc cũng không khuyên được cậu ấy, cho nên gửi cho cậu một tin nhắn, cho cậu về khuyên.”

Trình Kiêu sờ trán Lôi Công, nóng hầm hập, rõ ràng là đang sốt.

“Cậu ấy thế này bao lâu rồi?”

“Ba ngày rồi.” Trương Tư Tổ đáp.

Sốt không đổ mồ hôi, đổ mồ hôi không sốt, mà Lôi Công lại vừa sốt vừa đổ mồ hôi.

“Lôi Công trúng độc rồi.” Trình Kiêu nói một cách chắc chắn.

“Trúng độc! Trình Kiêu, có phải cậu đọc tiểu thuyết nhiều quá rồi không? Lôi Công chỉ đánh nhau với người khác một trận, lúc đánh nhau chúng tớ còn ở bên cạnh nhìn, sao có thể trúng độc được?” Trương Tư Tổ tỏ vẻ khó tin.

Dương Thiên Hữu cũng gật đầu nói: “Trình Kiêu, Trương Tư Tổ nói đúng, lúc đó mấy người chúng tớ cũng ở bên cạnh quan sát, Lôi Công đúng là bị đả thương mà.”

“Hơn nữa mấy ngày qua chúng tớ ăn uống giống với Lôi Công, nếu cậu ấy trúng độc, vậy chúng tớ cũng đâu thể thoát được!”

Trình Kiêu không nói gì, độc mà Lôi Công trúng là một loại võ công. Cũng giống như độc sa chưởng trong tiểu thuyết võ hiệp vậy, người làm anh ta bị thương đã tu luyện võ công này.

Anh biết chuyện này thật sự rất khó tin với những người bình thường như Trương Tư Tổ, vẫn không nên nói thì hơn.

Trên giường, dường như Lôi Công cảm nhận được Trình Kiêu đến, hơi khó khăn mở mắt ra.

“Trình Kiêu, cuối cùng cũng gặp được cậu rồi! Mấy ngày qua cậu đã chạy đi đâu? Hại mọi người lo lắng chết đi được.” Lôi Công cười một tiếng, trên mặt rõ ràng có vẻ nhẹ nhõm.

Nhìn thấy sự vui mừng và yên tâm trong mắt Lôi Công, Trình Kiêu thầm thấy ấm áp.

Lôi Công đã bị như thế rồi mà vẫn lo lắng cho anh, cho nên thấy anh trở về mới yên tâm như thế.

Trình Kiêu nói: “Đừng nói chuyện, cậu trúng độc rồi, tớ giải độc giúp cậu trước đã.”

Lôi Công hơi căng thẳng, sau đó vội vàng lắc đầu: “Không, tớ không đến bệnh viện.”

“Cậu đã bị như thế rồi còn không chịu đi bệnh viện?” Trương Tư Tổ tức giận hét to.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi