CHẾ TẠO HÀO MÔN

Nhà họ Cơ mới ở thời điểm này đã phát triển rất tốt, quy mô tài sản từ vài tỷ của lúc đầu biến thành gần trăm tỷ như hiện tại.

Trong đó đương nhiên có mối quan hệ giữa Cơ Hương Ngưng và Hoắc Khải, Ninh Thần làm bước đệm, nhưng phần nhiều vẫn nhờ năng lực cá nhân của Cơ Hương Ngưng đủ mạnh.

Cô là một người gan dạ và dám mạo hiểm.

Sau khi nhìn thấy tiềm lực của Hi Vọng Mới, Cơ Hương Ngưng thế chấp tài sản của nhà họ Cơ, vay một khoản tiền lớn từ ngân hàng, điên cuồng mở rộng quy mô.

Bây giờ họ vẫn nợ ngân hàng vài chục tỷ, nhưng tài sản đã tăng thêm mấy chục lần, cũng không quá thiệt thòi. Vả lại, nhờ tình hình kinh doanh ổn định, họ đang dần dần trả hết các khoản vay.

Theo tình hình hiện tại, cùng lắm chỉ cần hai năm nữa là họ có thể trả hết các khoản nợ, đến lúc ấy, nhà họ Cơ sẽ thực sự không còn vướng bận gì nữa.

Trong hai năm liên tiếp, Cơ Hương Ngưng cũng trở thành đại diện phụ nữ mạnh mẽ của giới kinh doanh, xếp sau Ninh Thần và Giản Tư Tư.

Tuy rằng cô ấy chỉ lấy hạng ba, nhưng Ninh Thần và Giản Tư Tư từng bày tỏ trước công chúng không chỉ một lần rằng năng lực cá nhân của họ không hề mạnh hơn Cơ Hương Ngưng.

Họ được xếp trước bởi vì tình hình phát triển của Hi Vọng Mới quá tốt, mà thành công của Hi Vọng Mới đến từ khả năng của Hoắc Khải.

Khả năng kinh doanh của Hoắc Khải có thể nói là đứng đầu thế giới, điều này nhận được sự khẳng định từ đông đảo nhân dân.

Đương nhiên, vẫn còn một nhóm ít người cảm thấy anh chỉ được cái may mắn, nếu không có mấy thành quả ấy, không biết Hi Vọng Mới đã bị người ta hạ gục bao nhiêu lần rồi.

Cơ Hương Ngưng cũng thừa nhận, cô rất sùng bái khả năng kinh doanh của Hoắc Khải, còn về chuyện xếp hạng, cô không quá để tâm.

Ai hạng nhất ai hạng hai không quan trọng, quan trọng là môi trường kinh doanh tốt, mọi người đều có thể kiếm tiền.

“Sao đột nhiên em lại hỏi chuyện này?”, Hoắc Khải hỏi.

“Không có gì, em buột miệng hỏi thôi”, Ninh Thần đáp.

Lòng cô thoáng thấy do dự, không biết có nên hỏi Hoắc Khải về chuyện của Giản Tư Tư hay không, vả lại, trông ý của Hoắc Khải, dường như cũng không định chủ động chia sẻ suy nghĩ của anh về chuyện này.

Do sợ cô hiểu nhầm, hay căn bản không muốn cho cô biết?

Trong hôn nhân, điều đáng sợ nhất trước giờ không phải là ngoại tình, mà là mất lòng tin.

Một khi lòng tin đã mất, cho dù anh chỉ ra ngoài mua thức ăn, cô cũng cảm thấy có lẽ anh đi thuê khách sạn.

Nhưng Ninh Thần không cực đoan đến mức ấy, bởi vì cô hỏi đến chuyện này, thực ra nguyên nhân lớn chỉ là làm rõ mọi việc.

Nếu Hoắc Khải và Giản Tư Tư lưỡng tình tương duyệt, có lẽ cô sẽ chuẩn bị tâm lý cho bản thân trước.

Giống như trước kia cô từng nói, nếu như có một người vừa tốt tính như Cố Phi Dương vừa có thể giúp đỡ Hoắc Khải trong sự nghiệp, cô sẽ không phản đối.

Điều kiện này phù hợp với Giản Tư Tư.

Quy mô hiện tại của Hi Vọng Mới quá lớn, cho dù Ninh Thần mọc ra tám cái đầu cũng không thể nào quản lý hết được.

Chỉ tính riêng công việc ở tổng bộ trong nước đã khiến cô bận rộn đến mức chân không chạm đất, thời gian nghỉ ngơi mỗi ngày cực kỳ ít, đến cả thằng bé thứ hai cũng không có thời gian trông nom, vậy mà vẫn cảm thấy lực bất tòng tâm.

Bây giờ thằng bé thứ hai sắp vào mẫu giáo rồi, nhưng cả Hoắc Khải và Ninh Thần có rất ít thời gian tương tác với con, điều này luôn khiến Ninh Thần thấy áy náy.

Nhưng Ninh Thần không dám chuyển giao quá nhiều công việc quan trọng cho người khác, chỉ có Giản Tư Tư bên cạnh cô là người đáng được tín nhiệm nhất.

Nhưng Giản Tư Tư biết quá nhiều thứ, cô ấy nắm đa số bí mật và quyền hạn nòng cốt của Hi Vọng Mới. Nếu có một ngày Giản Tư Tư phản bội Hi Vọng Mới, vậy thì hậu quả chắc chắn đáng sợ hơn những gì Ninh Hạo Bân gây ra rất nhiều.

Thế nên trong lòng Ninh Thần muốn lôi kéo Giản Tư Tư vào trận địa nhà mình, chí ít cũng giảm thiểu khả năng cô ấy phản bội.

Phương pháp hả, đương nhiên là biến cô ấy trở thành người đầu gối tay ấp với Hoắc Khải.

Nhưng Ninh Thần cũng không cưỡng cầu gì cả, cô đâu phải kẻ ngốc. Bên cạnh Hoắc Khải có thêm một người phụ nữ thì phần mà cô nhận được sẽ ít đi. Cho dù địa vị của cô mãi mãi là thứ nhất và không thể dao động thì đã sao chứ.

Có một số thứ, một khi mất đi sẽ không bao giờ quay lại được.

Nếu không vì bản đồ sự nghiệp của Hi Vọng Mới trải rộng đến mức khiến Ninh Thần đau đầu, cô không bao giờ suy xét tới những điều này.

Ninh Thần không nói rõ, tất nhiên Hoắc Khải sẽ không chủ động thừa nhận gì cả, giống như sự việc của Phan Tư Mễ khi ấy. Nếu nói mọi thứ quá rõ ràng, đôi lúc không phải chuyện tốt.

Che giấu một cách thiện chí không phải chuyện gì xấu xa.

Đương nhiên, nếu Ninh Thần thực sự hỏi đến, Hoắc Khải sẽ không bao giờ giấu giếm, nếu không, đó sẽ là nói dối.

Giấu giếm và nói dối, nghe qua có vẻ giống nhau đấy, nhưng trên thực tế cách biệt của nó rất lớn.

Sau khi rời khỏi khu nhà, Hoắc Khải nhận được cuộc gọi khẩn cấp của đoàn đội tại nhà máy sương mù, báo với anh rằng họ gặp phải rắc rối lớn.

Hoắc Khải và Ninh Thần lập tức chạy tới phòng thí nghiệm của nhà máy sương mù. Phòng thí nghiệm được xây dựng cách nhà máy sương mù khoảng mười ki-lô-mét, nơi này thứ gì cũng có, bao gồm cả dàn cáp quang liên quan tới thế giới ảo và trí tuệ nhân tạo Sáng Thế Kỷ.

Từ sau lần bắt gặp nguồn năng lượng dị thường trước đó, đoàn đội đã chuyển đồ đạc tới phòng thí nghiệm. Theo đề nghị của Hoắc Khải, họ thử sử dụng khả năng của trí tuệ nhân tạo Sáng Thế Kỷ để tiến hành phân tích năng lượng thể kỳ lạ này.

Khỏi phải nói chứ, khả năng phân tích của Sáng Thế Kỷ chắc chắc vượt xa người thường.

Chỉ dùng thời gian rất ngắn, nó đã phân tích đại khái được năng lượng thể này.

Theo kết quả phân tích, loại năng lượng này không liên quan tới tất cả mọi thứ trong thực tế, không thuộc về vật chất, thậm chí đến cả định nghĩa năng lượng của thế giới cũng không thể định nghĩa nó một cách chân chính.

Nói một cách chuẩn xác hơn, đây là sự tồn tại trong thế giới lượng tử.

Theo lẽ thường, nó không nên tồn tại trong thời không này, nhưng nó vẫn tồn tại.

Nói một cách đơn giản hơn, đây là một ngọn lửa cháy rực trong lòng đại dương, khiến người ta cực kỳ kinh ngạc và tò mò.

Qua thời gian thí nghiệm rất lâu, cuối cùng nhóm thí nghiệm đã thành công tách được một phần nhỏ của năng lượng thể, chiếm khoảng một phần nghìn của năng lượng thể này.

Suy xét tới sức mạnh tinh thần của loài người cũng là một sự vật không thể nắm bắt được, thế nên họ thử dùng thiết bị của thế giới ảo, dịch chuyển năng lượng này tới thế giới ảo.

Không phải nói chứ, thí nghiệm này chỉ làm một lần đã thành công rồi.

Năng lượng thể được phân tách ra biến mất tăm mất tích trong thế giới hiện thực, sau đó xuất hiện trong thế giới ảo.

Dựa vào quy tắc trong thế giới hiện thực, Sáng Thế Kỷ thiết lập lại một chiếc lồng bằng sóng cao tần trong thế giới ảo, giam giữ nó lại.

Nhưng vật thí nghiệm bị tách ra dường như không có ý thức riêng, nó cứ ở đó, hoàn toàn bất động.

Sau đó nhóm thí nghiệm tiến vào thế giới ảo, tiếp tục tiến hành thí nghiệm.

Thông qua việc đối chiếu và thí nghiệm trên các phương diện, cuối cùng họ chắc chắn rằng chỉ số của năng lượng thể này trong thế giới ảo giống hệt với chỉ số trong thế giới thực.

Đây là một việc khó lòng lý giải nổi, theo thuyết tương đối, bất cứ sự vật gì trên thế giới này không thể đột nhiên sinh ra hay đột nhiên mất đi.

Tổng lượng vật chất trong vũ trụ này luôn là cố định, biến mất một mảnh ở nơi này thì sẽ dư ra một mảnh ở nơi khác.

Suy xét theo thuyết tương đối, năng lượng thể biến mất trong thế giới thực rồi xuất hiện trong thế giới ảo, điều này phù hợp với học thuyết.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, bản thể của năng lượng thể đã hồi phục rồi.

Nói một cách đơn giản, nếu như trước đó trị số của năng lượng thể là một vậy, vậy thì nhóm thí nghiệm cắt ra một phần nghìn, bây giờ một phần nghìn này đã mọc lại trên bản thể, khôi phục con số “một” ban đầu.

Nhưng trong thế giới ảo lại có thêm một phần nghìn của năng lượng thể.

Vậy một phần nghìn này từ đâu ra?

Hai năng lượng thể không hề rời khỏi lồng nhốt, làm sao bản thể tự bổ sung năng lượng cho mình được?

Nếu bản thể có thể khôi phục, vậy thì một phần nghìn được phân tách ra, liệu có dần dần trưởng thành đến mức độ tương đồng với bản thể, giống như phục chế lại ấy?

Suy nghĩ này khiến nhóm thí nghiệm quan sát kĩ càng trị số năng lượng của vật cắt. Điều khiến họ vừa thở phào nhẹ nhõm vừa thấy căng thẳng là trị số của năng lượng thể được cắt ra có tăng thêm, nhưng tốc độ tăng cực kỳ chậm, chí ít thì không nhanh như bản thể.

Nhưng cho dù chậm đến mấy, thế nào cũng có một ngày nó phục hồi.

Dự án của nhóm thí nghiệm cũng vì thế mà tăng thêm vài cái.

Việc thứ nhất là xác nhận con đường khiến năng lượng thể gia tăng, việc thứ hai là tiến hành so sánh năng lượng thể và sức mạnh tinh thần của loài người, thử tìm điểm chung của hai thứ hai, việc thứ ba là thử kết hợp năng lượng thể với con người.

Dự án thứ ba tồn tại nguy hiểm rất lớn, bởi vì loài người trong thế giới ảo không phải là người sống trong thế giới thực.

Nhưng đứng từ góc độ lý luận, họ cũng là người sống, bởi vì ý thức thật sự đã tiến vào thế giới này, sau đó hiện ra thông qua việc mô phỏng các số liệu.

Nói trắng ra, giống hệt như trong hiện thực, bên ngoài là thể xác, bên trong là “linh hồn” như người ta vẫn nói.

Nhưng ở thế giới ảo, linh hồn sẽ không chết đi. Sau khi thể xác biến mất, họ có thể dùng số liệu để mô phỏng lại.

Đương nhiên, linh hồn trong thế giới thực có chết đi được hay không, không ai nói rõ nổi. Dù sao thì bao nhiêu năm nay, không một ai biết rốt cuộc linh hồn là thứ gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi