CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 751

“Chủ tịch Vương cứ tự nhiên!” Người đàn ông đối diện khách sáo nói.

Ánh mắt Vương Đỗ Lan nhìn lướt qua đám đông, vừa liếc mắt đã thấy được Tô Lương Tử trong trang phục lỳ lạ, sau đó là Trình Kiêu.

“Lâm Ngọc, chúng ta đi qua tìm cậu ta!” Vương Đỗ Lan nói.

“Vâng!”

Hai bên gặp nhau dưới đèn chùm pha lê trong đại sảnh.

Trình Kiêu nhìn thấy Vương Đỗ Lan, cố nén kích động trong lòng, vẻ mặt khen ngợi.

Hôm nay, Vương Đỗ Lan rõ ràng đã trang điểm tỉ mỉ, trên người khoác áo khoác lông màu trắng tuyệt đẹp, bên dưới là một chiếc váy dài phục cổ màu đen, trông tao nhã, xinh đẹp quý phái, ung dung khí thế.

Lâm Ngọc vẫn mặc bộ vest công sở màu đen nhưng vẫn xinh đẹp và có vẻ trí thức giống như trong trí nhớ của Trình Kiêu kiếp trước.

Nhưng có mấy người đàn ông hơn năm mươi tuổi đi theo phía sau Vương Đỗ Lan. Không ngờ một người trong đó là một võ giả cảnh giới Tiên Thiên!

Nhìn vẻ mặt ngạo mạn của võ giả kia, chắc hẳn ông ta được Vương Đỗ Lan cố ý mời tới. Xem ra, mẹ đã biết tới sự tồn tại của võ giả từ kiếp trước nhưng vẫn không nói cho anh biết.

“Chủ tịch Vương, chào bà!” Trình Kiêu cung kính hành lễ.

Sau đó, anh nhìn Lâm Ngọc mỉm cười: “Chị Lâm Ngọc, hôm nay chị thật xinh đẹp!”

Tô Lương Tử ở phía sau cảm thấy kinh ngạc. Sư phụ ông ta luôn nhìn đời bằng nửa con mắt này còn có lúc khiêm nhường như vậy!

Tô Lương Tử không khỏi âm thầm quan sát Vương Đỗ Lan, sau đó nhìn về phía Trình Kiêu. Sau khi nghe hai bên nói chuyện một lúc, ông ta đại khái đã đoán được vài điều.

“Thảo nào sư phụ bảo tôi đến Trung Châu này bảo vệ một người không hề liên quan, tôi cuối cùng đã hiểu rõ rồi.” Tô Lương Tử thầm nghĩ.

Vẻ mặt Lâm Ngọc phức tạp, không trả lời.

Vương Đỗ Lan liếc nhìn Tô Lương Tử phía sau Trình Kiêu, trong lòng thầm nghĩ: “Chắc người này là Trình đại sư trong truyền thuyết!”

Ánh mắt Vương Đỗ Lan chuyển từ trên người Tô Lương Tử sang Trình Kiêu, thản nhiên nói: “Cậu Trình, chúng ta lại gặp mặt.”

“Đúng lúc tôi có vài việc muốn xin ý kiến của cậu Trình!”

Trình Kiêu nói: “Mời Chủ tịch Vương cứ nói!”

Vương Đỗ Lan liếc nhìn đám người Nghiêm Đạo Minh phía sau, nói: “Hôm trước, có phải trợ lý Lâm Ngọc của tôi đã thuê cậu làm vệ sĩ cho cô ấy?”

Đám người Nghiêm Đạo Minh lập tức nhìn chằm chằm vào Trình Kiêu.

Trình Kiêu nhận ngay mà không hề e ngại: “Không sai.”

Vương Đỗ Lan lại hỏi: “Vậy có phải cậu đã bất kính với Vũ Lạc kim thoa  trong hội nghị thượng đỉnh nhỏ?”

Trình Kiêu khẽ cười, nói với vẻ mặt nói tùy ý: “Tôi muốn bất kính với cô ta, nhưng cô ta phải dám nhận mới được.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi