CHÀO EM, BẢO BỐI!

| Mời mọi người sang wordpress đọc | - Boomtini

Cô do dự nói: "Này, hôm nay đã là đại hội thể thao rồi mà, bọm mình còn phải chạy sao?"

Lục Trạch nhướn mày, sau đó cười: "Không chạy".

Giang Niên lại lần nữa ngạc nhiên.

"Tôi chỉ muốn mình là người đầu tiên nói với cậu..... 'cố lên' mà thôi", giọng nói của thiếu niên vô cùng dễ nghe, tràn đầy lười nhác và lưu luyến.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi