CHÀNG RỂ VÔ SONG

Chương 1139

Lâm Hàn biết Trương Thiên Sơn rất được nhóm người La Văn tôn trọng và tôn kính, nhưng ông ta lại gặp thảm cảnh thế này thật sự khiến người khác đau lòng.

Lúc này các cảnh sát từ phía sau cũng chạy tới, Lâm Hàn tìm người phụ trách của họ và cảm ơn sự giúp đỡ lần này, bảo họ bỏ lệnh phong toả thành phố, dọn dẹp hiện trường, chuyện còn lại không cần họ giúp nữa.

Sau khi La Văn trút giận được một hồi, Lâm Hàn mới bước đến kéo anh ta ra.

“Được rồi, đưa về trang viên đã rồi tính tiếp, xử lý Tạ Kiến An thế nào tôi sẽ giao hết cho các anh, nhưng nếu bây giờ đánh chết Tạ Kiến An thì dễ dàng cho ông ta quá”, Lâm Hàn kéo La Văn ra.

Trạng thái của La Văn lúc này không ổn lắm, nghe Lâm Hàn nói xong thì hoàn hồn, trút giận thì trút giận nhưng không thể cứ đánh chết Tạ Kiến An như vậy.

Tạ Kiến An làm ra chuyện đại nghịch bất đạo mà tàn nhẫn như thế, không thể để ông ta chết đơn giản vậy được.

Ít nhất cũng phải cho ông ta cảm nhận những hình phạt tàn khốc mà Trương Thiên Sơn từng chịu mới được.

Huống hồ, La Võ và Uông Nghĩa còn chưa về, xử lý thế nào cũng phải xem ý họ.

Sau đó Lâm Hàn và các cao thủ nhà họ Lâm hộ tống Tạ Kiến An về trang viên.

Những chuyện còn lại ở ngoại ô thành phố cứ giao cho cảnh sát lo liệu là được rồi.

Sau khi về đến trang viên, Lâm Hàn lệnh cho cao thủ nhà họ Lâm canh gác nghiêm ngặt, không cho phép Tạ Kiến An và bất kỳ tên đàn em nào của ông ta có cơ hội chạy thoát, sau đó anh bảo La Văn đi nghỉ ngơi, xử lý nhóm Tạ Kiến An và những thế lực vùng khác liên minh với ông ta thế nào thì mai tính.

La Văn đồng ý, anh ta cũng đã mấy ngày rồi chưa chợp mắt, thấy Tạ Kiến An đã bị các cao thủ của Lâm Hàn canh giữ nghiêm ngặt thì cũng yên tâm đi nghỉ ngơi.

Sau khi Lâm Hàn thành công bắt được nhóm người Tạ Kiến An, tối hôm đó thành phố Phụng Thiên đã được dỡ bỏ lệnh phong toả.

Đối với hầu hết mọi người dân, họ đều không biết chuyện gì đã xảy ra.

Mà hầu hết các thế lực cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng chỉ có một số ít người bao gồm Lâm Hàn biết lý do của tất cả những điều này.

Nếu Tạ Kiến An không mạo hiểm ra khỏi thành phố Phụng Thiên thì ít nhất lệnh phong toả thành phố sẽ kéo dài vài ngày, chỉ vì Lâm Hàn muốn bắt được Tạ Kiến An, chỉ vì quyết định của nhà họ Lâm.

Ngày hôm sau khi trời vừa sáng, hai đoàn xe trở về trang viên thành phố Phụng Thiên.

Người trong hai đoàn xe đều có vẻ mệt mỏi, đi đường đã lâu không được nghỉ ngơi đàng hoàng.

Sau khi vào đến cửa trang viên, hai đoàn người nhìn thấy những khuôn mặt lạ hoắc đang canh giữ lối vào trang viên, họ tưởng kế hoạch của Tạ Kiến An đã thành công nên hơi bất ngờ.

Sau đó hai đoàn người vội vàng xuống xe tập hợp, chuẩn bị tấn công.

Mà hai đoàn người này chính là La Võ và Uông Nghĩa vội vàng quay về từ phương Bắc, họ dẫn theo gần một nửa số cao thủ dưới quyền Trương Thiên Sơn đi.

Gần một nửa số cao thủ còn lại hoặc là thuộc hạ của Tạ Kiến An, nghe lệnh Tạ Kiến An hơn Trương Thiên Sơn, hoặc là những độc thủ đã hạ gục nhóm Tạ Kiến An.

Mà cao thủ nhà họ Lâm thấy thế thì đương nhiên không hề hoảng loạn, thông báo cho người nhà họ Lâm phía sau rồi chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Ngay khi hai đoàn người đang giương cung bạt kiếm thì Ngô Xuyên, người trực ban buổi sáng hôm nay nhận ra Uông Nghĩa, anh ta vội vàng bước tới ngăn hai bên giao chiến.

“Dừng lại, dừng lại, mọi người đều cùng một phe cả, đừng hiểu lầm!”, Ngô Xuyên vội vàng chạy vào giữa hai bên rồi nói.

Các cao thủ nhà họ Lâm đương nhiên biết Ngô Xuyên, biết anh ta là thuộc hạ đắc lực của Lâm Hàn, thậm chí họ còn khá tôn trọng Ngô Xuyên.

Mà Uông Nghĩa cũng biết Ngô Xuyên, biết anh ta là thuộc hạ của Lâm Hàn.

“Đây là?”, Uông Nghĩa nghi ngờ hỏi, hiển nhiên những cao thủ đang canh gác này cùng phe với Ngô Xuyên.

Lúc này Ngô Xuyên cũng giải thích: “Quân liên minh với Tạ Kiến An đã bị người của cậu Lâm đưa tới hạ gục toàn bộ rồi. Đây đều là người của cậu Lâm, là người của mình, các cậu mau vào đi, tôi đi thông báo cho cậu Lâm và La Văn”.

Sau đó Ngô Xuyên cũng giải thích cho các cao thủ nhà họ Lâm: “Những người này là thuộc hạ trung thành của Trương Thiên Sơn, đều là người của mình”.

Sau khi được Ngô Xuyên giải thích, người của hai bên lúc này mới hiểu ra đều là người của mình nên ngừng giao chiến.

Ngay sau đó, nhóm người Uông Nghĩa và La Võ được đưa vào trang viên.

Bởi vì cao thủ nhà họ Lâm gác cổng trang viên đã thông báo cho cao thủ nhà họ Lâm ở trong, lúc này không ít các cao thủ nhà họ Lâm đã vội chạy ra.

Bây giờ được thông báo chỉ là hiểu lầm thì mọi người mới thôi, lần lượt rời đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi