CHÀNG RỂ VÔ SONG

Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ TruyệnApp trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.com. Xin cảm ơn!
**********



Chương 220: Chấn động giới livestream "Vậy là tốt rồi".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn thở phào một hơi: "Bác sĩ nói với tôi, quá trình xạ trị rất thuận lợi, phải làm khoảng bốn lần thì mới tiêu diệt hết được các tế bào ung thư. Nghỉ ngơi một thời gian là chị có thể khỏi hẳn và xuất viện".

"Lâm Hàn, cảm ơn cậu nhiều lắm. Tôi cũng không biết phải đền đáp cậu thế nào..."

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Triệu Nhu nhìn Lâm Hàn, trong đôi mắt to lấp lánh nước mắt.

Nếu không phải có Lâm Hàn thì cô ấy cho rằng mình đã chết rồi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Cho dù bệnh viện đa khoa cảnh sát vũ trang có mở thiết bị xạ trị thì cô ấy cũng không đủ khả năng kinh tế để chi trả.

"Đối với tôi thì nó chỉ là chuyện nhỏ thôi".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn cười: "Đây là phòng bệnh chăm sóc tốt nhất, chị Nhu, giờ chị cần làm chính là yên tâm nghỉ ngơi cho tốt để điều trị cơ thể. Có yêu cầu gì thì có thể nói với tôi bất cứ lúc nào".

"Ừm".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Triệu Nhu gật đầu, nói tiếp: "Mấy ngày tôi nằm viện, sinh hoạt hằng ngày của Tiểu Hàm..."

"Để tôi chăm sóc cho, tôi sẽ dẫn cô bé về nhà", Lâm Hàn xoa cằm nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Dẫn về nhà, có tiện không vậy?"

Triệu Nhu hơi do dự nói: "Cậu đã kết hôn, lại dẫn một đứa trẻ về nhà, lỡ vợ cậu tức giận hay gì đó".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Yên tâm đi, vợ tôi rất sáng suốt, chị không phải lo, Tiểu Hàm ở chỗ tôi sẽ được chăm sóc thật tốt", Lâm Hàn nói đầy chắc chắn.

"Ừm", Triệu Nhu yên tâm.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nói chuyện thêm một lúc, Triệu Nhu bảo mệt rồi ngủ.

Lâm Hàn dẫn Tiểu Hàm rời khỏi bệnh viện, trước khi đi, anh còn dặn y tá phải chăm sóc cho Triệu Nhu thật tốt, y tá đương nhiên là gật đầu đồng ý.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Anh Lâm Hàn ơi, anh muốn dẫn em đến nhà của anh ạ?"

Tiểu Hàm ngồi bên ghế phụ, chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Lâm Hàn hỏi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Đúng rồi nè!"

Lâm Hàn nhéo nhéo khuôn mặt non nớt của Tiểu Hàm, cô bé đáng yêu này thật là dễ thương.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Nhà anh ở đâu vậy anh?", Tiểu Hàm tò mò hỏi.

"Đến rồi em sẽ biết".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn khởi động xe, khoảng nửa tiếng sau đã trở về biệt thự núi Vân Mộng.

"Oa! Anh Lâm Hàn ơi, nhà anh lớn ghê, đẹp quá à!"

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Tiểu Hàm bước vào phòng khách, thấy trang trí bên trong thì phấn khích nhảy cẫng lên:

"Từ trước tới giờ, em chưa thấy căn nhà nào đẹp như vậy luôn á!"

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Ha ha, mấy ngày chị Nhu dưỡng bệnh, anh sẽ chăm sóc cho em. Em cứ coi đây là nhà mình đi, muốn ăn hay chơi cái gì chỉ cần nói ra là được", Lâm Hàn cười bảo.

"Vâng ạ!"

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Tiểu Hàm vui vẻ hô lên.

"Hử? Lâm Hàn, đứa nhỏ kia từ đâu ra vậy?", Dương Cảnh Đào đang ngồi trên sô pha nhìn thấy Tiểu Hàm thì nhướng mày hỏi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Anh Lâm Hàn ơi, ông ấy là ai thế?"

Tiểu Hàm tò mò nhìn Dương Cảnh Đào, sắc mặt người này thật âm trầm, trông có chút đáng sợ.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Ông ấy là bố vợ anh", Lâm Hàn nhàn nhạt nói, chẳng thèm nhìn Dương Cảnh Đào lấy một cái.

"Con chào ông!"

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Tiểu Hàm rất hiểu chuyện, khom lưng cúi đầu chào Dương Cảnh Đào.

"Hừ, Lâm Hàn, đứa bé kia chắc là con rơi mà cậu sinh với người phụ nào rồi dẫn về chứ gì!", Dương Cảnh Đào hừ lạnh nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Dương Cảnh Đào, chú ý cách dùng từ của ông đi".

Lâm Hàn lạnh lùng nhìn Dương Cảnh Đào: "Căn biệt thự này là của tôi, nếu ông nói lung tung, tôi có quyền đuổi cổ ông đi đó! Không phải do tôi đã đồng ý với Tiểu Lệ không chọc giận ông thì lời nói ban nãy của ông đã đủ để tôi thẳng tay với ông rồi".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Cậu!"

Dương Cảnh Đào giận tái mặt, sau đó vội vàng vỗ vỗ ngực.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Tiểu Hàm nhìn Lâm Hàn, rồi lại nhìn Dương Cảnh Đào. Cô bé cảm thấy hình như mối quan hệ giữa anh Lâm Hàn với bố vợ không được tốt cho lắm.

"Tiểu Hàm, trong nhà này, anh lớn nhất. Nếu có ai bắt nạt mình thì em có thể nói với anh bất cứ lúc nào", Lâm Hàn xoa đầu Tiểu Hàm nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Vâng!", Tiểu Hàm gật đầu nói.

Buổi tối, Dương Lệ tan ca về, thấy trong nhà có thêm một cô bé cũng hơi bất ngờ, bèn hỏi Lâm Hàn đứa trẻ ấy ở đâu ra.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn nói một người bạn nằm viện nên dẫn con cô ấy về nhà chăm sóc mấy ngày.

Dương Lệ cũng không hỏi nhiều, mà là bước tới ôm lấy Tiểu Hàm, chỉ một lát sau đã vui vẻ chơi đùa với nhau.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Đứa trẻ đáng yêu như thế, cô vừa nhìn thấy đã thích cô bé còn hơn cả Lâm Hàn.

Hơn nữa, cô đã kết hôn với Lâm Hàn một thời gian rồi, nhưng đến giờ, bụng vẫn chưa thấy gì.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Trong lòng Dương Lệ cũng muốn có một đứa con.

Trên bàn ăn, Tiểu Hàm vừa ăn cơm vừa nói:

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Chị Dương Lệ ơi, chị đẹp ghê luôn á, hèn chi anh Lâm Hàn lại yêu chị như vậy!"

"Đâu có đâu nè".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Gương mặt Dương Lệ hơi ửng đỏ, nghe được câu đó mà lòng cảm thấy ngọt như mật.

Khi đi ngủ, Dương Lệ dứt khoát bảo Tiểu Hàm ngủ cùng bọn họ, bởi vì cô bé sợ bóng tối.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Tuy rất bất đắc dĩ, nhưng vợ đã yêu cầu thì Lâm Hàn cũng chỉ đành đồng ý.

Gần ngủ, Lâm Hàn đi rửa mặt trong phòng tắm.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Bỗng nhiên, điện thoại anh vang lên tiếng nhận được tin nhắn.

Lấy ra nhìn thì là do quản lý app Sa Ngư gửi đến. Mấy ngày nay, người này vẫn đang bận rộn lôi kéo streamer từ các app lớn khác về.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn mở tin nhắn ra đọc.

"Thưa cậu Lâm, trước mắt thì đã tìm được mười người, đều đến từ các app livestream lớn. Gồm những streamer nổi tiếng trong thực tế, trò chơi, ăn uống, thần tượng... Có hai người định đến và hợp tác với app chúng ta. Hơn nữa, hiện nay bọn họ đều sống tại thành phố Đông Hải, bất cứ lúc nào cũng ký hợp đồng được hết".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Họ ra giá như nào?", Lâm Hàn nhắn lại.

"Một người tên là anh chàng cool ngầu - streamer của app live stream lớn về mảng thực tế, có khoảng 5 triệu lượt like, lượng view mỗi ngày cũng ổn định ở con số 2 triệu. Anh ta muốn qua chỗ chúng ta làm, báo giá hai trăm triệu cộng thêm tiền vi phạm hợp đồng".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Còn một người nữa là streamer về ăn uống, có tên thánh ăn hàng Đông Hải, với 2 triệu lượt like, lượng view mỗi ngày khoảng 700 ngàn, sang đây với mức giá 100 triệu".

Chỉ chốc lát sau, quản lý nhân sự đã trả lời, rồi hỏi Lâm Hàn:

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Cậu Lâm, có nhận hai streamer kia không ạ?"

"Nhận", Lâm Hàn nhắn: "Giờ tôi sẽ chuyển 300 triệu vào tài khoản công ty, cô bảo người ký kết hợp đồng đi".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Vâng!"

Một lúc sau, 300 triệu đã được chuyển đến.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Quản lý nhân sự nói: "Cậu Lâm, số tiền này, ngoài việc chi cho tiền vi phạm hợp đồng thì số còn lại không phải là chuyển hết vào tài khoản streamer trong một lần luôn, mà chia làm ba quý, trả theo từng đợt".

"Tôi phải báo cáo rõ với anh làm như vậy chủ yếu là đề phòng những streamer kia ôm tiền trốn, hoặc trong quá trình live stream có hành động gì vi phạm hợp đồng".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Bây giờ, hai streamer kia đang trên đường tới công ty chúng ta. Sau khi đàm phán xong hợp đồng, tối nay, bọn họ sẽ thông báo với fan chuyện chuyển sang app Sa Ngư".

"Được, tôi biết rồi".

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Lâm Hàn cười cười, người quản lý nhân sự này làm việc cũng đáng tin đó chứ.

...

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Một hai giờ sáng.

Có hai tin tức đã trực tiếp làm giới live stream chấn động.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Streamer thực tế của app Đậu Ngư - anh chàng cool ngầu bỗng đăng weibo chuyển đến app livestream Sa Ngư, hy vọng các fan sẽ ủng hộ nhiều hơn.

Ngày mai, sẽ bắt đầu live!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Ngoài ra, streamer thánh ăn hàng Đông Hải bên mục ăn uống của app Đậu Như cũng đăng weibo chuyển sang app Sa Ngư!

Hai tin tức ấy như quả bom nguyên tử làm nổ tung giới livestream.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Từng hàng bình luận lần lượt xuất hiện dưới bài đăng.

"Cái gì, anh chàng cool ngầu đi ăn máng khác à?"

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"App livestream Sa Ngư? App rác rưởi gì vậy, chưa nghe bao giờ!"

 

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”




Bạn đang đọc truyện trên Truyện88

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi