CHỈ MUỐN SỐNG BÊN CẠNH ANH

Canh nóng như thế mà đổ thẳng lên người, sợ rằng sẽ bị phỏng một mảng da mất...

Hạ Vãn An gần như không hề do dự, túm lấy cô gái kéo sang bên cạnh.

Bởi vì tình huống quá khẩn cấp, sức của cô lại lớn, vả lại còn đi giày cao gót vừa kéo sang đã khiến cô không đứng vững, kéo cô gái ngã rầm trêи mặt đất, cô bị va đập bị thương trêи lưng, va vào góc bàn, đau đến nỗi cả người cô run rẩy.

Biến cố này đã quấy rầy mọi người xung quanh, mọi người dần xúm lại.

Sảnh tiệc rất lớn, nơi này nhanh chóng trở thành tiêu điểm toàn hội trường, càng lúc càng nhiều người tới, cuối cùng ngay cả Hàn Kinh Niên và trợ lý Trương cũng đến đây.

Nhìn Hạ Vãn An ngồi dưới đất đau đến nỗi không còn sức và cô gái ngồi xổm bên cạnh cô khóc lê hoa đái vũ, phục vụ bên canh không ngừng nói xin lỗi, mấy người phụ nữ kia không ngờ lại làm lớn chuyện tới mức này...

Hàn Kinh Niên hơi nhíu mày lại.

Nhìn thấy phản ứng này của anh, trợ lý Trương lập tức đi lên trước mở miệng: "Phu.."

Có điều vừa gọi một chữ, trợ lý Trương đã ý thức được đang ở bên ngoài, vội vàng đổi giọng: "Hạ tiểu thư, cô vẫn ổn chứ?"

Hạ Vãn An không hề tốt đẹp gì nhưng cô không nói cho trợ lý Trương, chỉ khẽ lắc đầu, mặt tái nhợt nghiêm giọng nói: "Tôi không sao"

"Vậy tiểu thư nhỏ, sao cô lại khóc thảm như vậy? Bị thương chỗ nào sao?" Trợ lý Trương cho rằng Hạ Vãn An thật sự không có việc gì, quay đầu nhìn về phía cô gái đang khóc

Tiểu thư nhỏ....Nghe thấy ba chữ này, Hạ Vãn An hơi ngạc nhiên sau đó nhìn về phía cô gái.

Hóa ra cô gái ấy chính là em gái họ của Hàn Kinh Niên mà chưa từng được gặp mặt cha...Chuyện liên quan đến em gái họ của Hàn Kinh Niên, cô không hiểu rõ nhiều, thậm chí ngay cả tên cũng không biết, cô chỉ biết là năm đó, cô của Hàn Kinh Niên theo chân một sinh viên nghèo, không để trong nhà phản đối rồi bỏ trốn. Về sau, người đó bỏ cô của Hàn Kinh Niên và đứa bé trong bụng của cô ấy, hết cách, cuối cùng cô chỉ có thể trở về. Bởi vì là chuyện xấu của gia tộc cho nên cô của Hàn Kinh Niên và cô gái này rất ít xuất hiện trong mắt mọi người...

Hạ Vãn An từng nghe Hàn Tri Cẩn nhắc qua cô gái này một lần, cô ấy là người câm nhưng không phải bẩm sinh, mà là lúc nhỏ không biết chuyện gì xảy ra, sốt cao một trận, suýt nữa sống không nổi, về sau vất vả lắm mới sống sót, nhưng sau khi tỉnh lại lại không nói chuyện nữa...

Khó trách vừa rồi khi cô nói chuyện với cô ấy, cô ấy chỉ cười không nói...

Đối mặt với sự hỏi thăm của trợ lý Trương, em họ của Hàn Kinh Niên cũng không mở miệng, chỉ là một mực khóc.

Bởi vì xung quanh có quá nhiều người nhìn, trợ lý Trương tìm cái cớ sau đó dẫn Hạ Vãn An và em họ của Hàn Kinh Niên lên phòng trêи tầng.

Trêи đường rời đi, trợ lý Trương thấy cô gái ấy vẫn khóc mãi không ngừng, sợ cô ấy thực sự là ngã bị thương hoặc là bỏng nơi nào liền gọi điện cho bác sĩ gia đình của Hàn Kinh Niên.

Rất nhanh sau đó bác sĩ đã có mặt, trước tiên làm kiểm tra cho em họ của Hàn Kinh Niên, thấy không có gì đáng ngại, bèn nói với trợ lý Trương yên tâm sau đó chuẩn bị rời đi.

Bác sĩ chỉ mới thu dọn đồ đạc, còn chưa nói là rời đi, cô gái kia lại đột nhiên túm lấy vạt áo của ông, tội nghiệp nhìn ông ấy, chỉ chỉ vào Hạ Vãn An rồi bắt đầu đưa tay múa máy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi