CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

Chương 923

Những danh lưu của Giang Nam có tuổi tác hơi cao kia, bao gồm cả Diệp Tế Thế đồng loạt sửng sốt. Nhìn người đeo mặt nạ, trên mặt lộ ra vẻ sững sờ.

Có điều, phần lớn mọi người đều có vẻ mặt chết lặng, căn bản chưa từng nghe thấy cái tên Y Đường này.

Chú Tần nghe thấy tên của Y Đường, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi, thương thế trên người dường như cũng quên mất, sững sờ nhìn người đeo mặt nạ.

“Cậu là con trai của Y Đường!”

Ai là Y Đường, Y Đường là ai?

Nghe giống như có quan hệ với nhà họ Y.

Đám cậu chủ nhà giàu nhìn nhau, trên mặt ai nấy đều tràn ngập sự tò mò, bắt đầu nghe ngóng lẫn nhau.

Một bí mật của mấy chục năm trước được khui ra.

Y Đường, con nuôi của ông Y gia chủ, cũng là anh cả của Y Doấn.

Mặc dù là con nuôi, nhưng Y Đường lại là người thừa kế thứ nhất của nhà họ Y.

Chỉ tiếc, Y Đường về sau cấu kết với người ngoài, mưu hại lão gia chủ nhà họ Y, sau khi sự việc bị bại lộ, bị lão gia chủ nhà họ Y duổi khỏi nhà họ Y.

Y Doãn tiếp nhận vị trí gia chủ nhà họ Y.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Y Doấn lại để mẹ con Y Linh lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy.

Cũng chính bởi vì được bầu làm gia chủ nhà họ Y, để tránh bị ảnh hưởng, hơn nữa bị lão gia chủ nhà họ Y dùng tính mạng Của mẹ con Y Linh uy hiếp, Y Doãn mới thỏa hiệp, đưa mẹ con Y Linh giao cho Hàn Quốc Mạnh chăm sóc.

“Cậu thật sự là con trai của anh cả sao?”

Y Doãn sắc mặt kích động, tuy rằng năm đó Y Đường phản bội nhà họ Y, thậm chí cấu kết với người ngoài mưu hại lão gia chủ, nhưng, trong lòng Y Doãn, vẫn như cũ Xem anh ta như anh cả.

“Xem ra các người cũng không ngốc, bởi vì tôi lỡ miệng nói một câu, đã đoán ra thân phận của tôi.”

Người đeo mặt nạ chậm rãi nói, tháo mặt nạ xuống. : “A”

Sau khi nhìn thấy bộ mặt thật của người đeo mặt nạ, hầu hết mọi người đều sợ hãi kêu lên một tiếng.

Đó là một khuôn mặt như thế nào chứ!

Trên mặt tất cả đều là vết thương, có vết đao, vết bỏng, vết sẹo sau khi bị phỏng, diện mạo dữ tợn, hình dạng khủng bố.

Có mấy cô gái sau khi thấy nhan sắc như vậy thì bị sốc, thậm chí nôn khan ra tiếng.

Nhưng mà, hình dáng kia mơ hồ có thể nhìn ra dược hình dáng năm đó.

“Quả nhiên là cậu, Y Thành Diệu!” Y Doãn vẻ mặt bừng tỉnh nói.

“Năm đó đại ca bị đuổi khỏi nhà họ Y, nhưng lão gia chủ cũng không có giận cá chém thớt mấy cậu, nhưng là vài năm sau, tập thể mấy người rời khỏi nhà họ Y, sau đó mai danh ẩn tích, có phải đại ca dẫn các cậu đi hay không?”

Y Thành Diệu gật đầu: “Không sai, là ba tôi đón chúng tôi đi.”

Y Doãn cuối cùng cũng hiểu được chuyện năm đó: “Đại ca hiện tại sống thế nào?

Mọi người có khỏe không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi