CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 983

Trái tim Lâm Ngọc bỗng loạn nửa nhịp, cô vội mắng: “Nhóc con, chớ có nói bậy! Cậu mới bao lớn mà đã học người khác trêu cô gái?”

Trình Kiêu nhếch khóe miệng: “Tôi cũng kết hôn rồi.”

Lâm Ngọc: ‘…

“Nói chuyện chính, cậu tìm tôi làm gì?”

Lâm Ngọc nghiêm túc hỏi “Rốt cuộc tập đoàn Đông Vương gặp nguy cơ gì mà lại phải từ bỏ ngành dịch Vụ cung cấp ăn uống khó khăn lắm mới gây dựng được?” Trình Kiêu hỏi.

Săc mặt Lâm Ngọc thay đổi nhưng bình tĩnh lại rất nhanh: “Không có chuyên gì, cậu đừng nghe những lời đồn bên ngoài.”

“Tôi đã nghe thấy hết cuộc điện thoại của chị vừa rồi, nói cho tôi đi!” Trình Kiêu mặt đầy thành khẩn.

Lần này sắc mặt Lâm Ngọc thật sự thay đối.

“Chủ tịch nói chuyện này không để cậu nhúng tay. Cho nên cậu đừng để ý, từ bỏ ngành dịch vụ ăn uống chẳng qua là hành đồng điều chỉnh nghiệp vụ bình thường của tập đoàn Đông Vương thôi, căn bản không như bên ngoài đồn đại.”

Lâm Ngọc trả lời một cách chuyên nghiệp.

Trình Kiêu không hỏi tiếp, đợi một hồi, anh bồng nói: ‘Là nhà họ Yến đúng không?”

Sắc mặt Lâm Ngọc lãnh đạm, không nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô.

“Coi như chị không nói, tôi tra một cái cũng sẽ ra. Nếu như chị nói cho tôi biết rốt cuộc đã gặp phải khó khăn gì, có lẽ tôi có thể giải quyết giúp.” Trình Kiêu thản nhiên nói.

Lâm Ngọc suy nghĩ một lúc, chuyện này sớm muộn gì cũng không giấu được Trình Kiêu, không băng hôm nay nói thắng cho anh, tránh cho anh lại xảy ra chuyện gì.

“Cậu nói không sai, nhà họ Yến bắt tay với nhà họ Tống tiến hành chèn ép ngành dịch dụ ăn uống của tập đoàn.”

Vừa nói, Lâm Ngọc vừa kéo ngăn kéo lấy một tờ truyền đơn đưa cho Trình Kiêu “Đây là sản phẩm mới ra của ngành dịch vụ ăn uống của tập đoàn Hoa An, một khi cho ra mắt, lập tức cung không đủ cầu, đè toàn bộ ngành dịch vụ thực phẩm Trung Châu không ngóc đầu lên được.”

Trình Kiêu liếc nhìn tờ truyền đơn, anh khinh miệt cười nói: “Canh dưỡng sinh vạn năng? Đây là đồ do nhà họ Yến và nhà họ Tống bắt tay làm ra à? Tôi còn tưởng cái gì ghê gớm lắm!”

Lâm Ngọc nghiêm túc, giọng nói cũng có ý cảnh cáo: “Cậu tuyệt đối đừng khinh thường canh dưỡng sinh vạn năng này, tôi đã từng thử tác dụng của cái canh này rồi, hiệu quả thần kỳ!”

Trình Kiêu vẫn cười khinh miệt: “Cũng chỉ là đan dược và Dược Thần Cốc mà thôi, nó chỉ có thể chữa khỏi đau đớn bệnh tật bình thường trên người. Nếu chị muốn, tôi có thể cho chị cách điều chê thuốc trị trăm bệnh thật sự.”

Sắc mặt Lâm Ngọc thay đổi, không ngờ Trình Kiêu không cần uống thử thuốc kia mà đã đoán được tác dụng của nó ngay.

“Chữa khỏi tạm thời? Là ý gì?” Lâm Ngọc đè nỗi khiếp sợ trong lòng, cô nhạy bén nắm được điểm chính, hỏi lại.

Trình Kiêu nằm trên ghế, hời hợt nói: “Lấy trình độ Dược Thần Cốc, thuốc của họ chống đỡ nhiều nhất nửa tháng, chờ khi công dụng của thuốc hết, bệnh nhân sế lại phát bệnh như cũ. Hơn nữa đan dược này chỉ có tác dụng một lần, nếu đã uống rồi mà uống lại thì sẽ không còn tác dụng nữa.”

“Dùng lời của mọi người thì chính là thuốc này chỉ trị ngọn không trị gốc, giống như thuốc tê, tạm thời làm tê dại cái đau của bệnh nhân, chờ khi đến thời gian thì cái đau lập tức quay lại.”

Trên mặt Lâm Ngọc lộ vẻ hiếu rõ: “Thì ra là như vậy!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi