CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 690

Sáu chàng trai lập tức lao đến bắt Dương Oánh.

Gương mặt xinh đẹp của Dương Oánh trắng bệch như tờ giấy, cô có nằm mơ cũng không ngờ, Tiền Gia Hào lại to gan đến mức này.

Giữa ban ngày ban mặt, trước mắt tất cả mọi người, anh ta lại dám cưỡng ép bắt người!

Nếu thật sự rơi vào tay Tiền Gia Hào, kết cục như thế nào không cần nghĩ cũng biết.

Vào thời khắc nguy hiểm, một bóng dáng chặn ngay trước người Dương Oánh.

Trình Kiêu tát một cái khiến chàng trai nhào về phía Dương Oánh bay ra xa, sau đó anh thản nhiên nói: “Muốn động đến cô ấy, đã hỏi tôi hay chưa?”

Sáu tên đàn em của Tiền Gia Hào lần lượt bị Trình Kiêu tát, bay ra ngoài, va hỏng mấy cái ghế.

Quan trọng là, chỉ trong nháy mắt sáu tên đàn em đã bị đánh bay.

Đây là thực lực gì thế? Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Dương Oánh nhìn Trình Kiêu, hoảng sợ kêu lên: “Ngài Trình!”

“Tôi cho rằng ngài Trình chỉ giỏi trong lĩnh vực y thuật, không ngờ võ công cũng lợi hại như vậy!”

Đám người Trần Tê Phượng cũng kinh ngạc nhìn Trình Kiêu, loại võ công như thế này cũng chỉ có khi quay phim mà thôi.

“Tên nhóc, mày là cái thá gì? Đừng xía vào chuyện của tao!” Tiền Gia Hào sa sầm mặt mày nhìn Trình Kiêu. Mặc dù sáu tên đàn em của anh ta không phải là cao thủ gì cả, nhưng cũng là những loại hung ác, một người có thể đánh được ba người.

Lúc này lại bị một chàng trai đánh nằm gục trên đất chỉ trong nháy mắt.

Thực lực của chàng trai trước mắt này khiến Tiền Gia Hào hơi kiêng dè!

Trình Kiêu nhìn Tiền Gia Hào, trong đầu chợt hiện ra cảnh tượng hắn ta bắt nạt mình ở kiếp trước.

Kiếp trước, Tiền Gia Hào thích nhất chơi đùa anh, mỗi lần đều khiến anh mất hết mặt mũi trước mặt tất cả mọi người.

Ngày đó, Trình Kiêu hận đến nỗi nghiến răng, nhưng vì Tống An Dân bảo vệ cho Tiền Gia Hào, nên Trình Kiêu hoàn toàn không làm gì được hắn ta, chỉ có thể nuốt cục tức xuống bụng.

Kiếp này, Tiền Gia Hào đối với Trình Kiêu mà nói, cũng chỉ là một con sâu, con kiến, tiện tay cũng có thể bóp chết.

Trình Kiêu thản nhiên nhìn Tiền Gia Hào, sự khinh thường trong mắt khiến người ta phát điên: “Mày là cái thá gì, dám bắt người trước mặt ta?”

Mọi người xung quanh đưa mắt nhìn nhau, có mấy người còn cười nhạo thành tiếng: “Tên nhóc này từ đâu đến thế? Lại dám mắng Tiền Gia Hào là cái thá gì? Câu này ngay đến cả Tống An Dân cũng không dám nói! Dù sao, cũng không thể khinh thường thực lực của giải trí Khuynh Thành!”

“Chắc là vệ sỹ Dương Oánh tìm được, hoàn toàn không biết thân phận của Tiền Gia Hào. Đúng là trẻ người non dạ, điều này cũng có thể hiểu được!”

“Tên nhóc này chết chắc rồi! Dương Oánh ngay đến cả bản thân mình cũng khó bảo đảm, ai còn cứu được anh ta!”

Dương Oánh đứng sau Trình Kiêu, nhỏ tiếng khuyên ngăn: “Ngài Trình, đây là chuyện riêng của tôi, ngài đừng nhúng tay vào, tôi không muốn liên lụy đến ngài!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi