CHÀNG RỂ VÔ SONG

Chương 1152

Sau khi nghe Tiêu Nhã nói xong, Lâm Hàn đã hiểu ý cô ấy.

Chủ yếu là Tiêu Nhã lo thực lực của nhà họ Tiêu hiện tại kém xa Lâm Hàn, nếu liên minh thì không thể mang lại lợi ích gì cho anh.

Cũng giống như lần này, nếu nhà họ Lâm gặp khó khăn, nhà họ Tiêu cũng chỉ có mấy chục cao thủ, không thể giúp được gì cho Lâm Hàn.

Mà nếu nhà họ Tiêu giúp được thì thực ra Lâm Hàn cũng chẳng cần đến họ, anh có thể tự giải quyết.

Mà trên thực tế Lâm Hàn biết rằng tuy thực lực của nhà họ Lâm hơn nhà họ Tiêu, nhưng mọi mặt ở Hoa Hạ lại không được mạnh lắm, mà đây lại là những phương diện quý tộc cực kỳ giỏi, vậy nên nhà họ Tiêu vẫn có giá trị rất lớn để liên minh.

Mặt khác, liên minh với nhà họ Tiêu cũng là dựa vào thực lực của bản thân Lâm Hàn chứ không phải thực lực của nhà họ Lâm, hai điều này có ý nghĩa khác nhau, với Lâm Hàn mà nói đương nhiên vẫn rất cần thiết.

Nhưng đương nhiên Lâm Hàn không thể nói hết những điều này cho Tiêu Nhã, chuyện của nhà họ Lâm chắc chắn không tiện nói cho người ngoài.

Lâm Hàn mỉm cười giải thích cho Tiêu Nhã: “Về mặt cao thủ đúng là nhà họ Tiêu hơi yếu, các cô cũng không giúp được tôi, nhưng trong những phương diện khác thì không phải vậy. Ví dụ như tôi muốn tiến quân vào sản nghiệp ở thành phố Thiên Kinh cần nhà họ Tiêu giúp đỡ rất nhiều, tôi nghĩ chúng ta có thể tiếp tục liên minh”.

Tiêu Nhã nghe xong thì khẽ gật đầu.

Xét về sản nghiệp thì đúng là quý tộc cắm rễ rất chắc, nhà họ Tiêu cũng vậy, họ có thể giúp đỡ Lâm Hàn rất nhiều.

Nhưng những điều này dường như vẫn chưa đủ để trở thành lý do liên minh, dù sao Lâm Hàn tìm những thế lực khác phối hợp với thực lực của anh cũng có hiệu quả rất tốt.

Đột nhiên Tiêu Nhã có chút nghi ngờ về mục đích liên minh của Lâm Hàn.

Tiêu Nhã ngờ vực nhìn Lâm Hàn nhưng không nhìn ra bất cứ điều gì.

Suy đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra được lý do khác, cô ấy chỉ đành không nghĩ nữa. Dù sao bất kể là lý do gì thì với nhà họ Tiêu cũng là một chuyện tốt, có được đồng minh mạnh như Lâm Hàn, Tiêu Nhã tin rằng sau này trong hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh, nhà họ Tiêu có thể giành được nhiều sản nghiệp hơn, thu được nhiều lợi ích hơn trong cuộc cạnh tranh ở Thiên Kinh sau này.

Thậm chí nhà họ Tiêu còn hy vọng có thể áp đảo được nhà họ Chu, trở thành quý tộc lớn mạnh nhất Thiên Kinh.

“Được rồi, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ”, Tiêu Nhã mỉm cười nói với Lâm Hàn.

Lâm Hàn mỉm cười và khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

Trong lòng Tiêu Nhã đã có sẵn một số dự định, đó là trong hội nghị quý tộc nhà họ Tiêu sẽ lấy ít sản nghiệp hơn, nhường bớt cho Lâm Hàn.

Xét về thực lực thì thực tế để nhà họ Tiêu làm thế lực phụ của Lâm Hàn cũng không quá.

Mặc dù nghe có vẻ hơi cường điệu, thế lực hàng đầu Hoa Hạ, đường đường là một quý tộc lại làm thế lực phụ cho những người khác. Nhưng Tiêu Nhã biết, thực ra không hề quá chút nào.

Dù sao dựa theo thực lực trước mắt, nếu Lâm Hàn muốn thì anh có thể tiêu diệt cả nhà họ Tiêu.

Tuy nhiên Lâm Hàn không đề cập đến những điều này, với tính cách của Tiêu Nhã, cô ấy cũng không muốn nhà họ Tiêu làm thế lực phụ cho thế lực khác, vậy nên cũng không đề cập đến.

Nhưng về vấn đề phân chia lợi ích, Tiêu Nhã đã chuẩn bị sẵn sàng để mang lại cho Lâm Hàn nhiều quyền lợi hơn so với kế hoạch ban đầu. Dù sao thế lực của anh lớn mạnh như thế, đương nhiên xứng đáng được chia nhiều lợi ích hơn.

Chẳng mấy chốc đã đến buổi trưa.

Vì chuyện của Trương Thiên Sơn, đoàn người Lâm Hàn không thể tổ chức tiệc ăn mừng lần này mà chỉ ăn uống đơn giản.

Sau khi ăn xong, Lâm Hàn tiễn Tiêu Nhã và các cao thủ nhà họ Tiêu đến hỗ trợ ra về.

Dù sao chuyện ở đây cũng đã gần kết thúc, không cần cao thủ nhà họ Tiêu giúp nữa, họ không cần tiếp tục ở lại đây, để họ đi về giải quyết chuyện của mình thì hơn.

Còn về việc bao vây tấn công của nhiều thế lực các vùng khác có thể sẽ mở ra sau này, Lâm Hàn cũng chẳng bận tâm. Thế lực Vùng Xám của Bắc Đông có Lâm Hàn và nhà họ Lâm giúp đỡ nên không hề sợ bị chúng tấn công, cũng không cần nhà họ Tiêu giúp sức.

Trên quảng trường trước sảnh trang viên, các cao thủ nhà họ Tiêu đã tập hợp và sẵn sàng rời đi.

“Dù thế nào tôi cũng phải cảm ơn sự giúp đỡ của nhà họ Tiêu lần này, tôi không tiễn mọi người đi nữa, lần sau đến thành phố Thiên Kinh chúng ta sẽ lại gặp”, Lâm Hàn nói với nhóm người nhà họ Tiêu.

Mặc dù Lâm Hàn không quen những cao thủ nhà họ Tiêu này, nhưng cũng biết mặt hầu hết. Lần trước trong trận chiến quý tộc ở Thiên Kinh, Lâm Hàn cũng kề vai sát cánh với họ nên khá quen thuộc, đương nhiên cũng không cần để ý quá nhiều đến lễ nghi.

Mà Lâm Hàn và Tiêu Nhã đã hẹn gặp nhau trên hội nghị quý tộc, hội nghị cũng đã sắp diễn ra.

Các cao thủ nhà họ Tiêu đều cúi đầu chào Lâm Hàn, sau đó lên xe chuẩn bị rời đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi