CHÀNG RỂ VÔ SONG

Chương 1017

Sự nghiệp bị hủy, cùng lắm sau này không thể làm đạo diễn nổi tiếng nhất để kiếm tiền, không thể hưởng thụ đãi ngộ tốt như bây giờ thôi. Nhưng đắc tội Tiêu Nhã thì sẽ không chỉ đơn giản như vậy, khả năng ngay cả mạng sống cũng mất luôn nữa là.

Hạ Sương và Dương Khiết thấy Tiêu Nhã bước vào thì đều bất ngờ.

“Chị Tiêu, sao chị lại đột nhiên đến đây?”, Dương Khiết hơi kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, chị cũng không thèm báo trước, chúng tôi không chờ mà ăn trước mất rồi”, Hạ Sương cũng vội nói.

Tiêu Nhã tức giận liếc đạo diễn Ngô, chẳng nói câu nào với ông ta. Cô ấy quay sang nhìn Hạ Sương và Dương Khiết, mặt mày lập tức cong cong, rất là thân thiết.

“Không sao, tôi ăn rồi. Ban nãy, tôi tiện đường đến gặp Tần Liên, thấy cô ấy đang lo lắng việc mình có thể lấy được vai nữ chính trong bộ phim này hay không, bèn giúp cô ấy đến đây xem thử. Ai ngờ nỗi lo của Tần Liên lại trở thành sự thật, đúng là có người dám không nhường vai diễn đó cho cô ấy”, Tiêu Nhã đáp.

Đạo diễn Ngô nghe vậy, trái tim lập tức rơi xuống hầm băng, cảm thấy mình tới số rồi.

Ban đầu, đạo diễn Ngô tưởng rằng người mới này là Hạ Sương nhìn trúng, và chỉ là một nghệ sĩ có vẻ khá quan trọng của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh mà thôi.

Nhưng giờ xem ra, người mới này hoàn toàn khác với những người khác, lai lịch của cô ấy đã vượt xa khỏi tưởng tượng của ông ta. Nếu có thể khiến Tiêu Nhã quan tâm như vậy, rồi còn chủ động đến đây thì đã quá rõ ràng rồi. Tần Liên kia cũng là bạn của Tiêu Nhã, cũng là người mà đạo diễn Ngô ông ta không thể đắc tội nổi.

Lúc này, trong lòng đạo diễn Ngô hối hận vô cùng, sao ban nãy mình lại nhanh mồm nhanh miệng từ chối thế chứ? Giờ chết chắc rồi, đắc tội Tiêu Nhã thì ông ta quả thật cũng hết cách.

Đạo diễn Ngô là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, cũng có khá nhiều mối quan hệ trong thành phố Thiên Kinh này, trong số đó, cũng quen kha khá thế gia mà còn rất thân thiết, họ thường giúp đỡ ông ta rất nhiều.

Nhưng mà, bọn họ chỉ là thế gia mà thôi. Nếu đối mặt với thế gia khác thì còn có thể giúp đỡ một chút, chứ đối mặt với Tiêu Nhã – bà chủ của quý tộc họ Tiêu, đạo diễn Ngô lại chẳng có quyền thương lượng hay sức chống cự nào. Còn những thế gia mà ông ta quen, e rằng khi biết đạo diễn Ngô đắc tội Tiêu Nhã, chuyện thứ nhất họ sẽ làm chính là rũ sạch quan hệ với ông ta, chứ đừng nói đến việc giúp hay đứng ra nói đỡ cho đạo diễn Ngô.

“Ừm, cái kia, bà chủ Tiêu à, tôi nghĩ chắc là có chút hiểu lầm rồi. Tôi chỉ nói cần thời gian để giải quyết chứ đâu có nói không cho cô ấy đảm nhận vai nữ chính trong bộ phim này đâu…”, đạo diễn Ngô khúm núm nói.

Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy, cười thầm trong bụng.

Ban nãy đạo diễn Ngô đã nói rất rõ là vai nữ chính kia đã ký hợp đồng, là chuyện không thể thay đổi được nữa. Vì vậy, không thể thay người và để Tần Liên đảm nhận vai diễn ấy.

Nhưng giờ, ông ta lại chợt đổi giọng, tự vả chan chát.

Có điều, Hạ Sương và Dương Khiết cũng không bóc mẽ. Hai cô cũng hiểu được suy nghĩ của đạo diễn Ngô, vì nhìn thấy Tiêu Nhã nên giờ không dám từ chối mà phải đồng ý.

Tiêu Nhã cười lạnh nhìn đạo diễn Ngô, lạnh nhạt nói: “Đạo diễn Ngô, ông chắc chưa? Đừng miễn cưỡng nhé”.

“Chắc, chắc mà. Cô yên tâm, vai nữ chính của bộ phim này nhất định sẽ do cô ấy đảm nhận và không có một sự thay đổi nào hết!”, đạo diễn Ngô vội vàng đáp, sợ khiến Tiêu Nhã không hài lòng rồi rước họa vào người.

“Được”, Tiêu Nhã gật đầu, nói: “Thôi, mọi người ăn tiếp đi, tôi còn có chuyện cần làm, đi trước đây”.

“Ơ, chị Tiêu đi luôn ạ?”, Hạ Sương hỏi. Cô ấy cũng cảm thấy hơi ngại, chút chuyện nhỏ này mà cũng để Tiêu Nhã tự mình đến giúp đỡ.

“Không sao, chị còn có việc, đi trước nhé”, Tiêu Nhã nói xong bèn rời đi luôn.

Cả quá trình Tiêu Nhã đi vào và rời đi chỉ trải qua vài phút, nhưng lại tác động cực lớn đến tình hình trong phòng.

Sau khi xác định Tiêu Nhã đã rời khỏi đây, đạo diễn Ngô mới ngồi xuống, mặt mày đầy mồ hôi lạnh thở hổn hển. Hiển nhiên ban nãy ông ta đã bị Tiêu Nhã dọa sợ chết khiếp.

Đến tận lúc này, ông ta còn hoảng sợ không thôi, không ngờ đường đường là bà chủ của thế lực đứng đầu như quý tộc họ Tiêu, lại vì vai diễn của một nghệ sĩ mà tự mình đến đây, quả thật khiến người ta hết sức kinh ngạc.

“Đạo diễn Ngô, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ”, lúc này, Hạ Sương bưng ly rượu lên nói.

“Được, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ”.

Đạo diễn Ngô cũng vội bưng ly rượu lên đáp, rồi uống một hơi cạn sạch.

Ban nãy, đạo diễn Ngô đã tận mắt nhìn thấy Tiêu Nhã đến, còn chứng kiến quan hệ giữa Tiêu Nhã với Hạ Sương và Dương Khiết quả thật rất thân thiết. Vì thế, giờ ông ta không dám đắc tội hai cô, mà còn phải tạo mối quan hệ tốt với họ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi