CHỈ CÓ HOA HỒNG MỚI NỞ RỘ NHƯ MỘT ĐÓA HỒNG

Tiểu Lưu vội vã chạy tới, gấp đến độ như con kiến trên chảo nóng. Một bên cùng Hạng Tri Lam nói cám ơn, một bên dò hỏi tình huống cụ thể ra sao. Chính là giữa hè, cả người tiểu Lưu đổ mồ hôi đến nỗi như là từ trong nước mới vớt ra, Tôn Yến Ngữ ở một bên nhìn, nghĩ thầm làm trợ lý minh tinh cũng thực sự không dễ dàng gì.

Hạng Tri Lam hỏi tiểu Lưu: “Nguyên Sơ đã bao lâu không ăn cơm thật ngon?”

Tiểu Lưu nói: “Từ lúc bộ phim “Bạch Lãng” khởi quay tới nay đều ăn không được nhiều… Chủ yếu là vì bảo trì hình tượng nhân vật hiệu quả.”

Hạng Tri Lam gật gật đầu, trong lòng phiền muộn, “Nếu ngươi đến rồi, vậy ngươi chú ý chăm nom cậu ta đi.” Nói xong liền gọi Tôn Yến Ngữ rời đi.

Tiểu Lưu bỗng nhiên gọi hắn lại: “Hạng tiên sinh.”

Hạng Tri Lam quay đầu lại nhìn.

“Nguyên ca trở nên như vậy, nguyên nhân không chỉ là không ăn cơm thật ngon.” Câu nói này nói xong, tiểu Lưu hít thở sâu một hơi, nghiêng đầu qua chỗ khác, không nhìn Hạng Tri Lam nữa.

Trình Tiểu Chanh lại một lần nữa nhận được tin nhắn của ông chủ, là yêu cầu cô đem hết thảy tình hình gần đây của Nguyên Sơ tóm tắt lại một chút rồi gửi qua cho hắn. Cô nhanh chóng tra thông tin, dựa vào thời gian tóm tắt lại một lần lịch trình của Nguyên Sơ, nhìn thấy từ hai tuần lễ trước lời đồn đãi bắt đầu bạo phát rộng rãi, do dự hai giây, mặt cũng không đổi sắc mà thêm vào.

Lịch trình gần đây của Nguyên Sơ chủ yếu là quay bộ phim “Bạch Lãng”, y rất coi trọng bộ phim này, lúc đầu y cùng Hạng Tri Lam nói về bộ phim này, liền không e dè mà nói, muốn dùng bộ phim này để giành giải thưởng. Cũng bởi vậy, liền chủ động cùng biên kịch thảo luận ý hướng hợp tác, Nguyên Sơ đã bỏ ra rất nhiều công sức mới thuyết phục được Mẫn đạo diễn. Phía trước vẫn là bình thường, xuống một gạch đầu dòng, bên trong danh sách lịch quay bình thường, có chen vào một cái: Buổi tối ngày 22 tháng 7, đi tới quán bar “Gặp gỡ”, trưa hôm sau, từ bệnh viện cao cấp đi ra. Xem xuống chút nữa, ngày 26 tháng 7, toàn bộ truyền thông đăng tin: “Nguyên Sơ nửa đêm vào quán bar chơi ma túy? Ngày xưa là một ảnh đế, vì sao bây giờ lại sa đọa ra nông nỗi này?”. Ngày 27 tháng 7, công ty ra công văn thông cáo bác bỏ tin đồn. Công văn thông cáo, vừa đăng lên liền chiếm vị trí đầu trên bảng nhiệt sưu Ngày 29 tháng 7, tin bạo, cha của Nguyên Sơ là Kỷ Giai Vịnh, còn Nguyên Sơ tên thật là Kỷ Vinh Trạch. Ngày 31 tháng 7, bộ phim quay xong. Ngày 5 tháng 8, Nguyên Sơ tiếp nhận ghi hình cho chương trình “Gặp gỡ thần tượng” mà trước đây từng đùn đẩy vài lần. Ngày 7 tháng 8, Nguyên Sơ rất sớm đi ra cửa, bị người qua đường bắt gặp đang mua sắm tại quảng trường Vĩnh Hán, đến 9 giờ tối cùng ngày, Nguyên Sơ đi tới một câu lạc bộ tư nhân tên là “Tương Hoan”. Ngay đêm đó, truyền ra tin Nguyên Sơ đi tới câu lạc bộ tư nhân cũng là lần thứ hai té xỉu phải nằm viện, chơi ma túy, bị bao dưỡng, có hậu đài,..v…v.. Những tin đồn này, lần thứ hai làm cho ngôn luận xôn xao. Ngày 9 tháng 8 (hiện tại) sáng sớm, đã ra viện.

Mặt sau, Trình Tiểu Chanh còn tốt bụng kèm một đoạn tư liệu về Kỷ Giai Vịnh: 21 tuổi xuất đạo, sau một lần bạo hồng trở nên nổi tiếng, 27 tuổi, chơi ma túy, sau cưỡng dâm giết người tại chỗ bị bắt, gây nên tiếng vọng vô cùng lớn trong xã hội, bị phán tử hình. Căn cứ thời gian cùng tuổi tác suy tính, thời điểm sinh ra Nguyên Sơ là khi hắn ta 24 tuổi, hắn ta cùng với mẹ Nguyên Sơ tựa hồ chưa đăng ký kết hôn.

Cuộc đời của cha Nguyên Sơ tựa hồ là bằng cớ, suy đến khả năng Nguyên Sơ phạm vào tội tương tự.

Hạng Tri Lam cầm điện thoại di động ngẩn người. Hắn nhớ tới bộ dáng Nguyên Sơ ngày đó đứng ở cửa phòng khách, lại nghĩ tới Du Tiến Chu mắng câu “Tra nam” kia. Một lát sau, hắn gửi tin nhắn đến Trình Tiểu Chanh: “Đi tìm người điều tra.”

Ai đang làm hại Nguyên Sơ?

Gửi xong tin nhắn, hắn từ bên trong một đống lễ vật tìm được cái túi giấy đựng lễ vật của Nguyên Sơ, căn cứ vào tư liệu Tiểu Chanh vừa gửi đến, này rất có thể là Nguyên Sơ đi cả một ngày để chọn ra nó. Trong lúc mở lễ vật, Hạng Tri Lam nghĩ, Nguyên Sơ đến tột cùng ôm tâm tình gì, dưới tình huống như vậy còn đi chọn lễ vật cho mình?

Là một cái cà vạt. Màu xanh đen, chất liệu thượng hạng, thoạt nhìn có chút khiêm tốn, thậm chí mơ hồ có chút bình thường. Bất quá kiểu dáng vô cùng bắt mắt.

Hạng Tri Lam ngây ngẩn cả người. Hắn đem cà vạt nắm trong tay, trong tai đan xen câu nói của Du Tiến Chu “Cậu ta thích ngươi” cùng “Con mẹ nó, ngươi là cái loại tra nam ngu ngốc “. Ở cái tuổi hiện tại, Hạng Tri Lam rất ít thừa nhận sai lầm về sinh hoạt tình cảm, hắn cố chấp theo ý mình, ở trên cao nhìn xuống, không muốn dành quá nhiều sự chú ý cho người khác. Hạng Tri Lam trên thương trường chính là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, nhưng lại mất đi thời thiếu niên cực kỳ quý giá, vì thế đối với tình cảm vô cùng nhạy cảm cùng quý trọng. Cho đến lúc này, hắn mới phát giác trái tim của chính mình có chút ê ẩm, khó chịu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi