CHẾ TẠO HÀO MÔN

“Con có chỗ nào không có chừng mực đâu ạ”, Đường Trọng Vi giả vờ không hiểu, đáp.

“Cậu ta là người đã có vợ rồi. Không nói cậu ta có thể ly hôn vì con hay không, nhưng thật sự nếu có thì sao có thể yêu người này chứ? Hôm nay cậu ta sẽ ly hôn để lấy con, ngày mai cậu ta cũng có thể làm vậy với người khác. Con gái, con…”

“Bố, bố nói đi đâu thế!”, Đường Trọng Vi mặt đỏ gay, cắt đứt lời của Đường Quốc Diệu: “Con với anh Lý chỉ là bạn bè thôi, không như bố nghĩ đâu!”

Nói thì vậy nhưng trong lòng Đường Trọng Vi lại không dễ chịu chút nào.

Đúng vậy, anh ấy đã có vợ rồi, sao có thể có khả năng với mình được.

Thấy sự khác lạ của con gái, Đường Quốc Diệu không nói tiếp nữa. Có những chuyện nên biết điểm dừng, nói nhiều sẽ bị phản tác dụng.

Mà mặt khác, sau khi Hoắc Khải đã về Hi Vọng Mới thì lập tức làm theo hợp đồng mà quốc tế Đường Thị đưa ra, bảo phòng pháp chế tiến hành nghiên cứu và thảo luận. Mặc dù anh cũng hiểu biết về pháp luật nhưng tinh lực cá nhân có hạn, khó tránh khỏi sai xót.

Càng là chuyện quan trọng thì càng phải cẩn thận.

Sau khi giao cho Ninh Thần xử lý việc này thì Hoắc Khải lại đi đến công ty tiếp theo mà không nghỉ ngơi.

Một tuần sau sẽ bắt đầu công bố thông tin truyền thông, công ty Hi Vọng Mới thiết lập mối quan hệ hợp tác chiến lược với các công ty quy mô lớn như quốc tế Đường Thị.

Mà hạng mục bọn họ hợp tác chẳng phải là ngành giảm cân mà Hi Vọng Mới chuyên làm, mà lại là kỹ thuật VR khiến người ta bất ngờ.

Hơn nữa kỹ thuật này còn bắt nguồn từ công ty chi nhánh tại nước ngoài của nhà họ Hoắc.

Hoắc Khải đã cố ý cho người tiết lộ tư liệu về kỹ thuật VR ra ngoài. Thứ khiến mọi người dễ nảy sinh lòng hứng thú này đã nhanh chóng truyền ra khắp giới thương nghiệp.

Có cơ sở kỹ thuật, lại có quốc tế Đường Thị trấn áp, dĩ nhiên là thu hút được nhiều sự chú ý rồi.

Rất nhiều người đều đến Hi Vọng Mới nghe ngóng xem có phải thật hay không. Ninh Thần không phủ nhận chuyện này, nhưng cũng không nói chi tiết và bảo đây là cơ mật của công ty, không thể tiết lộ.

Lúc này, mọi người mới nhận ra Hi Vọng Mới không phải là một công ty niêm yết trên thị trường. Cho dù có chọn hợp tác lại thì cũng có thể chọn cách không thông báo cho ai biết, vì họ có quyền.

Nhưng quốc tế Đường Thị thì lại thông báo chi tiết về nội dung và tương lai của việc hợp tác.

Có quốc tế Đường Thị làm chỗ dựa, sức ảnh hưởng của Hi Vọng Mới tăng vọt trong thời gian ngắn.

Lúc trước người ta chỉ coi đây là công ty giảm cân, nhưng giờ họ mới phát hiện, công ty này còn lấn sân sang ngành VR.

Hai ngành nghề này nghe qua thì chẳng hợp nhau chút nào, nhưng Hi Vọng Mới lại kết hợp lại vào một, khiến người ta thấy được thực lực và dã tâm của họ.

Từ Lực Phàm cũng rất hứng thú với việc này, số lần anh ta đến công ty lại càng nhiều hơn.

Hoắc Khải và Ninh Thần cũng rất thân thiện với người này. Anh ta đến thì bọn họ sẽ mời cơm, còn muốn xem tình hình công ty thì mời tự nhiên.

Dù sao anh ta cũng chẳng xem được chuyện cơ mật mà chỉ thấy được mấy thứ bình thường.

Mối quan hệ của Từ Lực Phàm với Phan Tư Mễ vẫn luôn mập mờ.

Nói là người yêu thì không quá thân mật, nhiều nhất cũng chỉ nắm tay hay ôm trước mặt Hoắc Khải, đến hôn còn chưa.

Nhưng nói không phải thì cũng không đúng, vì bọn họ vẫn luôn tự thừa nhận mối quan hệ này.

Thậm chí Phan Tư Mễ còn tâm sự với Ninh Thần rằng sẽ đính hôn với Từ Lực Phàm.

Tin tức này khiến Ninh Thần rất kinh ngạc.

Mặc dù Phan Tư Mễ và Từ Lực Phàm đã quen biết từ lâu, nhưng thời gian chính thức tiếp xúc không dài. Hai người liệu có hợp tính hay không cũng không ai biết. Mới vậy mà đã đính hôn, nhỡ sau này nhận ra anh ta không phải hình mẫu lý tưởng thì làm sao bây giờ?

“Anh ấy vốn dĩ chẳng phải hình mẫu lý tưởng của tớ, nhưng hình mẫu của tớ đã bị người ta lấy mất rồi, nên đành lùi bước về sau mà chọn cái khác thôi ”, Phan Tư Mễ nói.

Ninh Thần im lặng, cô biết Phan Tư Mễ đang nói đến ai, nhưng không thể trả lời câu này được.

Phan Tư Mễ đã quyết định thì cô cũng không nói gì nữa.

Mà Phan Tư Mễ nói cho Ninh Thần chuyện đính hôn là vì muốn có thể mượn lời của Ninh Thần để Hoắc Khải biết được. Nhưng điều khiến cô ta thất vọng chính là Hoắc Khải chẳng đến để khuyên cô ta như lần trước nữa mà lại im hơi lặng tiếng như kiểu là chẳng biết thông tin gì.

Theo như Ninh Thần nói thì Hoắc Khải bận rộn công việc, nhưng Phan Tư Mễ biết thừa là người đàn ông này chẳng coi cô ta ra gì.

Chuyện này khiến cô ta oán hận không thôi. Phan Tư Mễ cắn răng, dứt khoát làm luôn nghi thức đính hôn với Từ Lực Phàm.

Ngày đính hôn, Phan Tư Mễ sống chết bắt Ninh Thần kéo Hoắc Khải đến, cô ta muốn người đàn ông này tận mắt chứng kiến mọi thứ !

Hoắc Khải cũng không làm cô ta thất vọng, đến tham dự buổi lễ đính hôn.

Nhưng nhìn anh bình thản vô cùng, động thái đó khiến Phan Tư Mễ hận đến mức nghiến răng ken két.

Nữ thần trong mắt người khác lại chẳng đáng một xu trong mắt Hoắc Khải? Chẳng lẽ tất cả phụ nữ trên đời đều không xinh đẹp bằng Ninh Thần hay sao?

“Anh Lý, cô Ninh, hoan nghênh hai người tham dự lễ đính hôn của chúng tôi”, Từ Lực Phàm ôm Phan Tư Mễ, cười ha hả bước qua.

Cả bàn này hầu hết đều là bạn cũ năm xưa, bao gồm cả Cơ Hương Ngưng.

Qua một thời gian dài, dưới sự giải thích tận tình của Ninh Thần, mối quan hệ của Cơ Hương Ngưng và Phan Tư Mễ đã tốt đẹp hơn rất nhiều. Có lẽ là không thể thân thiết như hồi đại học được nữa, nhưng ít nhất thì Cơ Hương Ngưng đến tham gia lễ đính hôn cũng là tốt lắm rồi.

“Chúc mừng anh Từ, bác sĩ Phan là một cô gái rất tốt, mong anh sẽ không cô phụ cô ấy, nếu không anh sẽ có kết cục rất thảm đấy”, Hoắc Khải mỉm cười đáp.

Anh biết Từ Lực Phàm đang lợi dụng mối quan hệ của Phan Tư Mễ để tiếp cận bản thân. Kể cả đính hôn cũng là một loại lợi dụng. Tuy nói đôi vợ chồng này vốn dĩ đã là lợi dụng lẫn nhau để đạt được mục đích, nhưng nói ra thì Hoắc Khải vẫn nghiêng về phía Phan Tư Mễ hơn.

Nếu Từ Lực Phàm đối xử tệ với Phan Tư Mễ thì sau khi đối phó với thế lực đó xong, Hoắc Khải sẽ khiến người đàn ông này biết cái gì là sự tàn khốc của xã hội!

Từ Lực Phàm không hiểu rõ tầng ý nghĩa khác của câu nói này, vì anh ta không biết mục đích của bản thân đã bị xem thấu, thế nên chỉ cười khà khà và trả lời: “Vậy chắc anh không có cơ hội đó đâu, tình cảm của tôi với Tư Mễ rất tốt, phải không, bà xã?”

“Eo ơi, chưa gì đã gọi nhau là bà xã rồi, sến quá đi mất”, có bạn đại học ôm tay rùng mình, giả vờ sợ hãi để trêu đùa.

Phan Tư Mễ cười híp mắt nhìn Hoắc Khải nói: “Anh Lý đe dọa chồng tương lai của tôi như vậy thì có hơi quá không. Tôi có phải là gì của anh đâu chứ, cho dù có thật sự xử lý gì đó thì cũng chẳng đến lượt anh. Thần, cậu thấy đúng không?”

Các bạn học khác thì hiểu là Phan Tư Mễ nói rằng có Ninh Thần giúp đỡ rồi thì sao đến lượt Hoắc Khải.

Nhưng Ninh Thần có thể nhận ra được sự không tự nhiên trong lời nói của Phan Tư Mễ. Đính hôn không phải điều cô ta mong muốn, mà chỉ là hành vi phi lí trí xuất phát từ chấp niệm trong lòng.

Cô đã từng khuyên Phan Tư Mễ nhưng lại không có tác dụng, chỉ đành mặc kệ.

Giờ đây, hai người đã hoàn thành nghi thức đính hôn. Có câu, thà phá mười ngôi miếu còn hơn làm hỏng một cuộc hôn nhân. Người ta đã thiết lập mối quan hệ rồi, chưa biết tương lai sau này sẽ ra sao, Ninh Thần cũng không thể nói gì hơn được nữa, chỉ đành cười nói: “Làm gì mà công bằng ở đây. Tớ lại mong hai cậu có thể hạnh phúc, hòa hợp bên nhau cả đời đấy”.

Phan Tư Mễ cười, sau đó nhìn sang Cơ Hương Ngưng: “Hương Ngưng, cảm ơn cậu đã đến”.

“Đừng khách sáo, việc nên làm mà”, Cơ Hương Ngưng bình thản đáp.

Cô ấy vốn đã mang tính cách lạnh lùng, nên ai cũng biết. Mà Cơ Hương Ngưng giờ đã là thành viên thuộc hàng thừa kế thứ hai, lại cũng vì công ty Hi Vọng Mới của Hoắc Khải có danh tiếng rộng mở nên người của nhà họ Cơ đang thương lượng có nên để Cơ Hương Ngưng nói với Hoắc Khải cho nhà họ Cơ gia nhập vào mối quan hệ liên minh chiến lược trong ngành VR hay không.

Ai cũng thấy được cái lợi của nó, người như Cơ Trấn Hùng đương nhiên cũng không muốn bỏ qua.

Nhưng Cơ Hương Ngưng đã nói rất rõ ràng, cô ấy có thể đi tìm Hoắc Khải, nhưng tiền đề là bản thân phải được thăng lên hàng thừa kế thứ nhất, và được đảm nhận việc trong hội đồng quản trị. Nếu không thì đừng có bàn bạc gì nữa.

Giờ đây, Cơ Hương Ngưng đã không còn là cô gái trẻ không đối phó nổi Cơ Xương Minh như xưa nữa rồi. Sau hai năm rèn luyện, cộng thêm sự truyền dạy của Hoắc Khải, cô ấy đã có thể “tốt nghiệp” trong một vài phương diện rồi.

Ví dụ như lần này, không cần Hoắc Khải nói thì cô ấy cũng biết nên làm gì để nâng cao giá trị bản thân.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi