CHÀNG RỂ VÔ SONG

Chương 994

Nói xong, Hạ Sương không nhiều lời với những thế lực này nữa mà kéo Dương Khiết đi một mạch ra ngoài.

Những người nọ vừa nghe Hạ Sương phải rời khỏi, không thể tiếp tục bàn chuyện hợp tác với họ nữa thì người nào người nấy bèn sốt ruột, nhưng họ chỉ có thể đứng nhìn Hạ Sương và Dương Khiết rời đi chứ không dám ngăn cản.

Dù không thể hợp tác nhưng ít ra đừng đối nghịch nhau là được, xem như nước sống không phạm nước giếng, còn nếu đắc tội thì xong đời. Hạ Sương và Dương Khiết có Tiêu Nhã – gia chủ của nhà họ Tiêu chống lưng, cho bọn họ tám cái lá gan bọn họ cũng không dám đi trêu vào nhà họ Tiêu nữa là.

Vì thế, những thế lực này chỉ đành trơ mắt nhìn Hạ Sương và Dương Khiết rời đi thôi.

Hạ Sương kéo Dương Khiết ra thang máy xuống thẳng đến hầm xe.

Khi rời khỏi đại sảnh, Dương Khiết liền thở phào nhẹ nhõm, những người vừa rồi đều đại diện cho các thế lực lớn, Dương Khiết còn tiếp tục ở cùng bọn họ thì sẽ bị ép đến chết mất.

Vả lại, những người nọ cứ nhìn chằm chằm Hạ Sương và Dương Khiết, muốn bàn chuyện hợp tác mà cứ như đi ăn cướp ấy, làm Dương Khiết áp lực không thôi.

“Rốt cuộc cũng thoát được bọn họ, họ sắp làm em ngợp chết rồi, à mà chị Hạ, có việc gì mà vội thế? Sao lại đi nhanh như vậy?”, Dương Khiết cảm thán xong thì hỏi.

Hiếm khi Dương Khiết thấy Hạ Sương lo lắng như thế, cho dù là lúc công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh xảy ra khủng hoảng, Hạ Sương cũng có thể bình lặng như nước mà xử lý, lúc này trông cô ta lo lắng như vậy nên Dương Khiết cảm thấy đã có chuyện lớn xảy ra rồi.

“Cũng không có gì, vừa rồi không phải có người gọi điện thoại cho chị sao? Người nọ hẹn chúng ta ăn một bữa, tiện thể muốn nói vài chuyện gì đó”, Hạ Sương thuận miệng đáp, nhưng tốc độ bước chân cũng không chậm lại, kéo Dương Khiết gần như là chạy vào thang máy xuống hầm lấy xe.

“Chỉ là ăn một bữa thôi á? Thế sao trông chị Hạ lại vội vã như vậy?”, Dương Khiết khó hiểu hỏi.

“À, người nọ không phải là nhân vật tầm thường, là cô Tiêu Nhã đấy”, Hạ Sương thản nhiên nói.

Dương Khiết nghe xong bèn cảm thấy lại áp lực nữa rồi, mà cái này còn dữ dội hơn nữa, nó khiến Dương Khiết không thở nổi luôn.

“Hả? Sao lại là Tiêu Nhã?”

Sắc mặt Dương Khiết đột nhiên thay đổi, đi ăn với ai là sự khác biệt rất lớn, nếu là người khác Dương Khiết có thể thoải mái đối mặt, nhưng với Tiêu Nhã, đột nhiên cô bị áp lực rất lớn.

Xét cho cùng, Tiêu Nhã là gia chủ nhà họ Tiêu quý tộc, thế lực hàng đầu Hoa Hạ hiện tại, là người nắm giữ quyền lực thực sự!

“Chị cũng không biết, Tiêu Nhã vừa gọi điện tới hẹn riêng chúng ta đi ăn, nói chuyện. Cô ấy tìm chúng ta thông qua truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, vậy nên chị mới vội kéo em lại. Nhanh lên, chúng ta không thể để Tiêu Nhã chờ được đúng không?”, Hạ Sương nói.

“Vậy còn không mau lên!”

Dương Khiết nghe vậy thì lập tức chạy đi, trở thành cô ấy kéo Hạ Sương chạy về phía trước.

Hai cô gái rõ ràng đi giày cao gót nhưng lại chạy với tốc độ 100 mét, họ nhanh chóng chạy đến xe, lên xe ngay lập tức, sau đó khởi động xe rồi ra khỏi bãi đỗ.

Không lâu sau, Hạ Sương đã lái xe đến bên đường trước cửa công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, bắt đầu chờ.

Thấy Tiêu Nhã vẫn chưa tới trước mình, Hạ Sương và Dương Khiết đều thở phào một hơi.

“Lát nữa nhất định phải cẩn trọng trong từng lời nói và việc làm, hãy suy nghĩ kỹ trước khi nói, đừng để lỡ lời”, Hạ Sương dặn dò.

Dương Khiết khẽ gật đầu đáp: “Chị Hạ yên tâm đi, em sẽ chú ý. Đây là lần đầu tiên em được tiếp xúc với nhân vật lớn thế này, em nhất định sẽ cực kỳ cẩn thận”.

Hạ Sương gật đầu rồi không nói gì nữa.

Mặc dù Hạ Sương từng trải qua rất nhiều sự kiện lớn, nhưng đây là lần đầu tiên trải qua sự kiện lớn kiểu này, cô ta không khỏi cảm thấy hơi lo lắng, bắt đầu hít thở sâu, cố gắng thả lỏng bản thân.

Không lâu sau, một chiếc Rolls Royce giảm tốc độ rồi dừng lại, cửa sổ ghế lái phụ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt Tiêu Nhã.

“Cô Tiêu Nhã”, Hạ Sương đã hạ cửa sổ xe trước, nhanh chóng lên tiếng chào.

“Đi theo chúng tôi đi”, Tiêu Nhã mỉm cười nói, sau đó lại kéo cửa sổ lên, chiếc Rolls Royce bắt đầu khởi động.

Hạ Sương thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi theo.

Không lâu sau, hai chiếc xe tới một nhà hàng cạnh cầu.

Nhà hàng nhìn không sang trọng lắm nhưng nhìn từ bên ngoài thì thấy trang trí rất đẹp, thuộc kiểu nhà hàng đặc trưng. Người bình thường và bạn bè thân thiết sẽ đến nhà hàng này ăn uống, dù sao khẩu vị, view và giá tiền đều ổn, nhưng nó không phải là cao cấp, không trang trọng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi