CHỈ CÓ THỦ ĐOẠN MỚI LẤY ĐƯỢC LÒNG NGƯỜI

Kết thúc rồi

(Edit: Andy/Do not reup)



Trong lúc Cố Kinh Bạch và Bạch Trường Doanh đối chiếu thời gian với nhau, Lục Chỉ điên cuồng tự đớp đường của mình, ngọt đến lâng lâng.

Sau khi khôi phục ý thức, năng lực tư duy logic của Lục Chỉ lên hẳn một tầm cao mới, ít nhất theo những gì hắn tự nhận thì bây giờ đã không khác gì hồi còn là con người cả. Hắn nhanh chóng hiểu được cái gọi là hai thế giới trong miệng “Cố Bạch” là như thế nào.

A là thế giới mà “Cố Bạch” và Lục Chỉ yêu nhau trong nhiều năm, sau đó vì mạt thế mà lạc mất nhau, đến cuối cùng vẫn không thể tìm thấy nhau.

B là thế giới mà “Cố Bạch”… bị mù, cậu ấy và Bạch Trường Doanh cùng thích một người tên là Chương Thiên.

Bây giờ, “Cố Bạch” ở thế giới A trùng sinh đến thế giới B, Bạch Trường Doanh ở thế giới B cũng trùng sinh, cuối cùng bọn họ đã hết mù, thậm chí còn chuẩn bị liên thủ với nhau cứu vớt thế giới.

Trọng điểm là, “Cố Bạch” ở thế giới A vô cùng yêu Lục Chỉ! Cậu ấy đi tới Hồng Hoang Nhất Hào Viện là vì mình! Kết bạn với cháu ngoại của khu trưởng khu an toàn Giang Tả là vì mình! Bây giờ liên thủ với Bạch Trường Doanh, nhất định cũng là vì mình nốt!

Đây chính là tình yêu, một thứ tình yêu ngọt ngào chết tiệt!

Nếu ở thế giới A bản thân mình vô dụng như vậy, không tìm được “Cố Bạch”, không bảo vệ được “Cố Bạch”, cuối cùng để “Cố Bạch” chết vì mạt thế, vậy thì hắn sẽ thức thời rút lui. Bây giờ hắn đã nhận ra tình cảm của “Cố Bạch”, dù sao “Cố Bạch” cũng rất yêu hắn, không thể rời khỏi hắn, vậy thì hắn cũng không ngại đáp lại “Cố Bạch” một chút, ờm, chỉ là một chút thôi, không thể để cho “Cố Bạch” được sủng sinh kiêu!

Phía bên này Lục-lần-đầu-yêu-đương-Chỉ đang não bổ một mình, suy nghĩ bay hẳn ra ngoài vũ trụ, thì bên kia Cố Kinh Bạch cũng phải cẩn cẩn trọng trọng đóng kịch.

Nếu như nói việc diễn một vở kịch ái tình chưa dứt với ngài tang thi trước mặt người khác là một bài tập bình thường trêи lớp thì việc diễn trước mặt Bạch Trường Doanh một vở kịch bản thân đến từ thế giới song song, hoàn toàn không thích Chương Thiên chính là bài thi cuối kỳ. Ngày thường chỉ ôn tập những nội dung cơ bản, chỉ là phòng ngừa vạn nhất nên chuẩn bị cẩn thận hơn một chút, không ngờ đến lúc thi trúng ngay vào cái nội dung kia luôn.

Cố Kinh Bạch cảm thấy mình phải ứng phó thật cẩn thận, chỉ cần hơi bất cẩn một chút là có thể thất bại, dù sao Bạch Trường Doanh cũng là một người trùng sinh chân chính, hơn nữa…

Bạch Trường Doanh là một thanh niên đẹp trai có đầu óc cực kỳ tốt, trực giác cực kỳ nhạy cảm, năng lực nắm bắt trọng điểm hạng nhất.

Cố ảnh đế hiếm hoi lắm mới có cảm giác gặp được kỳ phùng địch thủ, dùng hết kỹ năng diễn xuất ra để so tài. Thuận tiện y cũng muốn xác nhận xem Bạch Trường Doanh đã biết được những gì, thái độ đối với tương lai của hắn rốt cuộc là như thế nào.

Cố Kinh Bạch đã gặp qua kha khá trường hợp bị rối loạn trục thời gian mà trở thành người khác, tính cách hoàn toàn thay đổi, thậm chí đến tam quan cũng thay đổi luôn. Nếu như Bạch Trường Doanh muốn cứu vớt thế giới khỏi mạt thế, trạng thái này đương nhiên là lý tưởng nhất, thêm một đồng đội biết trước tương lai, có thể yểm trợ lẫn nhau. Nhưng nếu Bạch Trường Doanh nổi lên một tâm tư kỳ quái nào đó thì cũng phải nhanh chóng xử lý cho xong mầm họa và biến số này.

Có lẽ Bạch Trường Doanh cũng có kế hoạch tương tự như Cố Kinh Bạch.

Hai người so sánh thông tin với nhau giống như là đang đánh cờ, trong lòng không ngừng tính toán xem trong tay mình còn lại bao nhiêu quân chủ chốt, trong tay đối phương có còn quân nào lợi hại không. Ngươi tới ta đi, chậm rãi thăm dò. Đến cuối cùng cả hai mới dám xác định, tuy đối phương vẫn còn một vài bí mật không thể nói nhưng ít ra thái độ đối với thế giới này vẫn là hi vọng về một tương lai tốt đẹp, còn những chuyện không nói kia, không muốn nói thì đừng nói, ai mà chẳng có một bí mật của riêng mình?

Tương lai mà bọn họ thống nhất được với nhau đại khái là như thế này:

Phó bản Chương Thiên tìm kiếm Cố Bạch bắt đầu bằng một âm mưu. Có người nói cho Chương Thiên biết Cố Bạch đang gặp phiền toái, mà Cố Bạch lúc đó quả thật đã mất liên lạc, Chương Thiên quyết định lập tức lên đường, mang theo tiểu đội Z rời khỏi khu an toàn Ung Kỳ, bắt đầu hành trình tìm kiếm Cố Bạch.

Trong hành trình này, Chương Thiên gặp Bạch Trường Doanh, rồi hai người yêu nhau.

Sau khi bọn họ tìm được Cố Bạch, phát hiện Cố Bạch chẳng xảy ra chuyện gì, thậm chí còn không biết phía Ung Kỳ đang loạn lên vì mình. Ngay tại lúc mọi người thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy không sao rồi thì một tai nạn bất ngờ ập đến, Bạch Trường Doanh hi sinh.

Sang chương ba của game, Cố Bạch bị kéo vào vụ tai nạn ngoài ý muốn kia, bị nhốt trong một nhà tù, bị thương nặng, trở thành “công chúa” bị giam giữ trêи tòa tháp cao. Chương Thiên đau đớn vì mất người yêu, sau khi trải qua thời kỳ tuyệt vọng đau khổ thì vực dậy chấn chỉnh lại tinh thần, tập hợp nhân thủ đi cứu Cố Bạch. Ngay vào cái đêm chuẩn bị đi cứu Cố Bạch, Chương Thiên gặp Lâm Thư, khiến cho người ngoài hiểu lầm rằng “toàn bộ những hành động trước đó của Chương Thiên đều là vì muốn cứu một nhà khoa học thiên tài bị giam giữ”.

Cùng lúc đó, Cố Bạch thành công tự trốn thoát, cho nổ tung cả ngục giam. Đến khi cậu và Chương Thiên vất vả lắm mới gặp lại được nhau, chờ đợi cậu chính là đả kϊƈɦ Chương Thiên đã có bạn trai mới.

Tiếp sau đó Chương Thiên trải qua thập tử nhất sinh lấy được két sắt ở Hồng Lâu, cũng phát hiện ra đại bản doanh Hồng Hoang Nhất Hào Viện của Tang Thi Vương.

Trong trận chiến cuối cùng, Cố Bạch vì cứu Chương Thiên mà chết.

Chương Thiên bi phẫn ngập trời, bùng nổ năng lượng ngầm, thành công đánh bại Tang Thi Vương. Mây đen tản đi, trời lại sáng, nam chính đứng giữa đống kiến trúc đổ nát toàn là mưa bụi, trò chơi hạ màn.

“Xem ra mấy sự kiện lớn của chúng ta không khác nhau lắm.” Bạch Trường Doanh tổng kết.

Cố Kinh Bạch hoàn toàn có thể bịa ra một dòng thời gian hoặc thế giới hoàn toàn khác, nhưng như vậy sẽ quấy nhiễu nhận thức của Bạch Trường Doanh đối với thế giới này, vì vậy Cố Kinh Bạch đã từ bỏ ý định đó, đồng thời lấy ra một số bằng chứng chứng minh mình đến từ một thế giới song song, “Thế nhưng về mặt khoa học kỹ thuật, hình như chúng ta không giống nhau lắm.”

Y lấy một ít đồ có thể biểu diễn cho người của thế giới nhỏ xem từ trong túi không gian ra.

“Yêu cầu truyền tin rất quan trọng nên về phương diện này chúng tôi nghiên cứu nhanh hơn một chút.”

“Lúc Chương Thiên gặp được anh không phải là vì đi tìm tôi, mà là có một nhiệm vụ phải làm bên ngoài.”

“Dị năng của tôi là hệ Không Gian, sau khi đến thế giới này mới có thêm dị năng hệ Thủy.”

Bạch Trường Doanh nhìn Cố Kinh Bạch không hề cố kỵ gì bày ra dị năng Không Gian, đồng thời thật sự lấy ra rất nhiều sản phẩm của khoa học kỹ thuật công nghệ cao, cuối cùng Bạch Trường Doanh cũng đã hoàn toàn tin vào lời giải thích của Cố Kinh Bạch, dù sao mấy thứ đồ này không thể ngày một ngày hai mà biến ra được, “Tôi có thể cầm lên xem thử không?”

“Anh cứ tự nhiên.” Cố Kinh Bạch làm một động tác tay xin mời với Bạch Trường Doanh. Y lấy ra một cái màn hình nhỏ chỉ lớn bằng lòng bàn tay nhưng có thể truyền về hình ảnh mà fly-cam ghi lại, cái này có thể cho người của thế giới nhỏ xem được, “Thực ra tôi vẫn luôn theo dõi Triệu Tiềm, anh có muốn xem cùng không?”

Những ngón tay thon dài của Bạch Trường Doanh thưởng thức món đồ kia, “Cái này thực sự rất hữu ích.”

Fly-cam ở bên kia đã bổ sung thêm năng lượng mặt trời, đủ bay thêm mấy tiếng nữa, sau khi nạp xong lập tức xác định vị trí của Triệu Tiềm, cấp tốc đuổi theo.

Triệu Tiềm đã đổi sang một chiếc xe khác, nhìn bộ dạng khá giống đang tìm đường, có vẻ là muốn rẽ vào đường quốc lộ.

“Gã vẫn còn ở Giang Tả?” Bạch Trường Doanh hỏi Cố Kinh Bạch.

Cố Kinh Bạch bất đắc dĩ gật đầu, “Đúng vậy.”

Trong lòng hai người đồng thời ghét bỏ trình độ phế vật của Triệu Tiềm một phen, dựa theo cái tốc độ này của gã, không biết đến bao giờ mới tìm được thủ phạm đứng sau Hồng Lâu đây, hi vọng ông trời phù hộ gã đừng có chết khi chưa gặp được người kia.

Cố Kinh Bạch và Bạch Trường Doanh bước đầu thành công xây dựng tín nhiệm lẫn nhau, sau đó…

Chỉ có thể chờ Triệu Tiềm.

Ba, năm ngày thoáng cái đã trôi qua, ngoại trừ việc thay cho ngài tang thi một bộ trang phục cưỡi ngựa màu đen thì Cố Kinh Bạch rất chăm chỉ luyện tập nâng cao trù nghệ. Y đã từng làm nhiệm vụ ở một thế giới thời kỳ nguyên thủy, bị bức ép phải học rất nhiều kỹ năng sinh tồn dã ngoại như nhóm lửa, làm đồ ăn này kia, chỉ có điều trù nghệ vẫn luôn dậm chân tại chỗ ở trình độ “ăn vào không chết người”.

Bạch Trường Doanh thực sự nhìn không nổi, phải nhúng tay vào giúp Cố Kinh Bạch cải thiện bữa ăn một chút.

Nội dung trêи màn hình chẳng có gì thay đổi, vẫn chỉ là những cảnh sống dở chết dở thoát chết trong gang tấc trêи đường đi của Triệu Tiềm. Bạch Trường Doanh kiểm tra tiến độ hằng ngày, sau đó sẽ phun tào với Cố Kinh Bạch về vận may của Triệu Tiềm, đến mức đó mà vẫn chưa chết, thật không biết nên nói gì.

Đến một hôm cuối cùng cũng có khởi sắc.

Thực tế chứng minh, vận may của Triệu Tiềm rồi cũng đến lúc khô kiệt. Gã xui xẻo đụng phải tiểu đội Z đang đi hướng về phía Giang Tả. Cố Kinh Bạch trơ mắt nhìn tên ngu ngốc kia tự chui đầu vào lưới, rơi vào tay Chương Thiên.

Kế hoạch câu cá của bọn họ triệt để tuyên bố thất bại.

Cố Kinh Bạch nghĩ mãi vẫn không thông, rốt cuộc là ngu cỡ nào mới có thể không tránh mặt khi nhìn thấy tiểu đội Z, tại sao nhất định cứ phải đi tới chào hỏi, cuối cùng, rất hiển nhiên, Triệu Tiềm bị Chương Thiên bổ cho một đao, anh dũng ra đi.

Chương Thiên hận nhất không phải là tang thi mà là kẻ phản bội. Dù sao tang thi cũng đã từng là con người, bọn họ biến thành như vậy do không có cách nào tự kiểm soát bản thân nữa, mà kẻ phản bội, hoàn toàn là lựa chọn của bản thân. Phản bội bạn bè, phản bội người thân, và những người như Triệu Tiềm, ác ý ấp ủ kế hoạch chế tạo tang thi, phản bội nhân loại, tội đáng muôn chết!

Nhìn anh zai Triệu Tiềm kia, Cố Kinh Bạch thở dài một hơi, số mệnh đã định.

Bạch Trường Doanh đã nói, đời này Chương Thiên bị hắn gọi đến Giang Tả, nếu như vậy, chuyện của Triệu Tiềm hẳn là Bạch Trường Doanh đã nghĩ cách nói cho Chương Thiên biết. Đường truyền tin bị hạn chế nhưng không có nghĩa là hoàn toàn không có cách nào truyền tin, chỉ là số lượng thiết bị tương đối hi hữu, chỉ nằm trong tay một số người.

Bạch Trường Doanh cảm thấy có một số việc phải nói cho “Cố Bạch” biết, “Thực ra chuyện trọng sinh này cũng mang đến cho tôi một dị năng đặc thù khác.”

“Hả?”

“Tôi có thể đoán trước được tương lai.”

“…..” Anh có biết lời này của anh rất giống với mấy lời diễn kịch của tôi không? Chính là mượn cớ giải thích cho việc vì sao lại biết trước nội dung kịch bản ấy.

Đối với điều mà Bạch Trường Doanh nói, Cố Kinh Bạch đã có thể xác nhận một suy đoán — sau khi Bạch Trường Doanh chết, hắn không hề trực tiếp trùng sinh ngay mà biến thành tang thi, chờ đến chứng kiến hết tất cả mới trùng sinh. Dù sao không phải ai cũng chấp nhận được việc bị biến thành tang thi, Bạch Trường Doanh chỉ muốn tô đẹp cho đời trước của mình hơn một chút. Điều đó cũng đã giải thích được vì sao Bạch Trường Doanh lại cẩn thận như vậy, mỗi lần nói chuyện, hắn phải làm cho ngài tang thi “ngủ say”, bởi vì hắn biết một số tang thi vẫn có thể giữ lại ý thức.

“Cậu không tin à?”

“Không, đương nhiên tôi tin.” Cố Kinh Bạch không chút đắn đo đáp lại, sau đó dùng chuyện cười lấp ɭϊếʍ, “Tôi chỉ là đang cảm khái, tại sao đều là trùng sinh, dị năng mới thức tỉnh của anh lại lợi hại hơn tôi nhiều như vậy.”

“Dị năng Không Gian của cậu cũng rất lợi hại.”

“Đa tạ.”

“Vậy anh có muốn kể một chuyện sẽ xảy ra ở tương lai mà tôi không biết không?”

Bạch Trường Doanh giật mình. Hắn vẫn luôn biết “Cố Bạch” là một người nhận được rất nhiều tín nhiệm, nhưng hắn đã từng không hiểu tại sao “Cố Bạch” lại nhận được nhiều tín nhiệm như vậy. Bây giờ coi như đã hiểu rõ, bởi vì trước khi đối phương giao ra lòng tin, “Cố Bạch” đã thể hiện thành ý hợp tác lớn nhất. Dịu dàng, mạnh mẽ và đáng tin cậy.

“Trước khi nói cho cậu biết chuyện này, còn có một chuyện, tôi nghĩ chúng ta phải nói rõ với nhau trước đã.”

“Anh nói đi.”

“Cậu thật sự không hề có một chút yêu thích nào đối với Chương Thiên, phải không?”

Lục Chỉ đang giả vờ ngủ ở bên cạnh vô thức dỏng tai lên nghe, hắn cũng rất để ý đến vấn đề này.

Cố Kinh Bạch hít sâu một hơi, cảm thấy không ngờ cuối cùng cũng đến nước này, đây chính là thời điểm thử thách diễn xuất đích thực. Y lấy ra đòn sát thủ của mình, tuy rằng ban đầu lúc lên kế hoạch y vạn phần không muốn có một ngày phải sử dụng cách này, nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến. Trước khi Cố Kinh Bạch mở miệng trả lời, y khóa bình luận ở phòng phát sóng lại, bởi vì y biết khán giả sẽ phản ứng như thế nào.

Y nói với Bạch Trường Doanh: “Tôi không có cách nào có thể lên làm 1.”

“… Hả?”

“Anh và Chương Thiên, không phải anh là 1 sao?”

“Đúng, là tôi.”

“Tôi là 0 thuần khiết.” Khuôn mặt Cố Kinh Bạch trống rỗng khi nói câu này, hai 0 đến với nhau sẽ không thể hạnh phúc đâu.

Lục Chỉ: “!!!!!” [Nếu hai người tiếp tục nói về chuyện này, tôi sẽ không buồn ngủ đâu.jpg]

*** Hết chương 11

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi