CHÀNG RỂ VÔ SONG

Chương 1214

Sau đó, Lâm Hàn bèn chuyên tâm lái xe đến thành phố Phụng Thiên, trên đường có ghé mấy trạm dừng chân nghỉ ngơi một chút.

Mãi đến tối, bầu trời được bao phủ bởi một màu đen tuyền, Lâm Hàn mới ra cao tốc, chạy vào thành phố Phụng Thiên.

Vừa ra khỏi cao tốc không bao lâu, Lâm Hàn đã thấy có mấy chiếc xe đậu ở đẳng trước, bên cạnh có vài người đứng đợi, trông thì là đám Ngô Xuyên.

Lâm Hàn ngừng xe, bước xuống.

“Chẳng phải đã bảo anh cứ bận việc của mình, không cần đến đón tôi sao?”, Lâm Hàn xuống xe nói.

Ngô Xuyên cười bước tới, nói: “Anh Hàn, tới đón anh cũng không chậm trễ công việc, có sao đâu mà. Chắc anh đi đường mệt rồi đúng không? Mau lên xe đi, tôi đã đặt bàn rồi, đi ăn rồi còn về nghỉ ngơi nữa”.

Ngô Xuyên nói xong bèn mở cửa của một chiếc xe ra.

Lâm Hàn gật đầu, ngồi vào trong.

Kế tiếp, đoàn người bèn chạy vào thành phố Phụng Thiên.

Trong thành phố Phụng Thiên.

Dưới ánh đèn nê – ông, đoàn xe của Lâm Hàn thong thả lăn bánh.

Sau khi Lâm Hàn tới đây bèn ngồi vào xe Ngô Xuyên, còn xe của anh thì được đàn em của Ngô Xuyên lái về.

Lúc này, Lâm Hàn ngồi trong xe, nhìn cảnh đêm bên ngoài không khỏi hơi cảm khái.

Phụng Thiên này cũng được xem như là một thành phố khá đặc sắc. Lần trước, Lâm Hàn và đám Ngô Xuyên đi Thiên Kinh đối phó nhà họ Khương, có ghé ngang qua đây. Lúc ấy là lần đầu bọn anh đến Phụng Thiên vì làm quen với Trương Thiên Sơn, để mở rộng thể lực của mình.

Khi ấy khá bận nên đám Lâm Hàn chỉ đi dạo một chút, rồi thưởng thức vài món ăn đặc sản ở đây.

Không ngờ chẳng mấy chốc, anh lại đến đây lần nữa. Nhưng lần này, Trương Thiên Sơn đã mất và các thế lực vùng xám ở Bắc Đông cũng về túi anh. Quả là sự đời xoay vần.

“Đúng là một thành phố đẹp, đợi sau này có rảnh sẽ đi dạo tiếp vậy, tốt nhất là có thể dẫn theo cả Dương Lệ luôn”, Lâm Hàn nghĩ bụng.

Mà lúc này, Ngô Xuyên ngồi cùng bàn với Lâm Hàn thì có chút muốn nói lại thôi.

Trong khoảng thời gian này, anh ta vội vàng xử lý chuyện các thế lực vùng xám ở Bắc Đông, nên cũng bận bù đầu bù cổ.

Chuyện khác còn dễ bàn, vì dưới tay Ngô Xuyên và Lâm Phong có rất nhiều cao thủ, về mặt thực lực hoàn toàn đè bẹp bọn họ. Nếu đám thế lực kia không ngoan ngoãn hay chơi mánh khóe gì đó, anh ta có thể giải quyết họ trong vòng một nốt nhạc.

Tuy không thể khiến cho phần lớn các thế lực vùng xám ở Bắc Đông thật lòng quy thuận, nhưng làm họ tạm thời nghe theo vẫn không thành vấn đề.

Chỉ là, bảo họ ngừng kinh doanh phi pháp, chuyển sang làm ăn hợp pháp thì có hơi rắc rối. Dù sao, vốn dĩ họ cũng là người trong vùng xám, xưa nay vẫn buôn bán bất hợp pháp, nên đó là ngành nghề kiếm cơm manh áo của họ rồi.

Hiện nay, bảo họ ngừng kinh doanh luôn thì đúng là cực kỳ phiền phức, ai cũng kêu rên.

Tuy Ngô Xuyên hiểu làm ăn phi pháp thì càng về sau sẽ càng khó đi, thậm chí lỡ gặp phải vấn đề gì sẽ mất trắng trong một đêm. Còn kinh doanh hợp pháp lại khác, có lẽ lúc đầu cần phải bỏ ra một nguồn vốn kha khá, lợi nhuận kiếm được cũng ít hơn. Nhưng khi càng ổn định, đặc biệt là có thể mở rộng quy mô phát triển thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền, mà còn bền vững lâu dài.

Chưa nói tới khác, điển hình có công ty bất động sản, app live stream Sa Ngư và siêu thị Hoa Nhuận.

Lúc trước, tình hình ba công ty ấy như thế nào, Ngô Xuyên là đàn em thân tín của Lâm Hàn nên hiểu rất rõ, cũng biết lợi nhuận của chúng mang lại thua xa khi kinh doanh phi pháp.

Nhưng càng về sau, mọi thứ đã dần thay đổi, dưới sự giúp đỡ của Lâm Hàn và bản thân tự mình cố gắng, ba công ty kia đã dần đi vào quỹ đạo và càng ngày càng phát triển. Vì thế, lợi nhuận cũng tăng dần.

Đặc biệt, sau đó nhờ Lâm Hàn nên đã nhận được sự hỗ trợ và hợp tác của quỹ đầu tư Nhân Phàm. Ba công ty ấy lập tức có bước nhảy vọt, tiền vô như nước.

Hơn hết, ba công ty đó đều thuộc hình thức kinh doanh hợp pháp, nên sẽ không phải lo xảy ra sự cố hay vấn đề pháp lý nào hết.

Nhưng hiểu thì hiểu, Ngô Xuyên lại không thể khiến tất cả các thế lực vùng xám ở đây cũng hiểu. Một mặt, có nói bọn họ cũng không tin. Mặt khác, đó lại là chuyện riêng của Lâm Hàn, nên anh ta không tiện nói ra.

Vì thế, giờ Ngô Xuyên lùi cũng không được mà tiến cũng không xong, chẳng biết giải quyết như thế nào.

Ngô Xuyên biết kế tiếp Bắc Đông hợp tác với quỹ đầu Nhân Phàm thì sẽ khiến đám thế lực vùng xám kia tin tưởng hơn, nhưng đó cũng cần một thời gian nhất định.

Sự hợp tác giữa hai bên vừa mới nối lại, vẫn chưa bắt đầu. Mà dù có bắt đầu thì cũng cần thời gian mới thấy được hiệu quả rõ rệt cùng nguồn thu khả quan. Tóm lại là phải có thời gian.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi