CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 782

Lưu Hoà Dân khiêm tốn cung kính nói: “Đúng, đúng, đúng, trí nhớ của phó thị trưởng Tống đúng là rất tốt.”

Tống Hoa Lương nhìn Tống Hoa An, cười bảo: “Anh cả, anh gọi em từ Thủ Đô về có phải đã dự đoán trước được tình cảnh này rồi không?”

“Mấy năm nay anh cả kinh doanh, ánh mắt rất chuẩn, rất ác! Người làm em đây vô cùng khâm phục!”

Mọi người đều sững sờ!

Anh cả!

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Khoan đã, Tống Hoa An, Tống Hoa Lương, tên của hai người giống nhau như thế, mọi người nên đoán ra từ sớm mới phải.

Một lúc sau Lưu Hoà Dân mới ngạc nhiên nói: “Đúng là khiến người khác bất ngờ, không ngờ phó thị trưởng Tống lại là em trai ruột của Chủ tịch Tống.”

Mọi người trong phòng cũng xì xào bàn tán.

“Thế mà bao nhiêu năm rồi chúng ta không phát hiện ra.”

“Chủ tịch Tống giấu kỹ thật!”

“Nghe nói phó thị trưởng Tống là ứng cử viên có triển vọng trở thành phó thị trưởng nhất trong nhiệm kỳ tới. Sau này thị trưởng Lỗ được điều đến tỉnh thì phó thị trưởng Tống sẽ được lên chức ngay. Tương lai rộng mở luôn!”

“Đúng thế, tới lúc đó Tống Hoa An giúp đỡ phó thị trưởng Tống trong giới kinh doanh, có thể tưởng tượng được tương lai của phó thị trưởng Tống sẽ tươi sáng thế nào!”

“Đến lúc ấy cho dù so sánh với Lôi nữ vương của Lĩnh Nam thì nhà họ Tống ở Trung Châu cũng không thua kém gì. Dù là tập đoàn Trường Hà của Lĩnh Bắc cũng chỉ có thể cúi đầu phục tùng!”

Trong sảnh, hầu như tất cả mọi người đều nhìn Tống Hoa An với vẻ hâm mộ.

Thành phố Trung Châu là khu đặc trị kinh tế của Á tộc, tuy không thể so sánh với tỉnh nhưng hơn các thành phố thông thường rất nhiều.

Mỗi đội ngũ lãnh đạo một nhiệm kỳ của Trung Châu đều là ứng cử viên tiến cử cấp quyết định cao nhất Á tộc trong tương lai.

Nếu là phó thị trưởng thành phố bình thường, có lẽ đến Mã Tài còn chưa chắc đã sợ, nhưng thành phố Trung Châu thì khác.

Phó thị trưởng của thành phố Trung Châu, đến Lôi nữ vương cũng không muốn đắc tội bừa bãi. Dù sao, phó thị trưởng của khu vực đặc biệt là sự tồn tại ai ai cũng biết.

Huống hồ, phó thị trưởng Tống tương lai đầy hứa hẹn, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì sau này sẽ lọt vào cấp quyết định cao nhất Á tộc.

Vương Đỗ Lan cứ ngỡ mình đã được cứu, lúc này sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

“Không ngờ phó thị trưởng Tống lại là em trai của Tống Hoa An, nhà họ Tống giấu kỹ thật. Chẳng trách nhà họ Tống có thể đánh bại bao nhiêu thế gia lâu đời ở Trung Châu chỉ trong vài năm ngắn ngủi, nhà bọn họ thật sự có rất nhiều con át chủ bài!”

“Tuy phó thị trưởng Tống không nói gì, không làm gì, chỉ đứng đó thôi cũng đã khiến người khác cảm thấy rất áp lực rồi.”

“Nếu muốn chèn ép phó thị trưởng Tống thì e là chỉ có thị trưởng Lỗ Trường Lâm thôi.”

Thị trưởng Trung Châu Lỗ Trường Lâm là người của nhà họ Lỗ đã có lịch sử hàng trăm năm ở tỉnh Đông Sơn. Nhà họ Lỗ mạnh hơn nhà họ Tống gấp mười lần, thậm chí Lôi nữ vương của Lĩnh Nam so với nhà họ Lỗ cũng còn kém hơn một bậc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi