CHÀNG RỂ VÔ SONG

Chương 1098

Mà khi nghe thấy La Văn nói thế, anh cũng kinh ngạc đến ngây người.

Mặc dù chỉ mới quen Trương Thiên Sơn không lâu, nhưng Lâm Hàn đã coi ông ta như anh em của mình.

Giờ nghe thấy Trương Thiên Sơn gặp nặn, Lâm Hàn lập tức lo lắng không thôi, vội vàng hỏi: “Trương Thiên Sơn đã xảy ra chuyện ư? Mau kể tôi nghe mọi chuyện đi!”

Trước cửa biệt thự núi Vân Mộng.

Lâm Hàn nhìn mấy người La Văn, vô cùng ngạc nhiên.

Khoảng thời gian trước, Lâm Hàn đã cảm thấy có gì đó không đúng, số điện thoại của Trương Thiên Sơn hoặc là không gọi được, hoặc là người nghe máy không phải ông ta.

Tối hôm qua còn có đàn em của Trương Thiên Sơn dùng điện thoại của ông ta gọi đến.

Chuyện như vậy chắc chắn không thể xảy ra với Trương Thiên Sơn, dù Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện gì cũng không đến mức như vậy.

Nhưng khoảng thời gian trước, Trương Thiên Sơn lại có như thế, sau đó Trương Thiên Sơn cũng từng gọi điện thoại ôn chuyện cũ với Lâm Hàn.

Lại thêm việc Trương Thiên Sơn là đại bàng núi vùng Bắc Đông, thế lực vô cùng mạnh mẽ, Lâm Hàn theo bản năng cho rằng Trương Thiên Sơn sẽ không xảy ra chuyện gì.

Cho nên lúc trước, Lâm Hàn cũng không nghĩ nhiều, chỉ xem mọi thứ như ảo giác của mình, Trương Thiên Sơn chỉ đang bận chuyện gì đó, chứ không phải xảy ra chuyện.

Nhưng bây giờ sau khi xuất hiện cảnh này, Lâm Hàn càng cảm thấy không đúng.

Phải biết rằng lần này vùng Bắc Đông và vùng Hoa Đông hợp tác, lúc trước Lâm Hàn đã giao hẹn với Trương Thiên Sơn rồi, chỉ làm ăn chính đáng, sau đó Tạ Kiến Bình lại làm ra chuyện như vậy, thật sự không đúng lắm.

Sau đó nói chuyện hai lần với người sử dụng điện thoại của Trương Thiên Sơn kia, bây giờ nghĩ lại cũng cực kỳ sai.

Lúc này La Văn cũng vội vàng giải thích với Lâm Hàn, nói hết những gì anh ta biết cho Lâm Hàn nghe.

Sau khi nghe xong, sắc mặt Lâm Hàn lập tức thay đổi.

“Nếu nói thế, có lẽ người tôi nói chuyện lúc trước là Tạ Kiến An, Tạ Kiến An phản bội Trương Thiên Sơn rồi bắt ông ta lại, Tạ Kiến An này có quan hệ như thế nào với Tạ Kiến Bình?”, Lâm Hàn vội hỏi.

“Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình là anh em, đều được đại bàng núi Trương Thiên Sơn cứu rồi nhận nuôi từ nhỏ, lần này hai anh em lại cùng nhau phản bội, Tạ Kiến Bình đến thành phố Đông Hải thật ra cũng là muốn bàn chuyện làm ăn Vùng Xám, kiếm lời nhiều hơn, sau đó lôi kéo rất nhiều thế lực ở vùng Bắc Đông, khiến những thế lực kia chịu thừa nhận thân phận đại bàng núi mới của Tạ Kiến An, anh Lâm, xin anh mau chóng bắt Tạ Kiến Bình lại!”, La Văn nói.

Vì lúc trước La Văn bị Tạ Kiến An nhốt trong mật thất của mình, khi đó Tạ Kiến An cũng không ngờ La Văn lại có cơ hội chạy trốn, hơn nữa mật thất còn quá nhỏ. Cho nên lúc mấy người Tạ Kiến An bàn bạc kế hoạch cũng không hề tránh né La Văn, khiến La Văn ngoài ý muốn trốn ra được biết hết tất cả kế hoạch của Tạ Kiến An.

Nghe vậy, sắc mặt Lâm Hàn hơi thay đổi, bây cười cuối cùng anh cũng hiểu rõ mọi chuyện.

Chẳng trách trước đó Lâm Hàn cảm thấy Tạ Kiến Bình này hơi kỳ lạ, cả Tạ Kiến An nói chuyện điện thoại với mình cũng thế, thì ra là như vậy.

“Yên tâm đi, Tạ Kiến Bình muốn kinh doanh Vùng Xám đã bị tôi bắt rồi, bây giờ đang bị nhốt ở chỗ đàn em của tôi, kế hoạch làm ăn của bọn họ đã thất bại, bây giờ tôi sẽ bảo đàn em đưa Tạ Kiến Bình đến đây”, Lâm Hàn nói thẳng.

Dứt lời, anh nhanh chóng gọi điện thoại cho Ngô Xuyên.

Ngô Xuyên ở bên kia đang lười biếng ngủ nướng, nghe tiếng điện thoại reo thì hơi mất kiên nhẫn nhìn một cái, thấy là Lâm Hàn gọi đến thì lập tức ngồi dậy, vội vàng nghe máy.

“A lô, anh Hàn, có chuyện gì sao?”, Ngô Xuyên hỏi thẳng.

Lúc này giọng điệu của Lâm Hàn hơi lạnh lùng, sau khi biết Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện, anh có hơi bực bội.

“Ngô Xuyên, Tạ Kiến Bình và mấy đàn em của ông ta vẫn còn ở chỗ anh chứ? Mau chóng đưa tới đây cho tôi, chú ý một chút, không được để ai chạy trốn, nếu không anh chịu trách nhiệm”, Lâm Hàn ra lệnh.

Nghe vậy, Ngô Xuyên không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng cũng không nghĩ nhiều, cứ làm theo những gì Lâm Hàn nói là được.

“Anh Hàn yên tâm, người đều ở đây, được theo dõi rất sát sao, không ai trốn được cả, tôi sẽ đưa hết đến cho anh!”, Ngô Xuyên đáp.

La Văn ở bên cạnh thấy thế thì thầm thở phào, kế hoạch bên phía Tạ Kiến Bình chưa thành công, mấy người Tạ Kiến Bình còn bị Lâm Hàn bắt lại hết, đây thật sự là một tin tức tốt với bọn họ.

Nhưng La Văn cũng hiểu Tạ Kiến An vẫn còn kế hoạch dự phòng kia, trong lòng có hơi lo lắng, lo lắng vùng Bắc Đông sẽ bị biết bao nhiêu thế lực chia cắt, lo lắng cho sự an toàn của Trương Thiên Sơn.

“Đừng như thế nữa, mau đứng dậy đi vào bàn bạc kế hoạch đi, Trương Thiên Sơn có ơn với tôi, chúng tôi từ lâu đã xem nhau như anh em, bây giờ Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện này, tôi nhất định sẽ ra tay giúp đỡ!”, Lâm Hàn nói với mấy người La Văn vẫn còn quỳ dưới đất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi