CHÀNG RỂ VÔ SONG

Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp. Tìm truyện ngay
**********



Chương 468: Lại gặp Trần Thông Những người này quan sát Tần Liên rồi bàn luận xôn xao.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Người đẹp này xinh thật, cô ấy cũng là người của công ty giải trí Tinh Quang chúng ta à? Sao tôi chưa nghe nói bao giờ?”

“Xinh thế này chẳng lẽ là người mới gia nhập công ty?”

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Khuôn mặt này rất có khí chất, chỉ là không biết ca hát, nhảy múa, diễn xuất, khả năng công ty cũng sẽ dốc không ít tài nguyên cho cô ấy, tuỳ tiện thôi cũng có thể nổi tiếng được!”

“Nhìn cô ấy có vẻ là đang đợi ai, có thể khiến người đẹp thế này chờ, không biết là người thế nào?”

Anh nợ em một câu yêu thương!




Thoáng chốc, Tần Liên dường như đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Nhưng Lâm Hàn ở xa thấy thế thì hơi ngạc nhiên, Tần Liên chỉ đứng đó thôi cũng có thể thu hút sự chú ý của mọi người như vậy, thật nằm ngoài dự đoán của anh.

“Mọi người nói xem người đẹp thế này sẽ chờ người như thế nào?”

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Tôi đoán là một anh chàng siêu đẹp trai!”

“Nông cạn! Đẹp trai thì có ích gì? Trong xã hội này, có tiền mới là vua, người mà cô ấy chờ chắc chắn là người giàu có, hơn nữa không phải là người giàu có bình thường đâu”.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lời này vừa thốt ra, mấy người bên cạnh cũng cảm thấy có lý, lập tức trở nên hâm mộ, có quyền có thế thật tốt, có thể được người đẹp cấp độ này chủ động.

Khi mọi người đang bàn tán xôn xao, một người trẻ tuổi lọt vào tầm mắt họ, anh đi thẳng tới chỗ Tần Liên.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Không phải chứ? Lẽ nào tên này là người mà người đẹp kia đang chờ?”

“Tôi thấy không phải đâu, chắc là tới bắt chuyện thôi. Người này cũng không biết xấu hổ, chẳng tự nhìn lại xem mình thế nào, sao lại dám tới bắt chuyện với người đẹp thế này chứ?”

Anh nợ em một câu yêu thương!


“…”

Ánh mắt mọi người nhìn chàng thanh niên đều có vẻ khinh thường.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Thậm chí một vài người qua đường không nhìn nổi nữa, vội vàng lại gần, chuẩn bị bảo vệ Tần Liên.

Lúc này, Lâm Hàn đã tới trước mặt Tần Liên, nhẹ giọng nói:

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Đi thôi”.

Tần Liên quay đầu lại, nhìn thấy là Lâm Hàn thì mỉm cười, gật đầu đi theo.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Những người qua đường xung quanh nhìn thấy nụ cười ngọt ngào này, ai nấy đều kinh ngạc.

Đồng thời cũng ghen tỵ, hâm mộ, không ngờ người đẹp thật sự đang chờ thanh niên này!

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lâm Hàn cũng cảm nhận được ánh mắt của những người qua đường xung quanh, nhưng anh vẫn bình tĩnh tự nhiên, chẳng hề quan tâm.

Hai người vừa đến cửa khách sạn, một người đàn ông mặc vest đi về phía anh.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Người đàn ông này có mái tóc ngắn, còn có mụn ở hai bên má.

Lâm Hàn liếc nhìn, cảm thấy hơi quen, sau đó anh lập tức nhớ ra.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Người đàn ông này chính là Trần Thông, giáo viên dạy ghi-ta ở Trung tâm Punk.

Trần Thông nhìn thấy Lâm Hàn cũng sững sờ, sau đó lập tức nhận ra.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Hế, Lâm Hàn, là cậu à?”

Trần Thông khẽ cười, nói thật đến giờ anh ta đều rất ghen tỵ với Lâm Hàn.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Thứ nhất, Lâm Hàn là người từ tỉnh khác đến, Trần Thông là người Kim Lăng, nên coi thường Lâm Hàn.

Thứ hai, Lâm Hàn mua được GMC, trình độ ghi-ta cũng cao hơn anh ta, khi ở Trung tâm Punk, những giáo viên nữ đều có ấn tượng tốt về Lâm Hàn.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Cũng chính vì điều này, Trần Thông mới rời khỏi Trung tâm dạy ghi-ta Punk, đến công ty giải trí Tinh Quang.

“Lâm Hàn, không ngờ thật sự là cậu, hôm nay khách sạn này đã được công ty giải trí Tinh Quang bao trọn rồi, không chào đón người khác, cậu mau cút khỏi đây đi!”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Trần Thông nói thẳng, vẻ mặt không kiên nhẫn.

“Bao rồi tôi cũng có thể vào, bây giờ tôi cũng là người của giải trí Tinh Quang”, Lâm Hàn cười nhạt, nói thẳng.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Hả? Cậu cũng có tư cách vào giải trí Tinh Quang?”

Trần Thông nghe vậy hơi bất ngờ, công ty giải trí Tinh Quang là công ty giải trí được lên bảng xếp hạng ở Hoa Hạ, hơn nữa còn là công ty niêm yết thị trường, mấu chốt là không tuyển người ngoài.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Anh ta không hiểu tại sao Lâm Hàn lại vào được đây?

Mặc dù ghen tỵ và phẫn nộ với Lâm Hàn, nhưng anh ta biết tên này sẽ không nói dối, khả năng là đã được vào công ty này làm rồi.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Hửm?”

Ánh mắt Trần Thông lại sáng lên, nhìn vào Tần Liên bên cạnh Lâm Hàn.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Đương nhiên anh ta từng gặp Tần Liên, trước đây anh ta còn hỏi Lâm Hàn xin thông tin liên lạc của Tần Liên!

“Chào người đẹp, tôi là Trần Thông, cô đến công ty giải trí Tinh Quang để phát triển đúng không?”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Trần Thông lập tức trở nên nhiệt tình: “Tôi nói cô nghe, tôi quen một ông chủ của giải trí Tinh Quang, tôi nói với người đó một tiếng, chắc chắn cô sẽ được đào tạo, sau này đảm bảo cô sẽ nổi tiếng đình đám!”

Tần Liên cau mày, nếu không phải người này có quen Lâm Hàn thì cô không muốn nói chuyện với anh ta. Cô lạnh nhạt đáp:

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Tôi là Tần Liên, không cần phiền đến anh, tôi là nghệ sĩ do anh Lâm ký hợp đồng, có anh ấy là được rồi”.

Trần Thông nghe vậy thì sửng sốt, không ngờ Tần Liên lại được Lâm Hàn ký hợp đồng?

Anh nợ em một câu yêu thương!




Lúc này Trần Thông đã coi Lâm Hàn là người đại diện của công ty giải trí Tinh Quang.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Ở giải trí Tinh Quang có rất nhiều người đại diện, hơn nữa vào làm việc cũng không yêu cầu năng lực gì, chủ yếu là chịu tránh nhiệm ký hợp đồng, đào tạo nghệ sĩ.


Anh nợ em một câu yêu thương!

Theo anh ta, Lâm Hàn khả năng là người đại diện của công ty giải trí Tinh Quang.

“Người đẹp, sao cô lại ký được hợp đồng với tên Lâm Hàn này thế? Cậu ta không có năng lực, trong tay cũng chẳng có tài nguyên gì, tư chất của cô tốt thế này, đi theo cậu ta thật là lãng phí, không bằng đi theo tôi đi”.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Trần Thông tỏ vẻ tự tin: “Với năng lực và quan hệ trong tay tôi, tôi đảm bảo có thể giúp cô có được nhiều tài nguyên trong công ty giải trí Tinh Quang, khiến cô trở thành một cái tên nổi tiếng ngay lập tức, thế nào?”

Đối mặt với những lời niềm nở của Trần Thông, Tần Liên vẫn lạnh mặt:

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Không cần”.

Nói xong Tần Liên hơi lùi về phía sau, đứng sau lưng Lâm Hàn, hiển nhiên không muốn để ý tới Trần Thông.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Tuy ngoài mặt cô vẫn bình tĩnh, nhưng thực ra cô rất ghét Trần Thông.

Đừng nói bây giờ Tần Liên đang có một ông chủ cực kỳ đáng tin cậy như Lâm Hàn, cho dù không có thì cô cũng không đi theo Trần Thông. Chỉ nhìn thôi cũng biết, đi theo anh ta chắc chắn sẽ phải sử dụng quy tắc ngầm, sao đáng tin được như Lâm Hàn?

Anh nợ em một câu yêu thương!

Trần Thông trông thấy vậy cũng hơi lúng túng, nhưng sau một lúc suy nghĩ, anh ta lại yên tâm.

Cho dù người đẹp này đã ký hợp đồng với Lâm Hàn, nhưng anh ta quen ông chủ của giải trí Tinh Quang, muốn có được cô chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đến lúc đó, chẳng phải muốn làm gì thì làm sao, làm gì có chuyện cô ta tự quyết định?

Lâm Hàn không thèm để ý đến Trần Thông, anh dắt Tần Liên đi vòng qua anh ta, vào trong khách sạn.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Nhìn theo bóng lưng Lâm Hàn rời đi, trong mắt Trần Thông hiện lên ý lạnh:

“Tên hai lúa đến từ tỉnh ngoài này, thật sự cho rằng mình ký hợp đồng với Tần Liên là có thể làm gì à? Trong tay cậu không có quan hệ, không có bối cảnh, đến khi ấy Tần Liên chẳng phải vẫn dễ dàng bị tôi kéo về sao?”

Anh nợ em một câu yêu thương!

Nghĩ như vậy, Trần Thông cười xấu xa rồi cũng đi vào khách sạn.

Họ đi thang máy chẳng mấy chốc đã đến được tầng cao nhất của khách sạn Trường Sơn.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đây là một đại sảnh sang trọng cực lớn, đã được bao trọn hoàn toàn. Đèn đuốc sáng trưng, có tiếng đàn piano du dương, từng đôi nam nữ đi lại bên trong, hoặc là dừng lại nói chuyện, cười cười nói nói.


Theo anh ta, Lâm Hàn khả năng là người đại diện của công ty giải trí Tinh Quang.

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Người đẹp, sao cô lại ký được hợp đồng với tên Lâm Hàn này thế? Cậu ta không có năng lực, trong tay cũng chẳng có tài nguyên gì, tư chất của cô tốt thế này, đi theo cậu ta thật là lãng phí, không bằng đi theo tôi đi”.

Trần Thông tỏ vẻ tự tin: “Với năng lực và quan hệ trong tay tôi, tôi đảm bảo có thể giúp cô có được nhiều tài nguyên trong công ty giải trí Tinh Quang, khiến cô trở thành một cái tên nổi tiếng ngay lập tức, thế nào?”

Anh nợ em một câu yêu thương!


Đối mặt với những lời niềm nở của Trần Thông, Tần Liên vẫn lạnh mặt:

“Không cần”.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Nói xong Tần Liên hơi lùi về phía sau, đứng sau lưng Lâm Hàn, hiển nhiên không muốn để ý tới Trần Thông.

Tuy ngoài mặt cô vẫn bình tĩnh, nhưng thực ra cô rất ghét Trần Thông.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Đừng nói bây giờ Tần Liên đang có một ông chủ cực kỳ đáng tin cậy như Lâm Hàn, cho dù không có thì cô cũng không đi theo Trần Thông. Chỉ nhìn thôi cũng biết, đi theo anh ta chắc chắn sẽ phải sử dụng quy tắc ngầm, sao đáng tin được như Lâm Hàn?

Trần Thông trông thấy vậy cũng hơi lúng túng, nhưng sau một lúc suy nghĩ, anh ta lại yên tâm.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Cho dù người đẹp này đã ký hợp đồng với Lâm Hàn, nhưng anh ta quen ông chủ của giải trí Tinh Quang, muốn có được cô chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?

Đến lúc đó, chẳng phải muốn làm gì thì làm sao, làm gì có chuyện cô ta tự quyết định?

Anh nợ em một câu yêu thương!


Lâm Hàn không thèm để ý đến Trần Thông, anh dắt Tần Liên đi vòng qua anh ta, vào trong khách sạn.

Nhìn theo bóng lưng Lâm Hàn rời đi, trong mắt Trần Thông hiện lên ý lạnh:

Anh nợ em một câu yêu thương!


“Tên hai lúa đến từ tỉnh ngoài này, thật sự cho rằng mình ký hợp đồng với Tần Liên là có thể làm gì à? Trong tay cậu không có quan hệ, không có bối cảnh, đến khi ấy Tần Liên chẳng phải vẫn dễ dàng bị tôi kéo về sao?”

Nghĩ như vậy, Trần Thông cười xấu xa rồi cũng đi vào khách sạn.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Họ đi thang máy chẳng mấy chốc đã đến được tầng cao nhất của khách sạn Trường Sơn.

Đây là một đại sảnh sang trọng cực lớn, đã được bao trọn hoàn toàn. Đèn đuốc sáng trưng, có tiếng đàn piano du dương, từng đôi nam nữ đi lại bên trong, hoặc là dừng lại nói chuyện, cười cười nói nói.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Đây đều là người của công ty giải trí Tinh Quang.

Công ty giải trí Tinh Quang rất lớn, mỗi bộ phận trong công ty thường có những nhiệm vụ riêng, nhưng những buổi liệc lớn thế này có rất ít.

Anh nợ em một câu yêu thương!


Vậy nên sau khi gặp mặt, mọi người đều nhiệt tình, trò chuyện giao lưu, gắn kết mối quan hệ, như vậy sau này bản thân cũng có thể phát triển tốt hơn.

 

Anh nợ em một câu yêu thương!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi