CHÀNG RỂ VÔ SONG

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********

Trong phòng họp bí mật của nhà họ Tiêu.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nghe Lâm Hàn nói, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đều sửng sốt, không thể ngờ được rằng Lâm Hàn lại có suy nghĩ đó.

Trước kia hai người tưởng Lâm Hàn chỉ muốn trở thành thế lực xám lớn nhất thành Thiên Kinh, trực tiếp sánh vai với quý tộc, nhưng không ngờ suy nghĩ của Lâm Hàn lại hoàn toàn không phải là sánh vai với quý tộc mà là trực tiếp vượt mặt họ…

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nhất thời, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đều không thể tưởng tượng nổi Lâm Hàn đang muốn trực tiếp quản lý những quý tộc tại thành phố Thiên Kinh này?

Nên biết rằng trước mắt Lâm Hàn còn chưa phải là một thế lực vùng xám bản địa lớn, chỉ là một người ngoài bước vào thành phố Thiên Kinh, lại trực tiếp muốn chen chân vào thế lực quý tộc cao nhất của nơi này.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nếu ý tưởng đó bị lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến mọi người chê cười, tuy rằng Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân biết Lâm Hàn có một thế lực cực kỳ mạnh mẽ với hơn bốn trăm cao thủ, nhưng vẫn cảm thấy chuyện này là không tưởng.

Nếu cả hai người bọn họ không quen biết và tiếp xúc với Lâm Hàn một thời gian ngắn, biết được năng lực của anh.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nhớ lại ngày đó, Lâm Hàn chỉ cần vài cao thủ là có thể xoay chuyển tình thế trong trận chiến của ba quý tộc lớn, trong tay Lâm Hàn cũng không có nhiều cao thủ với thực lực quá mạnh, chỉ dựa vào năng lực cá nhân là chủ yếu.

Thời điểm đó, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đã chứng kiến được năng lực khủng bố của Lâm Hàn, lại càng không phải bản tới bây giờ Lâm Hàn đã có hơn bốn trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nghĩ đến đó, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân lại cảm thấy suy nghĩ đáng sợ đó cũng có khả năng xảy ra, suy cho cùng thì anh cũng là Lâm Hàn.

Còn Hạ Sương bên cạnh thì bây giờ đã hoàn toàn nói không nên lời, nét mặt đầy kinh ngạc.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Quý tộc với Hạ Sương mà nói, vốn là sự tồn tại cao không thể với tới được, tuy là trước đó đã biết sức mạnh của Lâm Hàn cũng không thua kém gì bọn họ, nhưng Hạ Sương nghĩ thế nào cũng không ngờ rằng Lâm Hàn lại nuôi ý định thống lĩnh tất cả, thống lĩnh thế lực cao nhất Hoa Hạ.

Hạ Sương lại càng không ngờ được rằng chuyện quan trọng hơn mà Lâm Hàn nói trước đó lại là chuyện này, lại không hiểu nổi Lâm Hàn muốn tham gia vào hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này, còn định thực hiện kế hoạch đó thì tại sao vẫn còn có thời gian rảnh lững thững đi tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh một chuyến, chẳng lẽ anh tự tin tuyệt đối như thế ư?

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Bấy giờ, Lâm Hàn cũng nhìn bọn họ nói: “Đừng kinh ngạc như thế, chúng ta có nhiều cao thủ như vậy, thật sự có thể làm được, chẳng có gì để kinh ngạc cả, chỉ cần bàn bạc kế hoạch thật tốt thì nhất định là được”.

Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân há miệng thở dốc, cũng chẳng biết phải nói gì, ý tưởng của Lâm Hàn khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Cả Lâm Phong đứng bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ ý định khác Lâm Hàn nói trước đó lại là quyết định này.

Lâm Hàn hoàn toàn không nghĩ đến việc tấn công vào chiếm giữ thành phố Thiên Kinh, mà là trực tiếp thống lĩnh những thế lực lớn nhất Hoa Hạ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Nhưng Lâm Phong vẫn còn bình tĩnh hơn những người còn lại nhiều, dù sao Lâm Phong cũng hiểu rõ thế lực quý tộc này, tuy là có rất nhiều nội tình phức tạp, cũng là thế lực lớn nhất Hoa Hạ, nhưng thật ra so sánh với nhà họ Lâm thì cũng chỉ có thế mà thôi, nhà họ Lâm tốn chút sức thì vẫn có thể trở thành thống lĩnh của những nhà quý tộc đó.

Huống chi ý tưởng của Lâm Hàn cũng chỉ là thống lĩnh họ mà thôi, không phải là tiêu diệt hết những quý tộc đó.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Tiêu diệt và thống lĩnh đám quý tộc đó hoàn toàn không giống nhau, thống lĩnh chỉ cần dùng sức mạnh tuyệt đối để chèn ép bọn họ, khiến họ sợ hãi, khiến họ cúi đầu, còn tiêu diệt lại hoàn toàn khác, khi đám quý tộc đó liều chết chống cự thì những nội tình kia cũng sẽ lộ ra.

Dù cuối cùng thật sự có thể tiêu diệt số quý tộc đó thành công thì nhà họ Lâm cũng sẽ tổn thất nghiêm trọng, thế thì không có lời.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân nhìn nhìn, đều thấy được sự kinh ngạc trên mặt nhau, ai cũng do dự không biết có nên tham gia cùng với Lâm Hàn hay không.
Tuy nhà họ Tiêu đã liên minh với Lâm Hàn, quan hệ cũng không tệ nhưng trước đó họ cũng chỉ hợp ác với nhau để tranh thủ chút lợi ích để giúp Lâm Hàn thành công chiếm giữ vùng xám của Thiên Kinh mà thôi, họ chưa bao giờ nghĩ rằng phải giúp Lâm Hàn trực tiếp thống lĩnh đám quý tộc đó, trực tiếp trở thành kẻ địch của tất cả các thế lực Thiên Kinh.
“Nếu thất bại, nhà họ Tiêu chúng ta rất có thể rước lấy tai họa, đến lúc đó chắc chắn sẽ gặp phải tai ương khó có thể lường trước”, Tiêu Hoa Bân do dự nói.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Tuy là Lâm Hàn có ân cứu mạng nhà họ Tiêu, Tiêu Hoa Bân cũng cực kỳ bội phục và biết ơn Lâm Hàn nhưng chuyện nào ra chuyện đó, hơn nữa lần này lại liên quan đến sự tồn vong của nhà họ Tiêu, Tiêu Hoa Bân không thể làm bừa được.
Lâm Hàn nghe thế cũng không trách móc gì bọn họ, anh hoàn toàn hiểu được, dù sao việc này cũng đầy mạo hiểm, mà lợi ích và phiêu lưu luôn đi đôi với nhau.
Dù Lâm Hàn có một quái vật lớn là nhà họ Lâm chống lưng nhưng anh cũng không dám chắc chắn rằng lần này nhất định có thể thành công, nhất định có thể thực hiện được kế hoạch, chỉ là nó có hi vọng thành công rất lớn, đã thế thì cứ thử một lần thôi.
Nhưng Lâm Hàn lại khác với nhà họ Tiêu, Lâm Hàn không thuộc về vùng xám thành phố Thiên Kinh, dù kế hoạch lần này thất bại, Lầm Hàn vẫn có thể rời khỏi nơi này, hơn nữa sau lưng anh là con quái vật lớn mang tên nhà họ Lâm chống đỡ, quý tộc Thiên Kinh và các thế lực khác cũng không thể làm gì Lâm Hàn.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Nhưng nhà họ Tiêu thì không, nhà họ Tiêu vốn là quý tộc, là thế lực của thành phố Thiên Kinh, nếu tham gia vào kế hoạch lần này mà thất bại, tất nhiên họ sẽ bị các quý tộc và thế lực khác ở Thiên Kinh nhắm vào, đến lúc đó khắp nơi đều là khó khăn, chắc chắn một bước cũng khó đi.
Thậm chí, nhà họ Tiêu có thể sẽ diệt vong. Vì vậy, Lâm Hàn có thể hiểu được nỗi băn khoăn của Tiêu Hoa Bân, cũng không muốn yêu cầu họ phải tham gia vào kế hoạch lần này, có tham gia hay không đều do chính họ lựa chọn.
Bấy giờ Lâm Hàn cũng lên tiếng: “Kế hoạch này có sự mạo hiểm khá lớn, tôi cũng không thể bảo đảm chắc chắn sẽ thành công, nếu thất bại, tất nhiên cũng sẽ tổn thất rất nhiều nên có tham gia hay không đều do mọi người quyết định, tôi cũng không ép buộc, dù không tham gia tôi cũng không trách mọi người, nên không cần phải cảm thấy quá nặng nề”.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Điều Lâm Hàn chưa nói ra là nếu nhà họ Tiêu sẵn lòng tin tưởng Lâm Hàn, mạo hiểm tham gia vào kế hoạch lần này, dù thất bại thì Lâm Hàn cũng sẽ dùng thế lực nhà họ Lâm để bảo vệ nhà họ Tiêu, không để bọn họ phải rơi vào tình trạng bị nhiều thế lực Thiên Kinh nhằm vào.

Tiêu Hoa Bân nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm, cũng cảm kích liếc mắt nhìn Lâm Hàn, sau đó nhìn sang Tiêu Nhã. “Chuyện này chủ hao quyết định không tham gia, còn lại đều do cháu”, Tiêu Hoa Bân nói. Ủ*ng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлAРP.cом

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Sau khi trải qua trận chiến của các quý tộc và khoảng thời gian gần đây, Tiêu Hoa Bản đã ý thức được rằng mình không phải là một nhân tài trong việc thống lĩnh, Tiêu Nhã mới là gia chủ thích hợp để quản lý nhà họ Tiêu nhất, nên Tiêu Hoa Bản đã không còn nhúng tay vào chuyện nhà họ Tiêu từ lâu rồi, bây giờ chuyện này lại quan trọng như thế nhưng Tiêu Hoa Bân cũng hoàn toàn không muốn đụng đến, cứ giao cho một mình Tiêu Nhã quyết định là được.

Tiêu Nhã nghe thế thì khẽ gật đầu, sắc mặt trở nên nghiêm túc, cần nhắc quyết định quan trọng lần này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi