CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 973

Mạc Trị Mệnh là thiên tài đứng đầu Dược Thần Cốc, là một người xem thuật luyện đan còn quan trọng hơn tính mạng của mình, thậm chí có thể xem là một kẻ điên cuồng chìm đắm trên chuyện luyện đan.

Có thể nói, ở Dược Thần Cốc, không ai có thể vượt qua ông ta về thuật luyện đan.

Có một vị cao thủ luyện đan như thế toạ trấn, muốn công kích một khách sạn dưới trướng của tập đoàn Đông Vương là chuyện dễ như trở bàn tay.

Còn về phương diện cao thủ võ đạo, nhà họ Yến chưa bao giờ thiếu.

Dù gì năm đó Yến Nam Thiên cũng có thể xem là cao thủ số một Á tộc mà!

Đển cả chiến thần thủ đô hiện nay Khương Vân Minh cũng chỉ là một tiểu bối vô danh trong thời đại của Yến Nam Thiên.

Thủ đô, nhà họ Vương, gia tộc đứng đầu tứ đại thế gia Vương Trạch năm dài trên ghế, yên lặng nghe thuộc hạ báo cáo.

“Thiếu gia, Yến Bắc Phi đã trở về từ Dược Thần Cốc, nghe nói vẻ mặt ông ta rất phấn khích, xem ra chắc chắn là Dược Thần Cốc đã đồng ý ra tay rồi!”

Vương Trạch cười haha: “Rất tốt, nếu Dược Thần Cốc phát động “Dược Thần Lệnh” là tốt nhất. Nhưng nếu không ép Dược Thần Cốc đến bước đường cùng thì chắc bọn họ sẽ không dễ dàng phát động Dược Thần Lệnh dễ dàng như thế đâu.

“Nhưng chỉ cần người của Dược Thần Cốc ra tay thì các công ty dưới trướng tập đoàn Đông Vương chắc chắn sẽ bị đả kích nặng nề. Với lại, nhà họ Yến chắc chắn sẽ không bỏ qua cho thẳng nhãi Trình Kiêu đó đâu. Tốt nhất là có thể khiển Yến Nam Thiên xuất quan luôn đi, vậy thì tên nhãi đó chắc chắn phải chết không nghỉ ngờ!”

“Thiếu gia dự liệu như thần, chúng ta không cần tốn một binh một tốt đã có thể diệt sạch tập đoàn Đông Vương và tên nhãi đó!” Tên thuộc hạ thật lòng bái phục.

“Tiếp tục theo dõi tình hình bên đó, có tin gì phải lập tức nói với tôi.” Vương Trạch không chút kiêu ngạo. Thiên tài trong lớp trẻ của nhà họ Vương đúng là không tầm thường.

“Vâng, thưa thiếu gia!” Tên thuộc hạ cung kính rời đi.

Sau khi hắn ta rời đi, trên mặt Vương Trạch bỗng hiện lên một nụ cười lạnh cổ quái: “Nhưng tôi lại hi vọng lần này tên nhãi đó lại cho Dược Thần Cốc và nhà họ Yến ăn một cú đau. Có thế thì Yến Nam Thiên mới xuất quan, Dược Thần Cốc mới phát động Dược Thần Lệnh.”

“Đến lúc đó, võ giả của nửa giới võ đạo đều sẽ ra mặt tấn công thằng nhấi đó, dù hắn ta có ba đầu sáu tay cũng phải chết thôi!”

“Hơn nữa, để dập tắt cơn thịnh nộ của giới võ đạo, chính phủ Á tộc cũng sẽ đứng ra lên tiếng. Đến lúc đó, tập đoàn Đông Vương chỉ có thể bị diệt!”

Có người nói, cao thủ đánh cờ có thể tính được ba nước. Không còn nghỉ ngờ gì nữa, Vương Trạch chính là một cao thủ như thế, nước đi này mượn đao giết người, kế lồng kế, không hắn không độc.

Khi Yến Bắc Phi đang tới Dược Thần Cốc cầu xin Mạc Tu Võ giúp đỡ thì Lôi nữ vương đã vội vã từ Lĩnh Nam tới Trung Châu để tìm Trình Kiêu Trình Kiêu đón tiếp cô ta trong phòng hội nghị của tập đoàn Đông Vương Lôi nữ vương có chút lo lắng, bà ta không quan tâm tới việc Lâm Ngọc đang ở bên cạnh, vừa gặp đã đi thắng vào chủ đề: “Anh Trình, lần này anh gây hoạ lớn rồi!”

Trình Kiêu ngôi trên ghế bình thản nói: “Ý bà là việc tôi giết chết Yến Minh Vũ?”

Lôi nữ vương gật đầu: “Anh có biết Yến Minh Vũ là cục cưng của nhà họ Yến, là hi vọng của nhà họ Yến không. Anh giết hắn ta, nhà họ Yến nhất định sẽ không bỏ qua!”

“Hơn nữa, sau lưng Yến Minh Vũ không chỉ đơn giản là Yến gia mà còn có cả Dược Thần Cốc.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi